Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1470 - Chương 1470. Nụ Cười Của Sư Phụ Do Ta Bảo Vệ (2)

Chương 1470. Nụ cười của sư phụ do ta bảo vệ (2) Chương 1470. Nụ cười của sư phụ do ta bảo vệ (2)

Nụ cười của sư phụ do ta bảo vệ (2)

Vừa rồi bởi vì Sa Vị quá mạnh, mạnh đến mức hắn ta cảm thấy mình không có sức phản kháng nên hắn ta đành phải đồng ý với yêu cầu của Sa Vị và nói một cách chắc chắn rằng mình muốn mang thiên phú đến tây hải ngạn.

Nhưng thực ra, hắn ta muốn một quả cà.

Nghe nói trên người của đàn ông ở Tây Đại Lục luôn có mùi hôi nách.

Điều này khiến Cổ công tử sao có thể chịu đựng được?

Tây Đại Lục có nơi cao cấp như Tượng Cô Quán thế này không?

Cổ Anh tỏ vẻ bi quan.

Vì vậy, hắn ta không muốn rời đi.

Hắn ta đặt hy vọng vào Ngụy Quân, hy vọng Ngụy Quân sẽ chìa tay ra giúp.

Mặc dù hắn ta không nghĩ rằng Ngụy Quân là đối thủ của Sa Vị này nhưng từ giọng điệu của Sa Vị hoàn toàn có thể nghe ra được, Sa Vị có cảm tình đối với Ngụy Quân.

Có lẽ, Ngụy Quân đến rồi, cục diện sẽ có thể thay đổi?

Điều này, ai nói được chứ?

Cổ Anh thừa nhận mình đang đánh cược.

Đối với hành động của Cổ Anh, Sa Vị chỉ đứng quan sát bên cạnh chứ không ngăn cản.

Tất nhiên, ông ta không biết Cổ Anh đang liên lạc với Ngụy Quân.

Những chuyện liên quan đến Ngụy Quân, ông ta không thể nhìn thấy, cũng không tính ra được.

Đến cấp độ như của Đạo Tổ và Thiên đế, chỉ có đập lộn nhau.

Không tồn tại chuyện một bên có thể nhìn thấu hoàn toàn bên còn lại.

Nếu không, không thể chơi đùa vui vẻ.

Vì vậy, Sa Vị chỉ nghĩ rằng Cổ Anh đang gọi cứu binh.

Sa Vị không ngạc nhiên về điều này.

Đương nhiên ông ta cũng sẽ không cho rằng Cổ Anh thực sự muốn mang thiên phú đến tây hải ngạn.

Cổ Anh lại không có vấn đề gì.

Thông qua lần tiếp xúc vừa nãy, cộng thêm tư liệu mà Trần Già đưa cho ông ta, Sa Vị đã hiểu Cổ Anh rồi:

Gã này chính là một công tử bột thuần túy, ham sống sợ chết, vào luồn ra cúi, đối mặt với cường quyền lập tức có thể cong lưng.

Loại người này, Ngụy Quân rất không ưa.

Nhưng loại người này nếu có thể tận dụng tốt lại có thể khiến cho Ngụy Quân ghê tởm.

Về phần cứu binh mà Cổ Anh mời tới?

Sa Vị cười haha trong lòng.

Cứu binh mà con khỉ mời đến có thể lợi hại đến mức nào chứ?

Vừa hay lần này sẽ hoàn toàn khuất phục Cổ Anh.

Tránh cho sau này gã này sẽ giở trò sau lưng, cản trở mình.

Sau khi tính toán xong, Sa Vị lặng lẽ đứng bên cạnh quan sát, mặc cho Cổ Anh đi mời cứu binh.

Cùng lúc đó, ở phía bên kia.

Cứu binh mà Cổ Anh mời tới chính là Ngụy Quân.

Sau khi Ngụy Quân nhận được yêu cầu giúp đỡ của Cổ Anh, hắn rất bối rồi.

Dù sao, Cổ Anh không biết Sa Vị là ai nhưng hắn lại biết.

Nếu hắn đi cứu Cổ Anh, chẳng khác nào đi đối mặt với sư phụ hờ của mình.

Ngụy Quân vẫn chưa sẵn sàng cho việc này.

Hắn cảm thấy sư phụ hờ cũng chưa sẵn sàng cho việc này.

Dù sao nếu sư phụ hờ thực sự đã sẵn sàng thì cứ trực tiếp hạ thủ với mình là được, căn bản không cần phí nhiều tâm tư như vậy.

Là một học trò tôn sư trọng đạo, Ngụy Quân vẫn muốn tôn trọng ý của sư phụ hờ.

Sau đó, tin cầu cứu thứ hai của Cổ Anh đã đến.

Ngụy Quân: "..."

Hắn có thể nói gì?

Hắn chỉ có thể ngửa mặt thở dài.

Thôi vậy.

Tứ đại công tử bột đều là những cái hố lớn, đã từng hãm hại mình một lần rồi.

Ngụy Quân cũng không hy vọng sư phụ hờ lại bị tứ đại công tử bột hãm hại nữa.

Vinh quang của sư phụ do ta bảo hộ.

Đây là sự yêu quý cuối cùng mà đệ tử dành cho sư phụ.

Hơn nữa, ngộ nhỡ sư phụ hờ thực sự đào tạo Cổ Anh ra, Ngụy đảng lại có thêm một viên đại tướng.

Nghĩ đến khả năng này, Ngụy Quân rất sợ hãi.

Không được.

Nếu Cổ Anh đã cầu cứu rồi vậy thì hãy bóp chết khả năng này trong nôi đi.

Sư phụ nên thành lập ‘Sa Vị đảng’.

Không thể thành lập ‘Ngụy đảng’.

Ngụy đảng tuyệt đối không thể phát triển lớn mạnh hơn.

Với ý tưởng đơn giản và bình dị này, Ngụy Quân hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đi tới Tượng Cô Quán.

Cửu biệt trùng phùng một lần với sư phụ hờ của mình.

"Sư phụ, đã lâu không gặp."

Nhìn thấy Ngụy Quân ở Tượng Cô Quán, Sa Vị đương nhiên cũng không ngờ tới.

Toàn thân ông ta run lên một lần, hai lần, ba lần.

Giống như bị động kinh vậy.

Sau đó, dưới tai nghe của Cổ Anh, giọng điệu của ông ta cũng hoàn toàn giống như những nam nữ si tình kia, tràn đầy tình tiết khiến người ra thổn thức.

"Ngươi không nên tới.”

Cổ Anh phiên dịch một chút:

"Đồ xấu xa nhà ngươi, vậy mà còn dám tới gặp ta?”

Hắn ta có chút mở cờ trong bụng.

Giống như có chuyện để hóng rồi.

Nhưng cả Ngụy Quân và Sa Vị đều không để ý đến hắn ta.

Từ sau khi Ngụy Quân xuất hiện, trong con mắt của Sa Vị chỉ có Ngụy Quân.

Mà ánh mắt của Ngụy Quân cũng quả thực hoàn toàn dán trên người Sa Vị, không có chút dịch chuyển.

Chỉ là lần này, Ngụy Quân không thể không lấy làm tiếc mà thở dài một hơi.

"Ta đã tới rồi, có điều tốc độ hồi phục của sư phụ thực sự vượt quá dự liệu của ta. Ta có thể nhìn thấu mọi chuyện của nhân gian nhưng cuối cùng lại không nhìn thấu chân thân của sư phụ.”

Kể từ sau khi đánh thức "Thiên Nhãn", Thiên Nhãn của Ngụy Quân có thể gọi là không gì bất lợi.

Chưa bao giờ gặp phải tình huống mà mình không thể nhìn thấu.

Hắn luôn cố gắng hết sức để kiềm chế năng lực của mình, tránh bug quá mức, dẫn đến mất cân bằng.

Nhưng trước mặt sư phụ hờ, Ngụy Quân đã lựa chọn dùng hết hỏa lực.

Nhưng cũng không phát hiện được gì.

Bình Luận (0)
Comment