Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1515 - Chương 1515. Thao Tác Cợt Nhả Và Đánh Cược Hào Phóng (3)

Chương 1515. Thao tác cợt nhả và đánh cược hào phóng (3) Chương 1515. Thao tác cợt nhả và đánh cược hào phóng (3)

Thao tác cợt nhả và đánh cược hào phóng (3)

Ngụy Quân hỏi Lục Nguyên Hạo tại sao lại nghĩ như vậy.

Lí do mà Lục Nguyên Hạo đưa ra khiến Ngụy Quân không thể nói lại: “Loại đồng tiền cũ già dặn như nghĩa phụ ta, nếu chỉ đối diện với kẻ địch, căn bản không thể có nguy hiểm. Chỉ có bị người phe mình đâm sau lưng, ông ấy mới có khả năng trượt ngã.”

Ngụy Quân: "..."

Nên nói gì đây?

Hiểu cha không ai bằng con sao?

Vấn đề là ngươi cũng không có chứng cứ.

Lục Nguyên Hạo tỏ vẻ không cần bằng chứng.

"Đợi ta cướp lấy Hoàng thất rồi, tự nhiên sẽ có chứng cứ.”

Ngụy Quân: "Hoàng thất nội tình thâm hậu, ngươi không cướp nổi.”

Lục Nguyên Hạo tức giận, nói: “Ta cũng biết ta cướp không nổi, có điều mấy năm nay ta ở trong hoàng cung cũng không phải vô ích. Ngụy ca, nói ra huynh có thể không tin nhưng để đối phó với Hoàng thất mà ta đã chuẩn bị mười mấy năm rồi.”

Ngụy Quân: "..."

Lục Nguyên Hạo quả thực đã lớn lên ở trong hoàng cung từ nhỏ.

Vì quan hệ của Lục Khiêm, rất nhiều nơi cấm của Hoàng thất như Tàng Thư Quán đều mở cửa cho Lục Nguyên Hạo.

Lục Nguyên Hạo có thể có được thực lực như hiện tại, công lao của những nội tình kia của Hoàng thất là cực lớn.

Nếu đổi thành những nơi khác, cũng sẽ không thể bồi dưỡng ra loại yêu nghiệt như Lục Nguyên Hạo.

Có điều...

"Ngươi bắt đầu lên kế hoạch đối phó với hoàng thất sớm như vậy làm gì?”

Lời giải thích của Lục Nguyên Hạo là có lý có cơ sở, khiến người khác tín phục: “Lo trước khỏi họa, ta đã từng xem rất nhiều sử sách, thủ lĩnh đặc vụ nắm trong tay hệ thống gián điệp như nghĩa phụ ta, cuối cùng đều rất khó có kết cục tốt đẹp, hơn nữa cơ bản đều là bị Hoàng đế đương triều giết chết lừa sau khi xay xong. Nghĩa phụ đối với ta ân trọng như núi, đương nhiên ta muốn báo đáp nghĩa phụ.”

Ngụy Quân không thể phản bác.

Rất có đạo lý con mẹ nó luôn.

Thủ lĩnh đặc vụ không phải có số phận bị Hoàng đế kế nhiệm chặt đầu cúng tế để thu mua lòng người sao?

Trong lịch sử, vô số thủ lĩnh đặc vụ đều có kết cục như vậy.

Sự lo lắng này của Lục Nguyên Hạo hoàn toàn không phải là bị loạn tâm thần mà đây là sự thật.

Chỉ là hắn ta bắt đầu lên kế hoạch đối phó với Hoàng thất nhiều năm như vậy... Điều này vô cùng kỳ lạ.

Người bình thường cho dù có suy nghĩ như vậy cũng rất khó thực hiện hành động.

Lục Nguyên Hạo... Năng lực hành động của tên nhãi này thật sự rất kinh người.

Nếu không phải Lục Nguyên Hạo nói cho Ngụy Quân biết, Ngụy Quân cũng không biết được hơn mười năm qua hắn ta đã âm thầm chôn giấu nhiều bảo bối lớn như vậy dưới Hoàng thất.

Hơn nữa còn che dấu rất tốt.

Tất cả đều là những loại mà bình thường không thể nhìn ra.

Phải đợi hắn ta cải tạo sửa lại mới có thể phát huy ra uy lực.

Không biết Lục Nguyên Hạo làm được như thế nào, hắn ta còn thêm vào một số pháp môn độc đáo của tu hành và của tự mình nghiên cứu.

Tóm lại, Hoàng thất hiện tại chẳng khác nào đang sinh sống bên trên một ngọn núi lửa đang hoạt động có thể phun trào bất cứ lúc nào.

Ngọn núi lửa này có thể hỏa táng Hoàng thất hay không? Ngụy Quân cảm thấy khó.

Nhưng có thể chôn vùi một nửa? Ngụy Quân cảm thấy có khả năng.

Có điều, hiện tại thực sự không thể nổ.

"Vũ khí hạt nhân chỉ dùng trong chiến lược răn đe, ngươi không thể sử dụng thực sự, nếu không ai còn sợ ngươi?” Ngụy Quân phàn nàn.

Lục Nguyên Hạo nói: “Nếu ta không dùng, bọn họ còn tưởng rằng ta không dám dùng, hơn nữa không đánh cho bọn họ một trận trước, bọn họ căn bản sẽ không nói chuyện với ta.”

"Không phải bọn họ không nói chuyện với ngươi, chuyện này Hoàng thất có lẽ cũng là người bị hại.” Ngụy Quân lắc đầu, nói: “Ngươi không cảm nhận được sao? Hoàng thất hiện tại rất rỗng.”

Lục Nguyên Hạo cảm nhận được.

Trước kia, hoàng cung tọa lạc ở nơi đó, giống như một đám mãnh thú hồng hoang.

Bất kỳ cường giả nào đi thăm đo khí tức của hoàng cung đều có thể cảm nhận được trong đó ẩn chứa rất nhiều cường giả.

Hiện tại thực ra cũng vậy.

Nhưng Lục Nguyên Hạo có thể cảm nhận được, cường giả của hoàng cung hiện tại ít hơn nhiều so với trước đây.

“Những người này có lẽ cũng đều đi giết nghĩa phụ ta rồi.” Lục Nguyên Hạo nói.

Ngụy Quân xua tan nghi ngờ của Lục Nguyên Hạo: “Lục Tư trưởng vẫn chưa mạnh đến mức khiến Hoàng thất điều động trận chiến lớn như vậy, ông ta cũng không phải là ta. Lần này, thứ nhắm vào Đại Càn có lẽ là một liên hoàn kế, Lục Tư trưởng và Hoàng thất đều nằm trong liên hoàn kế này, ngươi tạm thời cứ chờ đợi phía sau xem.”

Bị Ngụy Quân đoán trúng rồi.

Rất nhanh, Đại Càn lại xảy ra một việc đại sự khác:

Nhân Hoàng Lăng hiện thế, rất nhiều cường giả Hoàng thất đều đến Nhân Hoàng Lăng thăm dò tìm kiếm.

Kết quả, bị gói sủi cảo rồi.

Chưa chắc đã có nguy hiểm đến sinh mệnh nhưng toàn bộ đều nằm gọn bên trong, không biết sống chết thế nào.

Cũng mất liên lạc với triều đình Đại Càn.

Điều khiến triều đình và dân gian bất an nhất chính là Hoàng đế mới của Đại Càn... cũng ở trong đó.

Sau khi An Toàn Tư như rồng mất đầu, Hoàng thất cũng loạn rồi.

Sau khi nhận được tin tức này, Lục Nguyên Hạo có chút sững sờ.

Đây không phải xuất bài theo thói thông thường.

Hắn ta tưởng rằng Lục Khiêm bị Hoàng thất hãm hại.

Bây giờ xem ra Hoàng thất cũng bị hãm hại rồi.

"Ngụy ca, tình hình gì vậy?"

Lục Nguyên Hạo hỗn độn trong gió.

Thận trọng thì thận trọng, loại cục diện này, hắn ta không ngờ tới.

Nhưng Ngụy Quân đã nghĩ tới.

Bình Luận (0)
Comment