Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1489 - Chương 1489. Chúng Ta Đều Có Tương Lai Tươi Sáng (1)

Chương 1489. Chúng ta đều có tương lai tươi sáng (1) Chương 1489. Chúng ta đều có tương lai tươi sáng (1)

Chúng ta đều có tương lai tươi sáng (1)

Cho nên. . .

"Ngươi muốn lại lập một công lớn bằng trời, để cho Thượng Quan Vân bọn họ không thể không phong vương cho ngươi?" Đỗ Uy suy đoán nói.

Tứ Hoàng tử nở nụ cười: "Nếu không sao lại nói lão Dewey ngươi là huynh đệ của ta? Vẫn là ngươi hiểu ta. Không sai, ta chính là nghĩ như vậy. Nếu ta có thể xúi giục ngươi, thêm vào đó ta trước kia vì Đại Càn lập những công lao kia. Nếu còn không thể phong vương, ta dứt khoát trực tiếp kéo cờ tạo phản cho rồi, ta tin tưởng Đại Càn dân chúng khẳng định có thể hiểu cho ta."

"Chỉ đơn giản như vậy?"

"Chỉ đơn giản như vậy, ngươi còn tưởng rằng phức tạp đến mức nào? Lão Dewey, ngươi giúp ta phong vương, về sau những đãi ngộ Vương gia nhận được, tất cả ta đều chia cho ngươi một nửa."

Tứ hoàng tử biểu hiện rất hào phóng.

Ở Đại Càn, đãi ngộ của Vương gia và tôn thất bình thường quả thật chênh lệch rất lớn.

Trên thực tế nếu như mà thảo luận đến, làm Hoàng đế đều không thấy thoải mái hơn so với làm Vương gia.

Làm Hoàng đế ngươi còn phải gánh vác một ít trách nhiệm.

Làm Vương gia. . . Thật sự là mỗi ngày ức hiếp nam bá chiếm nữ là được, chi tiêu do quốc khố nuôi, tất cả đãi ngộ tất cả đều là tốt nhất.

Tại sao Thượng Quan Thừa tướng bọn họ không muốn phong vương thêm nữa?

Bởi vì Đại Càn từ lúc lập quốc đến bây giờ, đã có quá nhiều vương phủ.

Tất cả đều là sâu gạo ký sinh ở trên người Đại Càn.

Hàng năm chi phí cần để cung cấp nuôi dưỡng những vương phủ kia, hoàn toàn không thua kém với khoảng cung phụng cho Liên minh người tu chân.

Trước kia Ngụy Quân từng nói, Liên minh người tu chân là một ngọn núi đè ở trên đầu Đại Càn, có được quá nhiều đặc quyền. Nhưng mà Hoàng tộc, Tôn thất Đại Càn đối với dân chúng Đại Càn mà nói, bản chất căn bản không khác gì với Liên minh người tu chân.

Nếu có thì là một cái là mâu thuẫn ngoại bộ, một cái là mâu thuẫn nội bộ mà thôi.

Sự thật cũng quả thật là như thế.

Đặc quyền mà tôn thất Hoàng tộc ở Đại Càn có được, chỉ thiếu một điểm so với đặc quyền mà Liên minh người tu chân có được trước kia.

Nhưng đối với dân chúng Đại Càn mà nói, đều là áp bức như nhau.

Không có sự khác biệt về bản chất.

Tứ Hoàng tử muốn phong vương, cũng tồn tại mâu thuẫn không thể hóa giải với Ngụy đảng.

Nhưng mà cũng không phải mọi người đều có thể phản bội tầng lớp xuất thân của mình.

Tứ Hoàng tử vẫn chưa có được giác ngộ cao như vậy.

Cho nên, hắn muốn phong vương là nghiêm túc.

Dewey cảm nhận sự nghiêm túc này, tiếp đến hắn ý thức được một chuyện:

Tứ hoàng tử chiêu mộ, cũng là nghiêm túc.

Cái này quá “chết tiệt" rồi.

"Lão Dewey, ở Tây Đại Lục ngươi đã đạt đến đỉnh. Đến Đại Càn, ta bảo kê cho ngươi, đảm bảo ngươi ăn ngon mặc ấm. Cho dù ngươi không tin được ta, ngươi cũng nên tin tưởng bản thân ngươi, tin tưởng Thượng Quan Vân bọn họ. Ngàn vàng mua cốt ngựa, cũng giống như ta trước kia lấy được sự đối đãi cao nhất ở chỗ Hải Hậu, nếu như ngươi nguyện ý đầu hàng Đại Càn chúng ta, thì chính là nhân vật cấp quan trọng đầu tiên từ Tây Đại Lục phản bội đến đây. Tự ngươi nghĩ lại xem, Đại Càn có thể bạc đãi ngươi sao? Khẳng định không có khả năng."

Logic của Tứ Hoàng tử là đúng.

Ngàn vàng mua cốt ngựa.

Trước khi kẻ địch chưa hoàn toàn bị tiêu diệt, phản đồ đều nhận được đãi ngộ rất tốt.

Muốn qua cầu rút ván, cũng phải là sau khi toàn bộ kẻ địch bị tiêu diệt.

Cùng Tứ Hoàng tử nhìn nhau một lát, Dewey. . . bỗng nhiên rung động.

Đương nhiên, Dewey cũng không có ngu ngốc đến mức tin tưởng lời hứa hẹn của Tứ Hoàng tử, lại càng không muốn phản bội Tây Đại Lục thật.

Dewey chỉ là nghĩ tới chuyện trước kia Tứ Hoàng tử lấy lòng tin Hải Hậu.

Chính sự phản bội Tứ Hoàng tử đã lấy được sự tín nhiệm của Hải Hậu, mới có cơ hội đâm sau lưng Hải Hậu, từ đó làm cho quân viễn chinh của Tây Đại Lục gặp phải thất bại thảm hại.

Tây Đại Lục khẳng định sẽ không vấp ngã hai lần ở cùng một cái hố, cho nên Cổ Anh ở Tây Đại Lục đã không thể đạt được thêm nhiều quyền lực.

Nhưng mà. . . Tây Đại Lục bởi vậy mà học được kinh nghiệm và giáo huấn, nhưng Đại Càn lại không có trải qua chuyện như vậy.

Mình hoàn toàn có thể học theo Tứ Hoàng tử, dùng gậy ông đập lưng ông.

Chuyện Tứ Hoàng tử có thể làm được, Dewey ta làm không được?

Dewey tuyệt đối sẽ không cho là như vậy.

Hắn vẫn luôn cho rằng mình ngầu lòi hơn rất nhiều so với Tứ Hoàng tử.

Nếu thật sự dựa theo như lời Tứ hoàng tử nói, hắn giả vờ đầu hàng Đại Càn, sau đó được bổ nhiệm làm Hồng Lư Tự khanh, thậm chí còn có thể mượn điều này lật đổ Nho gia - cánh tay quan trọng của Đại Càn.

Cái này có nghĩa hắn ở hậu phương cũng có được tác dụng chi viện quan trọng đối với chiến trường ở tiền phương.

Càng không cần phải nói, hắn còn có thể học theo Tứ Hoàng tử, đạt được chiến công lớn hơn nữa.

Lợi dụng kẻ ngốc ích kỷ tư lợi Tứ Hoàng tử này, mình hoàn toàn có thể giả vờ đầu hàng, rồi ở thời khắc mấu chốt nhất phản bội, để cho Đại Càn trả giá nặng nề thảm hại, khiến cho Tứ Hoàng tử trở thành tội nhân của Đại Càn, cũng rửa sạch những ô nhục trước đây mà mình phải gánh chịu, một lần nữa trở thành anh hùng của Tây Đại Lục.

Dewey càng nghĩ càng kích động.

Hơn nữa càng nghĩ lại càng cảm thấy kế này khả thi.

Vẫn là câu nói kia, chuyện Tứ Hoàng tử có thể làm được, Dewey ta làm không được sao?

Bình Luận (0)
Comment