1 giờ 22 (1)
Hải Hậu: “…Bổn soái đối với Đại Càn vẫn là có chút hiểu biết. Tuy Ngụy Quân nhìn qua chỉ là một Đại Càn Thái Sử công, dưới một người, trên vạn người. Nhưng trên thực tế, Ngụy đảng căn bản không có vài người cầm quyền trong triều.”
Tứ hoàng tử lắc đầu nói: “Có một số việc nói nguyên soái cũng không biết. Ta sẽ không nói chi tiết với ngươi. Dù sao thì đấy cũng chỉ là một cái cớ, ta mang cờ hiệu ra, Hoàng đảng sẽ tự nhiên biết nên bỏ gian tà theo chính nghĩa.”
“Chỉ bỏ gian tà theo chính nghĩa còn chưa đủ.” Hải Hậu nhắc nhở nói.
Tây đại lục muốn nhiều hơn.
Trong lòng Tứ hoàng tử thầm mắng, khẩu vị còn không nhỏ.
Nhưng hiện tại người ở dưới mái hiên, tâm phản chính của Tứ hoàng tử thêm hai ngày nữa là chạy rồi. Trong hai ngày này đều theo ý của ngươi.
Cho nên Tứ hoàng tử trực tiếp hỏi: “Nguyên soái, còn có ý tưởng gì khác?”
“Bệ hạ hẳn là để cho dân chúng Đại càn biết, chúng ta đối với Đại Càn không có địch ý. Chúng ta đến đây, cũng là mong muốn thành bằng hữu với nhân dân Đại Càn. Chúng ta hy vọng đông tây có thể chung sống hòa bình, cùng nhau có được tiến bộ. Đây cũng chính là ước nguyện ban đầu của chúng ta khi đến đây.”
“Nôn…”
Tứ hoàng tử chỉ biết nhịn xuống.
Nhưng mà hắn vẫn là không nhịn được.
“Nguyên soái, không sai biệt lắm là được rồi, chúng ta đều phải có chút mặt mũi.”
Hắn cuối cùng vẫn lựa chọn thẳng thắng phát biểu suy nghĩ trong lòng.
Lời nói này của Hải Hậu, thật sự làm hắn cảm thấy rất ghê tởm.
Hải Hậu nhíu mày, đối với phản ứng của Tứ hoàng tử thật ra không có đặc biệt bất ngờ.
Dù sao Đỗ Uy đưa cho nàng rất nhiều châm dự phòng.
Nhân vật chính trị, ai còn cần mặt mũi chứ?
Cho nên Hải Hậu chỉ là cười nhẹ: “Công tước vĩ đại của Úc kim hương có nói qua một câu “Lời nói dối sau khi lập lại một ngàn lần, liền có khả năng biến thành sự thật. Hiện tại bệ hạ bác bỏ, nhưng nếu chúng ta nhiều lần tuyên dương quan điểm này, nói không chừng dân chúng Đại Càn sẽ tin tưởng đó.”
Tứ hoàng tử châm chọc nói: “Nguyên Soái thật hài hước.”
Hải Hậu cũng không quan tâm Tứ hoàng tử châm chọc.
Có thể đạt được mục đích là được.
Dù sao nàng cũng không muốn giao hảo cùng Tứ hoàng tử.
Hơn nữa nàng biết, Tứ hoàng tử không có khả năng cự tuyệt nàng.
Quả thật.
Tứ hoàng tử khẳng định không cho nàng có cơ hội thuyết phục mình.
Dựa theo đề nghị của Hải Hậu, Tứ hoàng tử thành lập tân Đại Càn, tiếp tục thanh minh ra bên ngoài, tỏ vẻ tân Đại Càn thay đổi thái độ với Tây đại lục, từ chiến tranh chuyển sang hợp tác.
Hơn nữa ngộn từ tỏ vẻ chuẩn xác, tân Đại Càn và Tây đại lục tổng kết quan hệ là phương châm mười sáu chữ:
“Chính trị độc lập, quân sự đồng minh, kinh tế hợp tác, văn hóa câu thông!”
Quy tắc này vừa ra, Hải Hậu rất là hài lòng, công khai khen ngợi Tứ hoàng tử.
“Tiểu Tứ là một nhân tài, chúng ta cũng phải phối hợp với hắn mới được.”
Thuộc hạ Hải Hậu cũng rõ ràng là có ý như vậy, đều gật đầu xưng vâng.
“Xem ra Tứ hoàng tử vẫn rất biết làm việc.”
“Chỉ sợ là lừa không bao nhiêu người.”
“Không quan hệ, có chút người không phải gạt đến, là bọn họ tự động nguyện ý tới.”
“Xem ra, chúng ta cần cho Tứ hoàng tử và tân Đại Càn mới lập này chút tôn trọng.”
Hải Hậu gật đầu nói: “Không sai, chúng ta cũng phải bày ra ý của chúng ta.”
Hải Hậu cười sảng khoái, Tứ hoàng tử công khai tỏ thái độ, có nghĩa đã hoàn toàn lên thuyền tặc của nàng, nàng cũng rất sảng khoái bày tỏ tỏ thành ý:
“Không cần lãnh thổ, không cần đền bù tiền, ủng hộ hành động hòa bình của bệ hạ.”
Thanh minh của Hải Hậu, cũng truyền khắp thiên hạ.
Nhằm vào lời thanh minh này, một ít thanh âm khác thường, rốt cuộc cũng xông ra.
Dù sao Hải Hậu tỏ thái độ công khai, Tây đại lục không cần lãnh thổ, cũng không cần đền tiền, hơn nữa công khai hứa hẹn trong vòng hai năm rút hết quân.
Xem hẳn lên, xác thực có ý hô hào hòa bình.
Tuy người thông minh đều biết loại thanh minh và hứa hẹn này chính là một cái rắm, nhưng mà dù sao mọi người trong thiên hạ này đều không phải là người thông minh.
Hơn nữa rất nhiều người thông minh, đã cố ý trợn mắt nói dối.
Cho nên lần này Hải Hậu lên tiếng, vẫn dậy nên hiệu quả.
Rõ ràng nhất chính là Tứ hoàng tử phát hiện thật sự có người đến tìm hắn nương tựa.
Cũng là đến nương tựa triều định Đại Càn mới.
Không cần hỏi, này đều là Càn gian.
Bọn họ không tin được cam đoan của Tứ hoàng tử Nhưng mà thấy Hải Hậu coi trọng Tứ hoàng tử, bọn họ cũng ý thức được Tây đại lục không phải hay nói giỡn.
Cho nên, bọn họ muốn ở trong triều đình mới chiếm một vị trí có lợi.
Về loại hành vi thông đồng với địch bán nước…Bọn họ cũng không quá để ý.
Ngươi không thể trông cậy toàn bộ mọi người đều có mẹ.
Tứ hoàng tử nhận những người này, sau đó đi tim Hải Hậu.
“Nguyên soái, ngươi nói không cần lãnh thổ là có ý gì?”
Hải Hậu trả lời như hắn đoán: “Chúng ta không cần lãnh thổ, vô luận chúng ta đánh được bao nhiêu lãnh thổ, đến cuối cùng đều là của bệ hạ ngươi.”
Tứ hoàng tử trực tiếp khen ngợi.
Nếu không phải hắn còn có chút đầu óc, thiếu chút nữa sẽ tin chuyện ma quỷ của Hải Hậu.
Hắn cũng không phải cha Tây đại lục.
Tây đại lục nào có tâm tốt như vậy, chủ động giúp hắn đánh trận.
Thân làm Hoàng tử Đại Càn, nếu không phải Cơ Soái hứa sẽ không để hắn xảy ra chuyện, lại hứa cho hắn một đống lợi nhuận, hắn cũng không muốn mạo hiểm.
Huống chi hắn và Tây đại lục không thân cũng chẳng quen.