Ngang ngược (2)
“Nói cách khác, cao nhân kia không có lừa ta?”
“Không có lừa ngươi.” Ngụy Quân thản nhiên gật gật đầu, nói: “Ma Quân đúng là có chín chín cái mạng, nhưng chín cái mạng này đều thuộc về Ma Quân. Hơn nữa, Ma Quân cũng đã dùng hết năng lực này rồi.”
Cụ thể đã dùng hết mấy cái, Ngụy Quân không hỏi đến.
Nhưng chắc chắn đã dùng.
Đại Hoàng tử không quan tâm chuyện này, hắn chỉ cực kỳ kích động: “Ngụy huynh, ngươi có quan hệ rất tốt với Ma Quân, nhất định ngươi có thể giúp ta thuyết phục Ma Quân bỏ một mạng. Chỉ cần Ma Quân chủ động từ bỏ một mạng, là đã có thể chết thay mẫu thân ta một lần. Vị cao nhân kia có trộm thiên thần công, hoàn toàn có thể làm được chuyện này.”
Ngụy Quân nhíu mày.
Thì ra là thế.
“Điện hạ cho rằng đây là một biện pháp tốt?” Ngụy Quân hỏi ngược lại.
“Đương nhiên.”
Đại Hoàng tử trả lời không chút do dự.
“Ngụy huynh, ta không phải người trơ tráo. Nếu Ma Quân chỉ còn lại một cái mạng, ta sẽ không bao giờ đề nghị như vậy. Nhưng Ma Quân có tận chín cái mạng, ta chỉ cần một mạng trong đó, với lại ta sẵn lòng trả thù lao đủ làm cho Ma Quân hài lòng. Ngụy huynh, giúp ta với, ta sẽ biết ơn ngươi cả đời.”
Thậm chí Đại Hoàng tử còn muốn chủ động quỳ xuống với Ngụy Quân, có điều bị Ngụy Quân cản lại.
Nhìn Đại Hoàng tử kích động không thôi, Ngụy Quâ nghĩ một lát, rồi trực tiếp kêu Ma Quân đến đây, trước mặt Đại Hoàng tử hỏi nàng: “Ma Quân, ngươi có sẵn lòng vì người khác tự đi tìm chết một lần không?”
Ma Quân cũng trả lời không hề do dự: “Tất nhiên là không rồi, ta đâu có ngu.”
Dừng một lát, Ma Quân có chút chần chừ, cuối cùng vẫn cắn rắn nói: “Nếu là ngươi nói thì ta có thể chết một lần, nhưng chỉ lần này thôi, không có lần sau đâu.”
Đây là Ma Quân đau lòng hạ quyết tâm.
Ngụy Quân cười xoa xoa đầu Ma Quân, bình tĩnh nói: “Ta không cần ngươi chết thay ta đâu, nhớ kỹ, vĩnh viễn không cần làm chuyện này, muốn ngươi đi tìm chết là bệ hạ.”
Ngụy Quân không cưỡng ép quyết định thay cho Ma Quân.
Mặc dù hắn có thể.
Nhưng Ngụy Quân không phải loại người như vậy.
Lỡ như Ma Quân thật sự không để ý một hai cái mạng thì sao?
Lỡ như Đại Hoàng tử thật sự có thể trả cho Ma Quân thù lao động lòng thì sao?
Loại chuyện này ai mà biết được?
Vẫn nên để cho tự Ma Quân quyết định đi.
Ngụy Quân cũng không thấy sư phụ hờ nói thật với Đại Hoàng tử.
Khả năng tiềm tàng của Ma Quân rất mạnh, thiên phú chủng tộc của nàng là chín cái mạng — mặc dù đối với Đạo Tổ với Thiên Đế mà nói, cũng có giá trị nghiên cứu.
Dù sao đến cấp bậc của bọn họ, tuy đã rất khó chết thật nhưng nếu có thể nắm giữ thiên phú chủng tộc của Ma Quân, có nghĩa là sau khi bọn họ mất đi dấu hiệu của sự sống có thể nhanh chóng khôi phục lại.
Đạo Tổ cũng sẽ không bị Thiên Đế trấn áp lâu như vậy.
Ngấp nghé thiên phú chủng tộc của Ma Quân, sư phụ hờ này lại thèm — đây mới là mục đích thật sự của Đạo Tổ mà Ngụy Quân đã đoán.
Rốt cuộc, trên phương diện chiếm đoạt Đạo Tổ thật sự rất tham lam.
Nhưng thực hiển nhiên là Đại Hoàng tửu đã tin mấy lời xằng bậy của sư phụ hờ.
Cũng không có gì lạ.
Mọi người bằng lòng tin những chuyện mình muốn tin.
Một khi đã như vậy, Ngụy Quân cũng lười đi làm ác nhân.
Chỉ cần Ma Quân đồng ý, Ngụy Quân sẵn lòng thành toàn cho bọn họ.
Bao gồm cả thành toàn cho sư phụ hờ của mình.
Chuyện lớn cỡ nào.
Hắn cũng chỉ nghĩ chết.
Mọi thứ khác đều là chuyện nhỏ.
Nghe thấy Ngụy Quân nói chuyện với Ma Quân, Đại Hoàng tử lập tức tỏ thành ý của mình với Ma Quân: “Ma Quân đại nhân, ngài có yêu cầu gì cứ nói ra. Vì cứu mẫu thân của ta, vì hồi sinh bà, cho dù cái giá phải trả lớn đến mấy ta cũng bằng lòng gánh vác.”
“Cứu mẫu thân ngươi? Cứu như nào?” Ma Quân tò mò hỏi.
Đại Hoàng tử giải thích: “Có một cao nhân, hắn biết một loại thần công trộm thiên đổi mệnh. Chỉ cần Ma Quân đại nhân ngài bằng lòng bố thí một cái mạng của ngài, thì hắn có thể dùng cái mạng ngài bố thí này đổi thành mạng của mẫu thân ta, nhờ vậy giúp cho mẫu thân ta sống lại.
Ma Quân chớp chớp mắt, mỉa mai: “Hắn dám nói như vậy, ngươi cũng dám tin? Ngươi không có não hả?”
Đại Hoàng tử nghiêm nghị nói: “Vị cao nhân này có thể tự do ra vào trong cung, không cần phải trêu đùa ta.”
Nghe thấy Đại Hoàng tử nói như vậy, sắc mặt Ma Quân cũng trở nên nghiêm nghị.
Ngày xưa nàng đã giết không ít loại sinh vật như Hoàng đế, nhưng nàng vẫn tôn trọng nội tình của Hoàng thất.
Cho thể ra vào hoàng cung tự nhiên.
Kiểu thực lúc này, đỉnh kỳ như nàng cũng khó mà làm được.
Giết chết Hoàng đế với nhàn hạ đi dạo trong hoàng cung là hai khái niệm.
Nhưng mà…
“Ngươi muốn cứu mẫu thân ta có thể hiểu, nhưng chuyện này thì liên quan gì đến ta?”
Trong lòng Đại Hoàng tử quýnh lên, lập tức hứa hẹn: “Ma Quân đại nhân muốn cái gì, trẫm sẽ dồn lực toàn quốc làm giúp cho Ma Quân đại nhân.”
Ma Quân cười: “Thứ nhất, dồn lực toàn quốc ngươi có làm được không? Ta muốn ngươi bán nước ngươi cũng làm?
“Thứ hai, mạng của mẹ ngươi là mạng, mạng của ta cũng là mạng. Đừng nói ta có chín cái mạng, kể cả ta có chín trăm cái mạng, ta đây cũng không chê nhiều.
“Tuy mạng của ta nhiều, nhưng không có cái nào dư hết. Cho nên, không xin lỗi, tái kiến.”
Ma Quân xử lý rất rõ ràng.
Nếu đây là Ngụy Quân, nàng còn bằng lòng suy xét.
Còn người khác.
Ái ai ai.
Bổn meo có quen các ngươi không?