Tây Đại Lục: Không nổ chết Lục Nguyên Hạo được, nhưng chẳng lẽ không thể nổ chết Ngụy Quân? (3)
Hoàng thất Đại Càn gần đây rất uất ức.
Quân bộ liên thủ với An Toàn Tư chèn ép bọn họ.
Bọn họ đi tìm Đại hoàng tử để thay họ đòi lại công đạo, nhưng ai ngờ Đại hoàng tử - người đứng đầu trên danh nghĩa của bọn họ không những không giúp đỡ, mà còn trực tiếp cắt đứt đường lui bọn họ, đồng thời còn tự mình ra tay giết chết hai người Hoàng thất .
Tiếp đó, Lục Nguyên Hạo biểu thị rõ nước cờ tiếp theo, chuẩn bị tìm rắc rối cho Hoàng thất.
Hoàng thất rất tức giận.
Thật là không coi ai ra gì?
Với tư cách là người thống trị chân chính đằng sau của Đại Càn, bọn họ đã kìm chế tới một mức độ nhất định rồi, chuẩn bị một lần phản kích cực mạnh.
Tối thiểu, tuyệt đối không thể để cho tên nhãi Lục Nguyên Hạo tiếp tục ngang ngược như vậy nữa.
Bằng không, với cách hành sự của Lục Nguyên Hạo, bọn họ thực sự lo rằng Lục Nguyên Hạo sẽ nhổ tận gốc cả Hoàng thất.
Nhưng đúng lúc này, quân bộ lại nâng Tứ hoàng tử lên.
Phút chốc, dư luận bắt đầu chuyển hướng.
Không còn ai tiếp tục nói rằng quân bộ chống đối Hoàng thất nữa.
Viện trợ của Hoàng thất giảm đi nhiều.
Lúc đầu, Hoàng thất cũng rất vui vẻ với tin tức này.
Vì dù sao quân bộ có thể nâng Tứ hoàng tử, cũng là đang thể hiện thiện ý với Hoàng thất bọn họ.
Nhưng sau khi cuộc phỏng vấn mà Tứ hoàng tử tiếp nhận được phát hành, các thành viên Hoàng thất lại cảm thấy giống như ăn phải phân vậy.
Rõ ràng trong cơ thể đang chảy cùng dòng máu với bọn họ, mà Tứ hoàng tử lại chạy đi nịnh bợ Ngụy Quân.
Phản đồ.
Thành viên Hoàng thất lập tức đá Tứ hoàng tử đá ra khỏi đoàn.
Không kỳ vọng vào Tứ hoàng tử được rồi, bọn họ vẫn nên tự trông cậy vào mình.
Hơn nữa, Hoàng thất phải lập uy thế.
Tuy rằng công lao của Tứ hoàng tử không nhỏ, nhưng công lao đều bị Ngụy Quân chiếm lấy rồi, bọn họ căn bản không hưởng được lợi gì.
Bọn họ chuẩn bị lấy Lục Nguyên Hạo để lập uy thế.
Chính lúc này, sau khi Lục Nguyên Hạo giết chết Hải Hậu, tin tức hắn an toàn rút lui từ trong đám bao vây của Tây Đại Lục truyền về đến Hoàng thất.
Các thành viên Hoàng thất im bặt.
Tinh thần của bọn họ sụp đổ rồi.
Tại sao đồng đội lại rác rưởi như thế, chỉ biết nịnh hót đối thủ, còn đối thủ lại hùng mạnh như vậy?
Thế trận của Tây Đại Lục lớn đến như vậy cũng không thể giết chết Lục Nguyên Hạo, bọn họ ở kinh thành có thể giết được sao?
Nếu như dùng hết toàn bộ tài nguyên, dường như cũng không phải là không thể.
Nhưng mà. . . vậy là trở mặt thật luôn à.
Hơn nữa, không có sự cho phép của Đại Hoàng tử và Càn Đế, bọn họ cũng không có quyền hạn huy động toàn bộ tài nguyên của Hoàng thất.
Cho nên, chẳng lẽ bây giờ chỉ có thể chờ chết sao?
Bọn họ không cam lòng.
Ngay lúc này, ám tuyến của Tây Đại Lục, lại lặng lẽ liên lạc với bọn họ.
Sau khi một trưởng lão tư thám của Hoàng thất tiếp xúc với ám tuyến của Tây Đại Lục, nhất thời nảy ra ý tưởng, triệu tập một vài người thân cận bắt đầu thương lượng.
"Các ngươi thấy đề nghị này thế nào?"
"Ta cảm thấy khả thi."
"Mặc dù Tây Đại Lục lòng dạ lang sói, nhưng hiện tại Tây Đại Lục đã thất bại liên tiếp rồi. Ngược lại, Ngụy Đảng lại kiêu căng phách lối, thực lực ngày càng tăng. Với tình hình này, dù cho Đại Càn giành thắng lợi, thì vẫn còn là Đại Càn chúng ta sao?"
"Có một số ích lợi, thà tặng đồng minh, cũng không đưa cho nô thần trong nước."
"Người của Tây Đại Lục không đưa ra yêu cầu cao cho chúng ta, bọn họ cung cấp thuốc nổ, chúng ta chỉ cần chặn Giám Thiên Kính, sau đó hỗ trợ đặt mìn mà thôi. Bọn họ thậm chí còn chủ động đưa ra đề nghị không làm hại đến thường dân, bảo đảm chỉ nhắm vào một mình Ngụy Quân. Nếu đã như vậy, còn phải do dự gì nữa?
"Cho dù gây tổn hại cho dân cũng phải làm, thà giết nhầm ba ngàn thường dân, cũng tuyệt đối không thể bỏ qua một mình Ngụy Quân.”
"Nhất trí, Ngụy Quân tuyệt đối là kẻ địch lớn nhất của Hoàng thất chúng ta, không còn ai khác."
"Ta không có bất cứ ý kiến gì đối với việc giết Ngụy Quân, ta chỉ lo là, chắc chắn có thể giết chết Ngụy Quân không?"
"Tin tưởng Tây Đại Lục, Ngụy Quân tu luyện Hạo Nhiên Chính Khí, không phải phòng ngự và thân xác."
"Không sai, theo lời mà Tây Đại Lục nói, lượng thuốc nổ lớn như vậy, không giết chết được Lục Nguyên Hạo thì thôi, chẳng lẽ còn không giết chết được Ngụy Quân. Không thể có điều đó."
Sự việc xảy ra ở An Toàn Tư, cũng không truyền hết đến Hoàng thất.
Hoàng thất chỉ biết tin tức là Lục Nguyên Hạo an toàn trở về.
Tin này còn là do An Toàn Tư chủ động để cho bọn họ biết.
Hiện tượng này cũng rất bình thường.
Giống như những gì Hoàng thất lo lắng, Đại Càn hiện tại, Đế đảng như mặt trời lặn về tây, còn Ngụy đảng mặt trời giữa ban ngày.
Hoàng thất mong muốn thâm nhập hoàn toàn vào An Toàn Tư, cũng đã lực bất tòng tâm rồi.
Cho nên bọn họ vốn không biết tình hình mới nhất.
Điều này làm cho bọn họ giống như Tây Đại Lục, đều bắt đầu vô cùng tự tin lên kế hoạch sắp đặt để nổ chết Ngụy Quân.
Hoàng thất thậm chí còn hưng phấn hơn cả Tây Đại Lục.
Đối với Tây Đại Lục mà nói, ý nghĩa tượng trưng của việc giết chết Ngụy Quân còn lớn hơn nữa.
Cũng có người biết Ngụy Quân không dễ đối phó, nhưng Ngụy Quân cơ bản không có xuất hiện ở ngoài chiến trường, cho nên bọn họ không hiểu hoàn hoàn về thực lực cũng như tầm quan trọng của Ngụy Quân.