Liệp quốc (3)
Tứ hoàng tử liền rất rõ ràng.
Vào lúc này bày ra vô cùng nhuần nhuyễn.
Phàm là Minh Châu công chúa ở vị trí Tứ hoàng tử, liền tuyệt đối có thể sẽ không bị Cơ Soái lừa dối như vậy.
Cơ Soái mà nói đều không là tật xấu, nhưng mà hắn là có lựa chọn định nói.
Một khi bại hoại trong hoàng thất giơ lên phản kỳ, dân chúng Đại Càn cũng mặc kệ nhiều như vậy, bọn họ chỉ cho rằng hoàng tộc không biết xấu hổ.
Cái này trực tiếp liên quan đến nhận thức của dân chúng và Đại Càn.
Nhưng Tứ hoàng tử cũng không có nghĩ đến.
Hắn ngay cả ý tưởng Cơ Soái hố hắn đều không óc, tự nhiên sẽ không có cảnh giác này.
Tứ hoàng tử chỉ lo lắng một vấn đề.
“Cơ Soái, ta hiện tại chỉ có một vấn đề ---- ngươi là muốn ta dẫn theo đám bại hoại này đến khu địch chiếm sao?”
“Điện hạ, ngươi là người thông minh.” Cơ Soái khen ngợi nói.
Tứ hoàng tử cười khổ không tôi nói: “Cơ Soái, ta cũng không muốn đi chịu chết, chúng ta chuẩn bị quân lương cho Hải Hậu đều có độc, để độc giết chết bọn họ, Hải Hậu còn không bầm thây ta ra vạn đoạn sao? Cơ Soái ta không dối gạt ngươi, có thể để cho bản cung trung quân nợ nước, nhưng để cho ta vì nước hy sinh thân mình, ta còn không phải loại anh hùng thấy chết không sờn. Loại chuyện này ngươi hẳn là đi tìm Ngụy Quân.”
Tứ hoàng tử nói sự thật.
Đương nhiên hắn yêu nước.
Hắn vốn chính là Tứ hoàng tử của Đại Càn.
Đại Càn cường đại tương quan với lợi ích của bản thân hẳn.
Nhưng mà Tứ hoàng tử không có vô tư như thành viên Thiết huyết cứu quốc hội.
Hắn cũng nguyện ý làm việc, nhưng mà loại chuyện này không thể đề cập đến an toàn sinh mệnh hắn.
Đây là băn khoăn rất bình thường.
Anh hùng luôn là số ít, đại đa số mọi người đều sợ chết.
Cơ Soái đối với chuyện này tỏ vẻ mười phần lý giải.
Hắn cam đoan với Tứ hoàng tử: “Điện hạ, ta thề, ngươi nhất định sẽ bình an vo sự.”
“Ngươi cam đoan như thế nào?”
Tứ hoàng tử cũng không có tin tưởng hứa hẹn của Cơ Soái.
Cơ Soái chân thật giải thích nói: “Ta tự có biện pháp để cho Hải Hậu tin tưởng. Bọn họ trúng độc cũng không phải là việc xuất phát từ tính kế của Hải Hậu, chỉ là chúng ta đúng lúc phát hiện ra hành vi của Hải Hậu, sau đó biết thời biết thế. Trên thực tế, điện hạ suất lĩnh hoàng tộc đầu nhập vào bọn họ, sẽ làm mất nghi ngờ của bọn họ đối với các ngươi.”
Sắc mặt Tứ hoàng tử hơi hoãn.
Cơ Soái giải thích, hắn có thể tiếp nhận.
Hắn biết Cơ Soái lợi hại.
Với năng lực của Cơ Soái, chuyện thao tác nhìn qua là giống như bọn hắn lợi dụng Tứ hoàng tử chẳng hay biết gì. Biết thời biết tế độc sát quân đội Tây đại lục, đây là ăn khớp.
Cũng có tỷ lệ lớn giấu điếm được Hải Hậu.
Hơn nữa, chỉ cần Tứ hoàng tử đầu nhập qua, Hải Hậu cũng sẽ nghĩ nếu chuyện tình này là Tứ hoàng tử và Cơ Soái hợp mưu, vậy sao còn muốn lấy thân mạo hiểm.
Nghĩ như vậy, Tứ hoàng tử quả thật không có nhiều nguy hiểm lắm.
Dù sao Hải Hậu còn cần hắn làm con rối hoàng đế.
Sau khi ý thức được chuyện ấy, trong lòng Tứ hoàng tử có chút tiếp nhận đề nghị của Cơ Soái.
Nhưng hắn cũng không có hoàn toàn buông lỏng cảnh giác.
“Cơ Soái, ta một khi chung thuyền với Hải Hậu, còn trở về như thế nào?” Tứ hoàng tử hỏi: “Ta chỉ là muốn làm tê liệt kẻ thù, cũng không phải thực sự muốn làm con rối cho bọn họ.”
“Điểm ấy giao cho ta.”
Cơ Soái nhìn Tứ hoàng tử một cách bí ẩn.
“Điện hạ, trên thực tế vô luận ta hay là Lục Khiêm, ở bên kia Tây đại lục vẫn có mai phục nằm vùng. Đây là người của ta, hơn nữa ta còn không có cho ngươi xem toàn bộ danh sách.”
Tứ hoàng tử đơn giản nhìn lướt qua văn kiện tuyệt mật Cơ Soái cho hắn xem.
Hắn rất nhanh đều mở to hai mắt, hô hập có chút dồn dập.
“Ngay cả hắn đều là người của chúng ta.”
“Đúng. Nói ra thật xấu hổ, chúng ta xúi giục con hắn, hơn nữa nữ nhi hắn cũng có bệnh trong người, từ lúc người chúng ta thay hắn trị liệu. Một khi tình hình có biến, chúng ta tùy thời có năng lực để cho hắn tuyệt hậu.”
Cơ Soái ngoài miệng nói hổ thẹn, nhưng trên thực tế hắn không hề hổ thẹn.
Hai quân giao chiến bằng nhiều thủ đoạn.
Đại Càn ở Tây đại lục khẳng định có người trong nhà.
Tây đại lục cũng không thiếu thu mua người Đại Càn.
Mọi người đều là như nhau.
Chiến trường không giảng chuyện nhân nghĩa.
Giữa quốc gia với nhau cũng không giảng.
“Điện hạ, với thân phận của ngươi ở bên kia, nhất định sẽ được quy cách lễ ngộ lớn nhất Nhưng là sẽ lọt vào kiểm tra nghiêm khắc nhất. Cho nên trên người của ngươi không thể có truyền tống linh tinh gì đó. Nhưng ngươi yên tâm, có người của quân đội ở bên ngoài, một khi ngài quyết định lui lại, bọn họ sẽ lập tức hành động, cam đoan đưa ngươi đến địa phương an toàn trước tiên.”
Tứ hoàng tử bình thường cũng sẽ không tin lời hứa hẹn suông này. Nhưng Cơ Soái là người một nhà.
Hơn nữa Cơ Soái để cho hắn xem tình báo tuyệt mật, cũng quả thật là làm hắn chấn kinh rồi.
Không nghĩ tới phía sau quân đội đã vậy còn chuẩn bị quá nhiều.
Có bọn họ ở đó, muốn ngay chiến trường đánh tan Hải Hậu quả thật rất khó.
Nhưung mà chỉ là dời đi bản thân mà nói, khẳng định không có vấn đề.
Tứ hoàng tử tự nghĩ bản thân mình vì Đại Càn lập hạ công lớn như thế, Cơ Soái không có lý do lừa hắn.
Về phần Hải Hậu bên kia làm hoàng đế, chung quy là một chuyện mạo hiểm, Tứ hoàng tử cắn chặt răng.