Ngươi có tin vào ánh sáng chính nghĩa không? (2)
Sau khi Công chúa Minh Châu nói rõ ràng điểm ấy, rất nhiều thủ hạ tướng lĩnh đều có chút thất vọng.
Nhưng không còn cách nào, bọn họ phải chấp nhận sự thậ này thôi.
"Xem ra chỉ có thể dùng Đại pháo Thiên Nguyên, nhưng tỷ lệ hiệu dụng của đại pháo Thiên Nguyên rất thấp, phí tổn lại quá cao. Tướng quân, lần này chúng ta có quyền sử dụng không?"
Mỗi một phát bắn của đại pháo Thiên Nguyên đều là vốn liếng của Đại Càn.
Phí tổn vẫn luôn ở mức cao, điều này hạn chế sự phát triển và uy hiếp của Đại pháo Thiên Nguyên.
Công chúa Minh Châu không có giấu diếm mà nói thẳng: "Chúng ta chỉ có cơ hội bắn một lần."
"Một phát pháo sao!"
"Quân đội cũng đủ thành ý!"
"Hy vọng chúng ta có thể một phát xuyên tâm."
Thấy mọi người đều đã tiép nhận tin tức này, Công chúa Minh Châu gật đầu, nói: "Điều nên biết các ngươi cũng đã biết gần hết, mội người tự chuẩn bị đi. Một khắc sau, chính thức bắt đầu công thành."
"Rõ."
…
Trong thành.
Quân đội Đại Càn giống như thần binh từ trên trời giáng xuống, khiến cho rất nhiều khách quý dự lễ đều nơm nớp trong lòng.
Hải Hậu cũng cảm thấy mặt đau ghê gớm.
Dù sao trước đó nàng đã lời thề son sắt, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay của nàng.
Còn nói trước khi kết thúc lễ khai quốc, tiền tuyến sẽ truyền đến tin chiến thắng đã đánh lui quân đội Đại Càn.
Sự thật hoàn toàn đi ngược lại với dự tính của nàng.
Hải Hậu hiện tại rất xấu hổ.
Nhưng nàng phải đối mặt với loại xấu hổ này.
Bởi vì Hải Hậu biết, mình phải kiểm soát hiện trường.
Nếu như không kiểm soát được tình hình, thì sẽ không ổn định được lòng người.
Lòng người tan, đội ngũ sẽ không dễ dẫn dắt nữa.
Cho nên Hải Hậu giọng khách át giọng chủ, trấn an cảm xúc của mọi người ở hiện trường.
"Yên lặng."
Tuy vẫn có một vài tiếng nghị luận nho nhỏ, nhưng là Hải Hậu lên tiếng nên mọi người ít nhiều vẫn nể mặt mũi nàng.
"Các vị không cần phải lo lắng, bất luận ngoài thành đã xảy ra chuyện gì, phòng tuyến trong thành cũng sẽ vững như thành đồng. An nguy của mọi người sẽ không bị chút uy hiếp nào."
Lời thanh minh của Hải Hậu nếu như được nói vào một tiếng trước sẽ có người tin.
Hiện tại thì… rất nhiều người coi như Hải Hậu đang thả rắm.
Sau khi kim thân bị phá, chỉ trông vào miệng bắn liên thanh cũng không thuyết phục được ai nữa rồi.
Lập tức liền có người nghi ngờ chất vấn: "Nguyên soái, ngoài thành rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao quân đội Đại Càn có thể đánh đến đây một cách thuận lợi như vậy?"
Vẻ mặt Hải Hậu trở nên sa sầm, giọng điệu cũng bắt đầu đằng đằng sát khí: "Cụ thể đã xảy ra chuyện gì còn phải tra rõ, trước mắt chỉ biết là quân đội chúng ta bị trúng độc quy mô lớn, cho nên dẫn đến việc mất sức chiến đấu. Xin mọi người tin tưởng, đây chỉ là một sự cố."
Dừng một chút, Hải Hậu nhìn xung quanh một vòng, nhưng cũng không tìm thấy sự tin tưởng từ trong mắt của mọi người nữa.
Điều này cũng rất bình thường.
Nàng vừa mới tự vả xong.
Nếu hiện tại lời nàng nói mà những người khác còn xem như thánh chỉ, thì chính là đang sỉ nhục chỉ số thông minh của người ta.
Hải Hậu biết mình phải thả đại chiêu.
Bằng không thực lực đám người này cũng không yếu, một khi khiến bon họ mất đi tín nhiệm về mình, mình lựa chọn cách chạy trốn, vậy toà thành này thật sự sẽ ‘chưa đánh đã tan’.
Nghĩ đến đây, Hải Hậu cắn chặt răng, nói ra một tin tức tuyệt mật: "Xin mọi người an bình tĩnh chớ nóng vội. Bổn soái đã nhận được tình báo bí mật, quân đội Đại Càn gần đây đang nghiên cứu chế tạo siêu vũ khí nhưng lại không thể sử dụng trong công thành chiến, bọn chúng chỉ có thể dùng biện pháp công thành thông thường. Mọi người đều biết, bên thủ thành là bên chiếm ưu thế hơn. Bất luận chiến cuộc trước đó như thế nào, ít nhất trận chiến thủ thành lần này chúng ta thắng chắc, mọi người nhất định có thể bình an."
Lời này của Hải Hậu đã tiết lộ hơi nhiều bí mật.
Người ở đây cho dù không mồ côi mẹ, cũng là người không thiếu đầu óc.
Bọn họ chỉ là quá thông minh, đều thông minh quá độ.
Cho nên Hải Hậu nói xong những lời trên, bọn họ lập tức nhận ra được một chuyện:
Hải Hậu có nội ứng trong Đại Càn.
Hơn nữa tên nội ứng này đã truyền lại tin tức mới nhất cho nàng.
Nếu không thì tin tức tuyệt mật về vũ khí mới nhất của quân đội Đại Càn, Hải Hậu sao có thể biết được đúng lúc như vậy chứ.
Về phần trước kia tên nằm vùng này vì sao không truyền tin tức gì, rất có thể là hắn cũng bị người ta che giấu.
Hiện tại mất bò mới lo làm chuồng, tìm cách cứu vãn.
Ít nhất đối với những người đến dự lễ như bọn họ là không muộn.
Những người này dần dần được Hải Hậu trấn an.
Bởi vì bọn họ không thể nghi ngờ về sức chiến đấu của quân đội lục địa Tây.
Hiện tại Hải Hậu lại thể hiện năng lực tình báo biết người biết ta.
Bọn họ đương nhiên cũng khôi phục một chút lòng tin với Hải Hậu và quân đội lục địa Tây.
Hiện trường lễ mừng khai quốc đã bắt đầu khôi phục lại trật tự.
Hải Hậu thở phào nhẹ nhõm một hơi, tiếp tục cam đoan: "Mọi người yên tâm, rối loạn ngoài thành chúng ta sẽ mau chóng giải quyết, lần này chúng ta nhất định sẽ ngăn địch ngoài cửa thành, bảo đảm sẽ không quấy nhiễu đến mọi người."
Lúc này Nguyên Minh Chủ đột nhiên mở miệng: "Nguyên soái, siêu vũ khí mới nhất mà quân đội Đại Càn nghiên cứu chế tạo ra sẽ không ngắm trúng chúng ta à?"
Nội tình về trận chiến Long cung, hắn cũng có biết ít nhiều.