Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1380 - Chương 1380. Kẻ Địch Chẳng Những Không Đầu Hàng, Mà Còn Dám Đánh Trả Lại Ta (2)

Chương 1380. Kẻ địch chẳng những không đầu hàng, mà còn dám đánh trả lại ta (2) Chương 1380. Kẻ địch chẳng những không đầu hàng, mà còn dám đánh trả lại ta (2)

Kẻ địch chẳng những không đầu hàng, mà còn dám đánh trả lại ta (2)

Hiện tại nàng đang năm trong tay ưu thế lớn như vậy, nếu như còn không chiếm hết ưu thế, Công chúa Minh Châu sẽ cảm thấy mình không còn mặt mũi gặp phụ lão Đại Càn nữa.

Đương nhiên, binh sĩ của quân đội Lục địa Tây không phải ai cũng trúng độc.

Bọn chúng cũng không thiếu lương thực đến mức độ đó.

Dựa theo dự đoán của Cơ Soái, cái bẫy do bọn họ thiết kế này có thể lừa được một nửa quân đội Lục địa Tây vào tròng cũng không tệ.

Nhưng mặc dù chỉ dụ dỗ được một nửa, đối với Công chúa Minh Châu mà nói cũng đã là lợi ích khổng lồ rồi.

Nói như thế, Công chúa Minh Châu đời này cũng chưa từng đánh một trận nào dồi dào như vậy.

Trận này nàng nhất định phải đánh thật đẹp, thổi sạch khói mù trận lần trước Đại Càn lần lượt bại trận trước lục địa Tây.

Chuyện Đại Càn sẵn sàng ra trận vẫn đang tận lực che giấu đám người Hải Hậu.

Nhưng cũng không giấu nổi.

Sau khi Hải Hậu nhận được tin tức, tâm tình cực kỳ khoái trá.

Thậm chí còn chủ động trấn an Tứ hoàng tử.

"Bệ hạ yên tâm, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay của bổn soái, Đại Càn đã bắt đầu cắn câu."

"Ngươi chắc chứ?" Tứ hoàng tử hồ nghi hỏi.

Hắn cùng Đại Càn đã triệt để cắt đứt liên lạc, đây là một biện pháp bảo mật rất cần thiết, cũng là vì sự an toàn của chính hắn.

Cho nên hiện tại hắn thật sự không biết động tĩnh gì bên phía Đại Càn.

Hải Hậu cho hắn ăn một viên thuốc an thần: "Ta chắc chắn! Bọn chúng chuẩn bị ra tay trong buổi lễ đăng cơ của bệ hạ ngài, hơn nữa lần này người xuất chinh của Đại Càn là Công chúa Minh Châu. Ha ha, lần này Cơ Trường Không lòng mang ý xấu rồi."

"Sao lại nói thế?" Tứ hoàng tử dậy lên hứng thú.

Hải Hậu kiên nhẫn giải thích: "Lần này đến tấn công chúng ta, Đại Càn tuyệt đối thất bại không cần nghi ngờ. Một trận chiến chắc chắn bại mà Cơ Trường Không lại để cho Công chúa Minh Châu lĩnh quân, có thể thấy rõ thái độ của Cơ Trường Không. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Cơ Trường Không đây là muốn mượn đao giết người, hoàn toàn phế bỏ binh quyền của Hoàng thất."

Tứ hoàng tử trợn trừng mắt.

Nếu không phải hắn biết nội tình thì hắn xém tý nữa đã tin rồi.

Dù sao Hải Hậu nói có sách mách có chứng và logic chặt chẽ như thế, nghe có vẻ mọi chuyện đúng là như vậy.

Đáng tiếc…

Trận chiến này, hắn cũng là một trong những người khởi xướng.

Hắn càng hiểu rõ nội tình trong đó hơn Hải Hậu.

Công chúa Minh Châu… lần này thật đúng là trúng vận cứt chó (may mắn)!

Tứ hoàng tử âm thầm trào phúng, cũng có chút hâm mộ.

Trận chiến này, hắn cảm thấy để hắn đánh cũng được.

Đương nhiên, cũng chỉ là suy nghĩ.

Tứ hoàng tử ngay cả lãnh binh đánh trận thế nào cũng không biết.

Hắn đang tò mò một vấn đề khác.

"Theo ta được biết, Đại Càn còn chưa có công bố thông tin cụ thể về lần xuất chinh này đúng chứ? Nguyên soái làm sao mà biết được?"

Hải Hậu mỉm cười: "Ta tự có kênh thông tin của riêng ra."

"Có thể nói cho trẫm nghe chút không?" Tứ hoàng tử hỏi.

Hải Hậu mỉm cười nói: "Bệ hạ thứ lỗi, vì an toàn của bọn họ, có một số việc cần phải giữ bí mật."

Đối với Hải Hậu miệng kín như bưng, Tứ hoàng tử cũng không bất ngờ, chỉ là trong lòng lại thầm mắng một tiếng.

Nữ nhân này tuy nhìn có vẻ rất ngứa đòn, nhưng quả thật rất có tài, tiết lộ cho hắn cũng chẳng được mấy tin hữu dụng.

Cũng may chuyện này cũng bình thường.

Đường đường là nguyên soái của lục địa Tây, chút lòng cảnh giác và bảo mật cũng không có, thế mới là kỳ quái.

Tứ hoàng tử thu lại tâm trạng buồn bực của mình, chủ động đưa ra một cái yêu cầu: "Nguyên soái, ta đã làm Hoàng đế rồi, giờ còn thiếu một Hoàng hậu nữa. Nguyên soái có phải nên sắp xếp cho ta một quý nữ của lục địa Tây không?"

Suy nghĩ của Tứ hoàng tử rất đơn giản:

Có lời mà không chiếm là ngu.

Nhà cửa, tiền bạc, đàn bà…

Chỉ cần là của lục địa Tây, hắn đều muốn hết.

Nhưng Hải Hậu chưa cho hắn cơ hội này.

Mắt phượng sắc sảo liếc Tứ hoàng tử một cái, Hải Hậu thản nhiên nói: "Sắc trời không còn sớm nữa, bệ hạ nghỉ ngơi đi."

Nàng không định cho Tứ hoàng tử cái thể diện này.

Thậm chí sau khi rời khỏi, Hải Hậu còn dặn dò tướng lĩnh bảo vệ Tứ hoàng tử: "Theo dõi hắn một chút, đừng để hắn tới gần con gái của lục địa Tây ta."

Tướng lĩnh có hơi khó xử: "Nguyên soái, dù sao thì hắn cũng là Hoàng đế."

Hải Hậu khinh bỉ đáp: "Kiền nha ti tiện, không có tư cách nhúng chàm con dân của thần chúng ta."

"Vâng."

Tứ hoàng tử có hơi bất ngờ về sự cương quyết của Hải Hậu.

Đã vậy còn quá không nể mặt mũi hắn.

Xem ra Hoàng đế là hắn đây thật sự đúng là linh vật.

Tứ hoàng tử có chút tức giận.

Nhưng hắn nhịn.

Dù sao hiện tại hắn cũng đang ở trên địa bàn của Hải Hậu.

Tứ hoàng tử chỉ có thể gởi gắm hy vọng vào lễ đăng cơ của mình.

Hải Hậu nói đã tìm cho hắn rất nhiều khách quý đến dự lễ.

Đại Càn lại muốn ra tay vào thời điểm hắn đăng cơ.

Tình huống ngày hôm đó nhất định sẽ rất kích thích.

Hắn rất là mong đợi.

Hải Hậu không có lừa Tứ hoàng tử.

Về lễ mừng lập quốc của Tứ hoàng tử, lục địa Tây tổ chức rất linh đình.

Cho nên, Ưng Vương đại diện cho Yêu Đình đã xuất hiện tại lễ lập quốc.

Ngoài ra, Liên minh người tu chân cũng cử đến ba vị Độ Kiếp cảnh làm khách quý dự lễ của lễ mừng khai quốc lần này.

Bình Luận (0)
Comment