Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1509 - Chương 1509. Một Con Phố Chư Thiên Vạn Giới, Hỏi Thăm Nghe Ngóng Xem Ai Là Cha (5)

Chương 1509. Một con phố Chư Thiên Vạn Giới, hỏi thăm nghe ngóng xem ai là cha (5) Chương 1509. Một con phố Chư Thiên Vạn Giới, hỏi thăm nghe ngóng xem ai là cha (5)

Một con phố Chư Thiên Vạn Giới, hỏi thăm nghe ngóng xem ai là cha (5)

Thấy Vương Thượng thư cứng đầu không nghe, Châu Phân Phương có chút hận rèn sắt không thành thép: “Lão Vương, sao đầu óc ngươi lại bảo thủ như vậy? Nho gia biến thành hình thái khác thì có liên quan gì? Truyền thống gì cũng đều vớ vẩn. Chỉ cần Nho gia tiếp tục cường đại, cho dù bị cải tạo thì thế nào chứ? Thánh nhân có lợi hại đến đâu cũng là chuyện của năm đó rồi, thời đại thay đổi, thế giới thay đổi, cho dù thánh nhân có sống đến hiện tại cũng phải thay đổi theo. Đừng giữ khư khư cái cũ, chúng ta là Nho gia, chúng ta nên chấp nhận biến hóa.”

Vương Thương thư thầm gật đầu trong lòng.

Trực tiếp coi Châu Phân Phương là tri kỷ.

Những lời của Châu Phân Phương rất hợp với khẩu vị của hắn ta.

Mỗi thời đại có cách sống riêng của nó.

Nho gia có thể truyền thừa không suy yếu, một điểm rất quan trọng chính là mỗi một thời đại đều có thể thích ứng với quy tắc vận chuyển và thay đổi theo thời đại đó.

Loại năng lực này không phải ai cũng có thể có.

Vì vậy, Nho gia có thể truyền thừa tới hôm nay, hơn nữa vẫn duy trì được sự cường đại.

Loại đạo lý này cũng không phải ai cũng có thể hiểu, có điều Vương Thượng thư hiểu, Châu Phân Phương đương nhiên cũng hiểu.

Vương Thượng thư thầm nghĩ chẳng trách Châu Phân Phương còn trẻ tuổi đã có thể thành thánh, sự hiểu biết quả nhiên phi phàm, quả thực giống hệt với ý nghĩ của ta.

Như vậy xem ra, ý tưởng của ta và Châu Phân Phương giống nhau, Châu Phân Phương là thánh nhân, cũng chính là nói ta = thánh nhân.

Lão phu cũng có tư chất thành thánh.

Vương Thượng thư đã sáng tạo ra một công thức không thể bị bác bỏ, lập tức vừa lòng thỏa ý.

Chỉ là hắn ta vẫn không nói ra lời nói thực lòng của mình.

Mặc dù trong lòng đồng ý với quan điểm của Châu Phân Phương, nhưng bề ngoài, hắn ta phải làm tốt lá cờ đầu của phái bảo thủ Nho gia.

Bởi vì như vậy mới có thể được những người chống lại Ngụy đảng xem là người phe mình.

Như vậy mới có thể giúp được Ngụy Quân.

Những điều Ngụy Quân làm cho Nho gia đã quá đủ rồi, bọn họ không thể chuyện gì cũng để Ngụy Quân đứng phía trước, phải làm chút chuyện cho Ngụy Quân, cho dù Ngụy Quân không cần.

Đây là một loại thái độ.

Đệ tử Nho gia có thể tiếp nhận sự giúp đỡ của người khác, nhưng tuyệt đối không thể tiếp nhận sự che chở của người khác một cách thoải mái được, nếu không khoảng cách trở thành phế vật sẽ không xa nữa.

Nghĩ đến đây, Vương Thượng thư nói với Châu Phân Phương: “Tiểu Châu, ta rất tôn trọng thiên phú của Ngụy Quân, cũng rất tôn trọng năng lực và cách đối nhân xử thế của hắn, chỉ là không cùng chí hướng chẳng thể làm bạn. Theo ta thấy, Ngụy Quân không phải là đệ tử của Nho gia, hắn không phải đang cải tạo Nho Gia, hắn là đang giết chết Nho gia.”

Châu Phân Phương thực sự đã tin vào lý do này của Vương Thượng thư.

Bởi vì hiện tại Ngụy Quân quả thực đã từ bỏ thân phận đệ tử Nho gia của hắn rồi.

Những chủ trương và ngôn luận kia của Ngụy Quân cũng chưa từng có trong sách cổ của Nho gia.

Trên thực tế, hiện tại đã không còn ai coi Ngụy Quân là đệ tử của Nho gia nữa, người đời đa số đều coi Ngụy Quân là một vật tổ tinh thần, hơn nữa là vật tổ tinh thần tự thành một phái, căn bản không có bất kỳ quan hệ nào với Nho gia.

Bằng không, tam cự đầu của Đại Càn cũng không thể có quan hệ tốt với Ngụy Quân như vậy, dù sao tam cự đầu cũng không ưa đệ tử Nho gia.

Người của phản Ngụy đảng có thể coi Nho gia là người phe mình, cũng có liên quan rất lớn đến sự định vị hình tượng hiện tại của Ngụy Quân, bọn họ cũng không cho rằng Ngụy Quân đang kế thừa vinh quang của Nho gia.

Ngược lại, bọn họ cho rằng Ngụy Quân là đang giẫm lên Nho gia để lên ngôi.

Đôi khi, tranh giành đường đi thậm chí còn kịch liệt hơn là tranh giành đạo chính thống, cũng càng khó hóa giải hơn.

Lý do Vương Thượng thư đưa ra chính là tranh giành đường đi.

Nói đến điều này, ngay cả Châu Phân Phương cũng có chút không biết phải xuống tay từ đâu.

Vương Thượng thư cũng không cho nàng ta có cơ hội mở miệng khuyên nhủ, trực tiếp nói: “Tiểu Châu, hôm nay ngươi đến tìm ta, không phải là chỉ đến để cố ý khoe khoang ngươi đã đột phát thành thánh nhân đấy chứ?”

Hắn ta không nghĩ Châu Phân Phương nhàm chán như vậy.

Trên thực tế, hắn ta đã đánh giá thấp Châu Phân Phương.

Loại chuyện này, Châu Phân Phương thực sự có thể làm ra...

May mà hôm nay Châu Phân Phương còn mang theo một nhiệm vụ khác đến.

Châu Phân Phương tức giận ném một bản tài liệu cho Vương Thượng thư.

Sau khi Vương Thượng thư nhận lấy và xem kỹ, cả người lập tức không ổn:

<< Ba mươi bảy phương pháp đột phá thánh nhân và hai trăm chín mươi mốt nghiên cứu khả thi >>

Vương Thượng vô cùng kinh ngạc.

"Đây là do Ngụy Quân tổng kết ra?”

Châu Phân Phương không vui: “Sao ngươi không nghi ngờ đây là do ta tổng kết ra?”

Vương Thượng thư nhìn Châu Phân Phương một cái, lắc đầu nói: “Tu luyện, ta không thể. Viết văn chương, ngươi không thể. Ngụy Quân, cái gì cũng có thể.”

Châu Phân Phương nổi nóng: “Lão Vương, ngươi đang nói mẹ ngươi sao? Lão nương chính là thiên hạ đệ nhất tài nữ đấy.”

Vương Thượng thư cười haha: “Cũng biết viết một số thơ từ vô dụng, đến một chút văn chương truyền thế cũng không có.”

Vừa bóc phốt Châu Phân Phương, Vương Thượng thư vừa mở quyển luận văn làm sao để thành thánh nhân do chính Ngụy Quân viết.

Sau đó, tam quan của Vương Thượng thư đều được làm mới.

Bình Luận (0)
Comment