Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1445 - Chương 1445. Lòng Hiếu Thảo Không Được Phép Nghi Ngờ (3)

Chương 1445. Lòng hiếu thảo không được phép nghi ngờ (3) Chương 1445. Lòng hiếu thảo không được phép nghi ngờ (3)

Lòng hiếu thảo không được phép nghi ngờ (3)

"Tên đồ đệ kia của ta, quả thật là nhân tài hiếm gặp trong cuộc đời ta. Tài trí mưu lược kiệt xuất, dã tâm đầy rẫy, tài hoa xuất chúng, sự tự tin hơn bao giờ hết.

"Hắn tự tin sớm muộn gì cũng có ngày có thể đánh bại ta, cho nên hắn dám phản đối ta với lập trường rõ ràng;

"Hắn tự tin rằng ta sẽ không ngừng bồi dưỡng hắn, để cho hắn trưởng thành đến mức độ tuyệt đối sau đó mới xuống tay xử hắn, vì vậy hắn liên tiếp khiêu chiến ta, không tiếc lấy tính mạng của mình đi mạo hiểm;

"Hắn tự tin rằng người nếu thua trong tay hắn chỉ một lần, thì sẽ không bao giờ có thể vượt qua hắn, cho nên hắn mở rộng vòng tay, tiếp nhận anh hùng bốn phương.

"Những người trẻ tuổi kiêu ngạo, cố chấp tập hợp dưới trướng của hắn, có rất nhiều cường giả làm cho ta cảm thấy kinh ngạc. Hắn có lòng tin sẽ áp chế được bọn họ, tập hợp sức mạnh của bọn họ, trên thực tế hắn quả thật đã làm được.Nhưng hắn đã xem nhẹ một chuyện—— sở dĩ hắn có thể làm được, ngoại trừ bởi vì hắn lợi hại, còn có ta là cường giả mà lúc ấy bọn họ không thể đánh bại. Ta đứng ở đỉnh phong, trấn áp tất cả bọn họ, làm cho bọn họ căn bản không có ý đồ tạp niệm riêng.

"Nhưng khi ta không còn nữa, khi hắn trở thành Đại ma vương giữ cổng, một vài lý do lúc đầu thu hút bọn họ đến với nhau —— cũng đã biến mất rồi."

Đạo Tổ nói tới đây, trên người phát ra sự sắc bén của bá chủ ngày trước.

"Thành công của hắn, ba phần dựa vào chính mình, ba phần nhờ may mắn, còn bốn phần —— là nhờ vào ta.

"Nếu không phải vì đối kháng ta thì không lập lên Thiên đình, những cường giả kiêu ngạo và cố chấp này cũng sẽ không tụ hợp cùng nhau.

"Sau khi ta không còn, đồ nhi, ngươi đoán sau đó Thiên đình sẽ ra sao?

"Thậm chí, sau khi hắn cũng không còn ở Thiên đình, ngươi đoán Thiên đình sẽ đi đâu về đâu?"

Bạch Khuynh Tâm không đoán.

Những chuyện này không cần đoán.

Nàng chỉ lẳng lặng nhìn Đạo Tổ.

"Lão sư nói với ta những điều này, là có ý gì? Ngươi chắc hẳn biết là ta nợ sư huynh một mạng sống, ngươi càng làm tăng nguy cơ cho huynh ấy, ta sẽ càng giúp huynh ấy."

"Ngươi không giúp được hắn, hắn cũng chưa chắc cần đến sự giúp đỡ của ngươi." Đạo Tổ thản nhiên nói: "Đây là số mệnh của tất cả những cường giả đứng ở đỉnh phong, vốn dĩ ý nghĩa của đỉnh phong chính là tiếp nhận tất cả những lời khiêu chiến của các cường giả khác. Ta không tránh khỏi, hắn cũng không tránh khỏi. Đạt đến đỉnh cao rồi suy tàn, từ xưa vốn đã như thế. Ta như thế, hắn cũng như thế. Có một số chuyện chỉ có thể đối mặt, trốn tránh không giải quyết được vấn đề. Thực lực hiện tại của ngươi còn quá yếu, ta không hy vọng ngươi bị giết chết bây giờ. Cho dù ngươi muốn giúp hắn, cũng nên khôi phục thực lực của chính mình trước."

“Người không hy vọng ta bị giết chết bây giờ?”

"Đương nhiên không muốn, như vậy quá lãng phí." Đạo Tổ thản nhiên nói: "Giữ lại ngươi, để ngươi trưởng thành một lần nữa, khôi phục toàn bộ thực lực, như vậy mới là một bữa đại tiệc thịnh soạn."

Bạch Khuynh Tâm: ". . ."

Nếu không phải không giết chết được ngươi, lão nương hiện tại nhất định giết ngươi trước cho hả giận.

"Ngươi thật sự là một lão biến thái." Bạch Khuynh Tâm nói.

Đạo Tổ mỉm cười: "Cảm ơn, đây không là điều gì bí mật."

Bạch Khuynh Tâm có thể nói gì?

"Bảo vệ tốt bản thân, nếu như ngươi chết rồi, hắn có thể sẽ phát cuồng. Ta không muốn ngươi chết, một nửa là vì ngươi chết bây giờ thì rất đáng tiếc, còn một nửa nguyên nhân là lo lắng ngươi chết đi hắn sẽ trực tiếp phát cuồng. Ta không tin hắn không có kế hoạch dự phòng, trước khi thực sự động thủ, ta không muốn khiến cho hắn tức giận lôi đình bây giờ. Dù sao —— hiện tại hắn mới là mạnh nhất, ta rất kiêng dè hắn."

Đối mặt Bạch Khuynh Tâm, Đạo Tổ dùng phương pháp khuyên bảo chân thành nhất.

Thậm chí không ngại nói ra sự kiêng dè của bản thân đối với Ngụy Quân.

Điều này đã chứng minh sự chân thành của hắn, cũng đã chứng minh ý chí buộc phải đạt được chiến thắng của hắn.

Bạch Khuynh Tâm không thể không tin Đạo Tổ.

Nàng chỉ là cảm thấy Đạo Tổ rất phân liệt.

"Ngươi vừa kiêng dè sư huynh, vừa muốn đối phó sư huynh. Vừa cảm thấy huynh ấy có kế hoạch dự phòng, vừa muốn đi khiêu khích huynh ấy. Lão sư, ngươi không thấy là hiện tại ngươi tinh thần phân liệt rồi sao?"

"Đương nhiên không, ta chỉ là đang học tập hắn mà thôi, năm đó hắn chính là làm như vậy. Thử nghiệm, tìm kiếm, chỉnh sửa, tiến bộ, lại thử nghiệm, lặp lại quá trình này hàng trăm ngàn lần. Năm đó hắn có thể làm được, vì sao ta không thể? Dùng phương thức hắn đánh bại ta để đánh bại hắn, là sự tôn trọng lớn nhất của ta đối với hắn.”

Đạo Tổ nói những lời này một cách rất nghiêm túc.

Nghiêm túc mà nói Bạch Khuynh Tâm có chút tin tưởng thiên phú của mình có khi còn cao hơn cả của Đạo Tổ và Thiên Đế.

Bởi vì chuyện này, Ẩn Bí Chi Chủ cũng chưa từng làm . . .

Ẩn Bí Chi Chủ chính là dựa vào thiên phú trực tiếp nghịch thiên vùng dậy.

Bạch Khuynh Tâm tự đánh giá tâm tính kém rất xa so với Đạo Tổ.

Tuyệt đối kém hơn sự chênh lệch thực lực so với Đạo Tổ.

Cái này có phải cho thấy rõ là thiên phú của bản thân cao hơn Đạo Tổ, cho nên mới khiến cho sự chênh lệch về thực lực không lớn bằng sự chênh lệch về tâm tính.

Bạch Khuynh Tâm cảm thấy rất có khả năng tâm tính của mình có chút làm lãng phí thiên phú của bản thân.

Nhưng nàng rất nhanh phục hồi lại tinh thần.

Hiện tại là thời gian nghiêm túc thảo luận.

Nghĩ mấy cái này thì không tôn trọng Đạo Tổ quá rồi.

Bình Luận (0)
Comment