Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1503 - Chương 1503. Ngụy Quân: Thành Công Không Nhất Thiết Là Ở Ta (7)

Chương 1503. Ngụy Quân: Thành công không nhất thiết là ở ta (7) Chương 1503. Ngụy Quân: Thành công không nhất thiết là ở ta (7)

Ngụy Quân: Thành công không nhất thiết là ở ta (7)

Mặc dù cho tới bây giờ hắn vẫn không biết lai lịch của Sa Vị, nhưng mà biết Sa Vị vô cùng lớn mạnh, thậm chí còn lớn mạnh hơn Yêu Hoàng là đủ rồi.

Hắn không cần biết quá nhiều, chỉ cần ôm chặt lấy đùi của Sa Vị.

Sa Vị vừa rồi tự lẩm bẩm, Ưng Vương vốn không nghe được, hắn chỉ là thấy Sa Vị đang nói chuyện.

Sa Vị thản nhiên nói: "Ta vừa mới cảm ứng được hai luồng khí tức cường giả, đều đến từ kinh thành. Hơn nữa, đều là Nho gia nhất mạch."

"Hai luồng khí tức cường giả đến từ Nho gia nhất mạch?" Ưng Vương không xem là chuyện lớn: "Nhắm chừng là có người đột phá bán thánh, hiện tại hoàn cảnh thiên địa đại biến, đột phá dễ dàng hơn rất nhiều so với phía trước ."

"Không phải bán thánh, loại tu vi của bán thánh, căn bản sẽ không bị ta cảm ứng được." Sa Vị nói.

Hắn sẽ chủ động chặn đi những dao động nhỏ như kiến đó.

Bán thánh trong mắt Sa Vị mà nói, không khác con kiến là bao.

Nhưng mà hắn có thể cảm ứng được thánh nhân.

Cho dù không xác định được thân phận của đối phương, nhưng nhìn phương hướng, hai luồng khí tức này đều đến từ kinh thành Đại Càn. Nghĩ kỹ hơn chút nữa, người có thể đột phá Thánh nhân cũng không khó đoán ra.

"Ngụy Quân và Châu Phân Phương, đều thành thánh rồi." Sa Vị thản nhiên nói.

Ưng Vương bị điều này dọa giật mình.

"Ngụy Quân và Châu Phân Phương đều thành thánh rồi? Châu Phân Phương có thể thành thánh thì ta không thấy lạ, nhưng mà Ngụy Quân cũng có thể thành thánh? Hắn mới bao nhiêu tuổi?"

Sa Vị căn bản lười trả lời vấn đề này của Ưng Vương.

Ngụy Quân bao nhiêu tuổi?

Sa Vị chỉ có thể nói rằng chỉ có hắn lớn tuổi hơn so với Ngụy Quân.

Những sinh linh khác của thế giới này, thậm chí bao gồm thế giới này, cũng chỉ là đứa đệ đệ ở trước mặt Ngụy Quân.

Lúc này Ưng Vương cũng nghĩ tới Sa Vị sở dĩ lôi kéo nhiều người như vậy, chỉ vì đối kháng Ngụy Quân.

Sa Vị trong mắt hắn là cực kỳ thần bí và mạnh mẽ.

Sa Vị thế mà lạ kiêng dè Ngụy Quân như thế.

Lại liên tưởng một chút tốc độ tiến bộ tu vi của Ngụy Quân.

Trong lòng Ưng Vương nảy sinh ra một suy đoán to gan:

Ngụy Quân e rằng là nhân vật lớn nào đó chuyển thế?

Hơn nữa nhân vật lớn này, chỉ sợ là loại quá mức trâu bò, vượt xa cả Yêu Hoàng.

Nếu không, không đủ để để cho Sa Vị sinh ra sự kính sợ nhiều đến thế.

Mặt khác, với tuổi hiện tại của Ngụy Quân mà có thể thành thánh, quả thực xưng được với thiên phú dị bẩm.

Ưng Vương chủ động nói: "Tiền bối, có phải Ngụy Quân mưu lợi hay không? Có phải Châu Phân Phương giúp Ngụy Quân thành thánh hay không, thật ra bản thân Ngụy Quân vẫn chưa có năng lực thành thánh."

Sa Vị nở nụ cười: "Lời này hẳn là nói ngược lại, Châu Phân Phương mưu lợi, bây giờ nàng ta vẫn chưa có năng lực thành thánh. Sở dĩ có thể thành thánh, tất cả đều là bởi vì Ngụy Quân đang giúp nàng."

Ưng Vương: "... Nhưng mà Vương Hải ở trong bí cảnh thời gian, bây giờ vẫn chưa có thành thánh."

Ngụ ý của Ưng Vương là Vương Hải đều đã gian lận rồi, tiến bộ còn không nhanh bằng hai người không có gian lận.

Sa Vị cười nói: "Đây mới là thủ đoạn của Ngụy Quân, đây mới là nguyên nhân hắn mạnh hơn ta. Ta đang hành động, hắn cũng đang hành động. Ta đang tìm người giúp đỡ, hắn cũng đang tìm người giúp đỡ giống vậy. Như vậy rất tốt, xem rốt cuộc bọn ta ai là người kỹ năng cao hơn một bậc."

Vốn dĩ Sa Vị còn đang kỳ lạ, lần này tại sao Ngụy Quân lại bình tĩnh như vậy, vẫn luôn không có hành động.

Hiện tại hắn đã hiểu.

Ngụy Quân là đang hậu phát chế nhân*.

(*) ra tay sau để áp chế người khác

Hơn nữa, bất luận hắn làm ra hành động gì, e rằng Ngụy Quân đều có nắm chắc nhanh chân đến trước.

Giống như bây giờ, Ngụy Quân dễ dàng khiến cho Châu Phân Phương trở thành thánh nhân.

Khủng bố như vậy, nhưng phát sinh ở trên người Ngụy Quân, ngược lại Sa Vị cho rằng hợp lẽ thường tình.

Nghiệt đồ, ngươi cuối cùng cũng bắt đầu nghiêm túc rồi sao?

Rất tốt.

Vậy thì để cho chúng ta chiến một trận dứt khoác.

Sa Vị tiếp nhận chiến thư này của Ngụy Quân.

Ngụy Quân nếu biết Sa Vị là nghĩ như vậy, hắn nhất định sẽ vô cùng đau lòng nhức óc giải thích với sư phụ hờ, hiểu lầm, tất cả cái này đều là hiểu lầm.

Tai nạn xe cộ a.

Hắn muốn giúp Nho gia tạo nhiều thêm một vài thánh nhân là thật.

Nhưng mà không muốn tạo thêm vài tên thánh nhân bảo vệ cho mình.

Châu Phân Phương thành thánh đơn giản như vậy, hoàn toàn là bất ngờ.

Đáng tiếc, ván đã đóng thuyền.

Sai lầm lớn đã đúc thành, Ngụy Quân cũng chỉ có thể tiếp nhận sự thật, sau đó... mất bò mới lo làm chuồng.

Nghe thấy suy nghĩ của Ngụy Quân, Châu Phân Phương trực tiếp thất thố: "Ngươi nói cái gì? Ngụy Quân, ngươi nghiêm túc?"

"Đương nhiên là nghiêm túc, của mình mình quý không phải là phong cách của ta, ta chỉ nguyện Nho gia người người thành thánh, người trần thế người người như rồng." Ngụy Quân nghiêm túc nói.

Tuy rằng điều này căn bản không có khả năng.

Nhưng mà không quan trọng.

Chỉ cần có thể bồi dưỡng thêm nhiều cường giả tuyệt thế cho Nho gia một lòng kháng Ngụy, những chuyện khác đều là chuyện nhỏ.

Châu Phân Phương không hiểu.

"Ngụy Quân, ngươi đã quên lần trước, khi Hoàng thất muốn giết ngươi, Nho gia là phe đứng ở bên phía Hoàng thất sao?"

"Không quên."

Bình Luận (0)
Comment