Thân bằng chí ái, huynh đệ tay chân (1)
Thuộc hạ rất nhanh liền mang phát ngôn công khai của Cổ Anh đến trước mặt Tứ Hoàng tử.
Tứ Hoàng tử xem đến đoạn Cổ Anh nói hắn đã lựa chọn một con đường gian nan nhất, khóe miệng nhếch lên, hiện ra một nụ cười.
"Con đường gian nan nhất —— thích hợp lão Dewey."
Hắn lại đi đầu hàng Tây Đại Lục lần nữa, Tứ Hoàng tử cảm thấy không có khả năng lắm.
Không thể sỉ nhục chỉ số thông minh cuả Dewey.
Nhưng mà trái lại.
Xúi giục Dewey, Tứ Hoàng tử cho rằng khả năng làm được rất lớn.
Đương nhiên, hắn cũng cảm thấy Dewey sẽ bị xúi giục.
Nhưng không quan trọng.
Tứ Hoàng tử không quan tâm tấm chân tình của Dewey.
Chỉ cần Dewey có thể giả vờ bị xúi giục, Tứ Hoàng tử sẽ yêu cầu Dewey dâng lên cáo trạng đầu hàng.
Cũng chính là vơ vét một chút lợi ích từ Dewey.
Trong quá trình này, hắn phải biểu hiện ngu ngốc một chút.
Ham lập công lớn một chút.
Để cho Dewey nghĩ rằng mình là nôn nóng lập công, chủ động tạo cơ hội cho Dewey bắt chước hắn thành công đầu hàng kẻ địch.
Dewey trước nay luôn xem thường mình.
Chuyện mà Tứ Hoàng tử hắn có thể làm được, Dewey khẳng định sẽ không cho rằng mình không làm được.
Cho nên. . .
Chiêu này gọi là lừa cá mắc câu.
Sau đó ăn mất vỏ bọc đường, ném đạn pháo trở lại.
"Lão Dewey, ngươi tuyệt đối đừng làm ta thất vọng." Tứ Hoàng tử lẩm bẩm nói.
Kịch bản hắn đều viết xong rồi.
Chỉ chờ diễn viên chính đến nơi, sau đó trực tiếp khởi động máy quay.
…
Thành thánh, là một chuyện rất dễ dàng.
Bất luận là kiếp trước hay là kiếp này, Ngụy Quân đều cho là như vậy.
Kiếp này là vì Ngụy Quân cảm thấy mình ăn cơm uống nước đều có thể thuận tiện biến thành thánh.
Kiếp trước là vì hắn thấy thành thánh quá nhiều, nhìn chán luôn rồi.
Hơn nữa dựa vào ký ức đã khôi phục của Thiên Đế, kiếp trước hắn từng thấy những thánh nhân kia mặc dù nhìn rất ngầu lòi, nhưng trên thực tế độ khó thành thánh còn không lớn bằng độ khó Nho gia thành thánh ở thế giới này.
Lấy một ví dụ, Nữ Oa nương nương là vì tạo người mà thành thánh.
Không chém gió, không gièm pha, tạo người thôi mà. . . Việc này là con người đều có thể làm.
Ngụy Quân nếu như không phải không muốn có đời sau, ngươi cho hắn một mỹ nữ, Ngụy Quân sẽ dám tạo cả một chủng tộc.
Biện pháp tiếp dẫn và chuẩn đề thành thánh của phương Tây càng thái quá hơn, theo Ngụy Quân thấy, thực hiện ước nguyện thành thánh chỉ là một bức màn che.
Trên thực tế chính là cho vay thành thánh.
Chỉ cần ta vay đủ nhiều, thiên đạo (ngân hàng) sẽ không dám làm gì ta, còn phải xem ta thành khách hàng lớn (Thánh nhân), cho ta năng lực và quyền hạn của khách hàng lớn (Thánh nhân).
Nói thật thì cũng chỉ có ở thế giới của ông chủ Từ mới không có hoàn cảnh tu luyện kia.
Phàm như dám vứt ông chủ Hứa, người mang khoảng nợ hai ngàn tỷ ở thế giới nhỏ hoang tàn như thế, tiếp dẫn chuẩn đề là cái rắm, còn không chắc đủ tư cách để làm công cho ông chủ Hứa.
Ngụy Quân thấy loại thánh nhân này thành thánh không hề khó khăn.
Thánh nhân Nho gia của thế giới này. . . độ khó cũng không lớn, có điều là đối với hắn.
Đối với những người khác ở Nho gia mà nói, độ khó vẫn là rất lớn.
Cho nên, Ngụy Quân đang làm tổng kết.
Hắn phải tổng kết ra một bộ kinh nghiệm thành công, sau đó truyền cho Nho gia.
Đem hết toàn bộ sức lực giúp Nho gia nâng cao thực lực.
Đặc biệt là những người Nho gia muốn giết mình kia.
Kiểu như Châu Phân Phương, Ngụy Quân thấy mặc dù không có sự giúp đỡ của hắn, thật ra cũng có hy vọng thành thánh.
Nhưng mà những người khác của Nho gia nếu không có sự giúp đỡ của hắn, muốn thành thánh sẽ rất khó.
Cho nên, phen này hắn tuyệt đối là đang đầu tư địch.
Kế thừa y bát* của sư phụ hờ.
(*)vốn chỉ áo cà sa và cái bát mà những nhà sư đạo Phật truyền lại cho môn đồ, sau này chỉ chung tư tưởng, học thuật, kỹ năng ... truyền lại cho đời sau.
Hơn nữa thề nhất định phải phát huy lớn mạnh.
Ngụy Quân thân đang ở tầng khí quyển, tràn ngập sức lực.
Còn Dewey bị Tứ Hoàng tử gửi gắm kỳ vọng rất cao, lúc này cũng đang dạt dào ý chí chiến đấu.
Lần này, hắn mang theo lời tiên tri của Nữ thần Trí Tuệ đến đây, tuyệt đối sẽ không lại giẫm lên vết xe đổ.
Dewey đến rất nhanh.
Dewey mặc dù hiện tại đang đối đầu với Tây Đại Lục, nhưng mà không có hoàn toàn cắt đứt giao lưu, hơn nữa bởi vì có ba vị thần minh đến Tây Đại Lục, Cơ Soái bọn họ vừa chuẩn bị đánh lén Tây Đại Lục, cho nên hai bên đều đang duy trì sự khắc chế.
Chính tại lúc này, hai bên mở ra đàm phán, thật ra rất bình thường, phù hợp ý nguyện của hai bên.
Có điều sau khi Dewey đến kinh thành, đưa ra yêu cầu thứ nhất chính là phải để cho Tứ Hoàng tử cũng gia nhập vào cuộc đàm phán.
Đối với chuyện này, các quan viên của Hồng Lư Tự rất hoảng.
Hồng Lư Tự, phụ trách khách nước ngoài, những chuyện triều hội lễ tiết, là một trong chín tự, là cơ quan cấp dưới của Lễ bộ.
Nói trắng ra, chính là phụ trách ngoại giao.
Hồng Lư Tự khanh đem yêu cầu của Dewey báo cáo cho Lễ bộ Vương Thượng Thư.
Vương Thượng Thư lại mang chuyện này báo cáo cho Thượng Quan Thừa tướng.
Thượng Quan Thừa tướng muốn tìm người thương lượng, kết quả Cơ Soái đi biển, Lục Khiêm đi Nam Cương.
Ngụy Quân. . . sắp đột phá thánh nhân rồi, không có tâm trí quan tâm triều chính, tuy nhiên Ngụy Quân vốn cũng chưa từng quản đến.
Thượng Quan Thừa tướng chỉ có thể đích thân đi báo với Tứ Hoàng tử.