Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1431 - Chương 1431. Sư Phụ Lại Lần Nữa Yêu Ta (1)

Chương 1431. Sư phụ lại lần nữa yêu ta (1) Chương 1431. Sư phụ lại lần nữa yêu ta (1)

Sư phụ lại lần nữa yêu ta (1)

Nói cho Đại Hoàng tử nghe xong, Ma Quân trực tiếp lắc mình biến mất, không muốn nói thêm câu vô nghĩa nào nữa.

Sắc mặt Đại Hoàng tử hung hãn, giọng căm hận nói: “Nàng có chín cái mạng, ta chỉ cần một cái, tại sao nàng lại ích kỷ như vậy?”

Mặt Ngụy Quân sa sầm lại, nhàn nhạt nói: “Ngươi mất bình tĩnh.”

“Trẫm nói sai cái gì sao?” Đại Hoàng tử lớn tiếng phản bác.

Những chuyện liên quan đến mẫu thân, hắn rất khó bình tĩnh.

Ngụy Quân hiểu cho Đại Hoàng tử.

Bởi vì muôn vạn chúng sinh trên thế gian, đa phần mọi người ai cũng ích kỷ, Đại Hoàng tử có biểu hiện như vậy cũng không có gì bất ngờ.

Ngụy Quân nghiêm túc nó: “Ta có hai quả táo, ai đó xin của ta một quả, ta không cho, vì thế rất nhiều người thò qua nói không phải ngươi còn một quả táo sao, tại sao lại nhỏ mọn như vậy?

“Nhưng mà, hai quả táo này đều là của ta.

“Ngươi hiểu ý của ta chứ?”

Đại Hoàng tử hít sâu một hơi, trầm giọng hỏi: “Ta hiểu, nhưng mà.”

“Không có nhưng mà.” Ngụy Quân ngắt lời Đại Hoàng tử, rũ lông mi, giọng nói như có như không, lại tuyên truyền giác ngộ: “Ngươi đã là một người trưởng thành rồi, ta không có nhiều kiên nhẫn với trách nhiệm khuyên bảo ngươi. Ta chỉ nói với ngươi một câu — ta đã phế một hoàng đế, không ngại phế thêm một đâu.”

Đại Hoàng tử kinh ngạc nhìn Ngụy Quân.

Ngụy Quân cũng không thèm quan tâm hắn.

Thật ra trong hầu hết các tình huống, Ngụy Quân là một người hay nói đạo lý.

Nhưng sau khi Ngụy Quân nói đạo lý xong, người còn không chịu nghe nữa, Ngụy Quân cũng lười nói thêm.

Hắn có thể hiểu cho hành vi của Đại Hoàng tử, nhưng hiểu cho không có nghĩa là chấp nhận.

Còn vấn đề do đó dẫn đến hậu quả gì?

Nghĩ đến đây, Ngụy Quân lập tức nhếch mép cười mỉa.

Nếu sư phụ hờ muốn làm cho hắn bị chúng bạn xa lánh, thì đó thực sự là một tính toán sai lầm.

Cho đến nay, đều là Ngụy Quân rất quan trọng đối với Đại Càn và những người khác.

Còn những người khác đối với Ngụy Quân mà nói… Cũng không có quá nhiều tác dụng.

“Ngụy Quân, sao ngươi có thể nói với ta như vậy?”

Lời Ngụy Quân nói quá không nể nang, làm cho Đại Hoàng tử có phần không thể chấp nhận được.

“Ta nói rồi, ta không không thành địch của các ngươi, ta chỉ là không muốn cứu mẫu thân của ngươi.”

Ngụy Quân liếc nhìn Đại Hoàng tử một cái, nhàn nhạt nói: “Ma Quân nói nàng không đồng ý. Không có ai ngăn cản ngươi cứu mẫu thân cả, nhưng ngươi không làm được, thì phải chấp nhận. Nói đến cùng, kia chỉ là mẫu thân của ngươi mà thôi, đâu có liên quan gì đến những người khác?”

“Trao đổi lợi ích thì sao?”

Đại Hoàng tử cũng không hoàn toàn đánh mất lý trí.

Chỉ là hắn nóng lòng muốn cứu mẹ.

Chứ cũng không phải muốn cưỡng ép cướp đi tính mạng của Ma Quân.

Phải nói lại, hắn cũng tự biết mình không thể làm được.

Cho nên, hắn luôn nói đạo lý.

Chỉ là khác với cách chơi của Ma Quân.

Vì vậy, tất nhiên Ngụy Quân cũng sẽ không làm khó xử Ma Quân.

Nói đến cùng trong chuyện này, sự bằng lòng của Ma Quân mới là quan trọng nhất.

Ngụy Quân nhún vai nói: “Ngươi cũng không thuyết phục được Ma Quân, chứ đừng nói đến trao đổi lợi ích gì hết.”

“Ta và ngươi trao đổi lợi ích.” Đại Hoàng tử nói: “Ta là Hoàng đế Đại Càn, ta còn tại vị một ngày, Đại Càn có thể chung sống hòa bình với Yêu Đình thêm một ngày. Nếu một khi ta phản bội, triển vọng tương lai của Đại Càn như nào còn chưa biết. Nếu ta xảy ra chuyện, Yêu Đình cũng sẽ lập tức thay đổi thái độ với Đại Càn.”

Ngụy Quân cười: “Ngươi đang uy hiếp ta? Hay ngươi đang uy hiếp Đại Càn?”

“Ta chỉ đang cầu xin ngươi, Ngụy Quân, chỉ có ngươi thuyết phục được Ma Quân.”

Thái độ và giọng điệu của Đại Hoàng tử vô cùng thành khẩn.

“Ta thề với trời, chỉ cần có thể để cho mẫu thân của ta sống lại, ta nguyện ý làm bất cứ chuyện gì, hy sinh tất cả của bản thân cũng không thấy tiếc.”

“Đây vẫn là uy hiếp.”

Ngụy Quân lắc lắc đầu, cũng không thấy bất đắc dĩ chỉ thấy đáng tiếc.

“Trong lòng ngươi, thái độ cùng sự tồn tại của ngươi có lẽ đúng thật là rất quan trọng đối cới Đại Càn. Tiếc là ngươi đã đánh giá cao chính mình. Nếu ngươi không có lý trí, vậy ta sẽ giúp ngươi lý trí một chút. Đương nhiên, ngươi có thể muốn giết ta.”

Nói đến đây, Ngụy Quân mong chờ nhìn Đại Hoàng tử.

Đại Hoàng tử: “...”

Hắn chỉ muốn hồi sinh mẫu thân của mình, chứ không có khùng muốn làm kẻ thù với Ngụy Quân, tất nhiên sẽ không điên đến mức muốn giết Ngụy Quân.

Ngụy Quân nhìn ra thái độ của Đại Hoàng tử, vô cùng đáng tiếc.

Ôi.

Đại huynh đệ này hắc hóa không đủ lợi hại rồi.

Cũng làm mất đi cơ hội tìm chết của bổn Thiên Đế.

“Từ nay về sau, ngươi tiếp tục bế quan đi.” Ngụy Quân nhàn nhạt nói: “Khi nào suy nghĩ cẩn thận rồi lại xuất quan. Còn nếu vẫn cứ không nghĩ rõ…”

Nói đến đây, Ngụy Quân ngừng lại chút, lắc lắc đầu, nói: “Vậy cả đời đừng xuất quan nữa.”

Đúng là Đại Hoàng tử thuộc Thiết Huyết Cứu Quốc Hội, nhưng Ngụy Quân đâu phải cha Đại Hoàng tử.

Hắn không có chút suy nghĩ nào muốn nuông chiều Đại Hoàng tử cả.

Trên thực tế, cha Đại Hoàng tử cũng không nuông chiều hắn.

Càn Đế vẫn luôn nhìn không vừa mắt Đại Hoàng tử.

Trong khi Đại Hoàng tử còn chưa kịp phản ứng lại, Ngụy Quân đã xoay người đi ra ngoài.

Đại Hoàng tử nhíu mày, thậm chí còn có hơi mơ màng.

“Ngụy Quân, có phải ngươi vẫn chưa biết thực lực hiện tại của trẫm. Ngươi cho rằng trong Hoàng thất, ngươi có thể cản trở ta?”

Hắn không rõ.

Nhưng…

Bình Luận (0)
Comment