Thao tác cợt nhả và đánh cược hào phóng (4)
Ngụy Quân híp mắt, bình tĩnh lại tâm trạng của mình một chút
“Đánh tan từng bên, nói ra thì không khó.”
Quả thực, nói ra thì không khó.
Chỉ là làm thì khá khó.
Năng lực hành động của sư phụ hờ thật sự không phải chém gió mà ra.
Lục Nguyên Hạo không hiểu một chuyện.
"Hoàng thất và chúng ta không phải kẻ địch sao?”
“Hoàng thất chưa chắc đã gặp nguy hiểm.” Ngụy Quân lắc đầu: “Mặc dù trông có vẻ mất liên lạc rồi nhưng lúc những cường giả kia của Hoàng thất xuất hiện một lần nữa, chưa chắc sẽ đứng về phía chúng ta, hơn nữa đợi đến lúc bọn họ xuất hiện lại lần nữa, thực sự rất có khả năng đã tiến bộ một bước lớn. Nhân Hoàng Lăng không phải là giả, e rằng cường giả Hoàng thất thật sự sẽ có được không ít truyền thừa ở Nhân Hoàng Lăng.”
Lục Nguyên Hạo nghi hoặc: “Cứ như vậy, Hoàng thất không sợ bọn họ sẽ hoàn toàn mất quyền lực do bọn họ rời đi quá lâu dẫn đến thực quyền rơi vào người khác sao?”
"E rằng bọn họ không có sự lựa chọn.”
Ngụy Quân không nghĩ rằng sư phụ hờ sẽ bàn bạc với Hoàng thất khi muốn làm điều gì đó.
Ông ta khiến thành viên của Hoàng thất làm theo ý của ông ta là được rồi.
Về phần làm như thế nào? Không phải là vấn đề mà thành viên Hoàng thất nên suy xét.
Hơn nữa...
“Nếu trước khi bọn họ trở lại, Đại Càn không thay đổi tốt hơn, ngược lại còn trở nên hỗn loạn thì sao nhỉ?” Ngụy Quân hỏi ngược lại.
Lục Nguyên Hạo giật mình sợ hãi, hiểu ra: “Điều đó có nghĩa là bọn họ trở lại sẽ trở thành chủ cứu thế, chúng ta không giải quyết được thế cục hỗn loạn, sau khi bọn họ trở về sẽ lập tức giải quyết, bọn họ liền trở thành anh hùng cứu Đại Càn, thậm chí sẽ nhờ vào cơ hội đó để thu hồi lại đất đai bị mất trong một lần hành động.”
Lục Nguyên Hạo nói đến đây, càng nghĩa càng thấy sợ: “Nhưng làm sao bọn họ có thể xác định Đại Càn sẽ loạn trước khi bọn họ trở về chứ?”
"Ngươi không cảm thấy Đại Càn đã bắt đầu loạn rồi sao? Hơn nữa khẳng định sẽ càng loạn hơn.”
Lục Nguyên Hạo hiểu được ý của Ngụy Quân, cau mày nói: “Cho nên Hoàng thất vẫn là phải bội chúng ta, lựa chọn hợp tác với kẻ địch.”
“Có lẽ trong mắt của thành viên Hoàng thất, là chúng ta phản bội bọn họ.” Ngụy Quân bình tĩnh nói: “Trước tiên không cần lo lắng, đợi chút đã, nếu thực sự như vậy, Đại Càn chắc chắn sẽ xảy ra sự việc khác. Bởi vì tình hình trước mắt, Đại Càn không thể loạn được.”
Có Thượng Quan Thừa tướng, sự vận chuyển của triều đình Đại Càn sẽ không xảy ra vấn đề.
Quân đội không đại bại, sức mạnh của Đại Càn cũng không xảy ra vấn đề.
Ngụy Quân cũng còn ổn, vật tổ tinh thần của Đại Càn cũng không vấn đề gì.
Vì vậy nếu chỉ làm đến như hiện đại, Đại Càn sẽ không loạn.
Bắt buộc phải xảy ra một số sự việc khác nữa.
Ví dụ...
Nghĩ đến đây, đồng tử của Ngụy Quân hơi co rút lại.
"Ta đoán, Will có thể sẽ phát động một cuộc tập kích bất ngờ.”
Trùng hợp một cách kỳ lạ
Ngay khi Ngụy Quân đưa ra dự đoán này, phía bên quân đội đã truyền đến thông tin rằng Will đã phát động một cuộc tập kích bất ngờ.
Lục Nguyên Hạo kinh ngạc nhìn về phía Ngụy Quân.
Ngược lại Ngụy Quân vô cùng bình tĩnh.
"Ta nói rồi, đây là liên hoàn kế. Từ Lục Khiêm, đến Hoàng thất, vẫn không đủ để khiến Đại Càn sinh loạn. Chỉ có đánh bại Đại Càn về mặt quân sự một lần nữa, mới có thể thực sự khiến Đại Càn rơi vào hỗn loạn. Nếu không, toàn bộ mưu kế đều là trò cười.”
Nòng súng mới sinh ra chính quyền.
Nếu quân đội không xảy ra vấn đề, Đại Càn không thể có nguy cơ diệt quốc.
Chỉ có quân đội xảy ra vấn đề mới sẽ có cơ hội cho anh hùng đứng ra để xoay chuyển tình thế.
Nếu Ngụy Quân không đoán sai, kịch bản mà sự phụ hờ sắp xếp cho hoàng tộc có lẽ chính là để Đại Càn rơi vào nguy hiểm cực độ trước.
Vì vậy, lần tập kích quân sự bất ngờ mà Đại Càn phải đối mặt này rất có khả năng sẽ kết thúc trong thất bại.
Đặc biệt là Cơ soái dẫn dắt tinh nhuệ của Đại Càn, lúc này lại cô đơn trên biển.
Nếu thua trong cuộc chiến trên bộ, điều này cũng rất hợp lý.
Sư phụ hờ ra tay, Ngụy Quân luôn tính đến việc xấu nhất.
Nhưng lần này, quân đội đã cho Ngụy Quân một sự bất ngờ.
Tô Lang Gia tọa trấn ở kinh thành, bày mưu tính kế.
Tiết Tướng quân giả vờ không đối địch, dụ địch vào tròng.
Mà Lâm Tướng quân lực dời núi khí trùm trời, dùng kỹ năng đặc biệt để che giấu cảm ứng của Tây Đại Lục.
Sau đó... Nàng ta biến sáu chữ ‘lực dời núi khí trùm trời’ trở thành ý trên mặt chữ.
Đương nhiên, sau sự việc có thể biết được, dưới sự giúp đỡ của một nhóm các nhà khoa học được bí mật bồi dưỡng trong quân đội, Lâm Tướng quân cắn thuốc rồi.
Có điều tình hình xảy ra lúc đó chính là Lâm Tướng quân bộc phát tận cùng, vặn vẹo cái eo nhỏ nhắn, trên khuôn mặt thậm chí còn có vẻ ốm yếu, trông có vẻ yếu ớt.
Nhưng Lâm Tướng quân đặt hai tay mình lên một ngọn núi.
Sau đó... trực tiếp nhấc cả ngọn núi đó lên.
Rồi sau đó... trực tiếp đánh xuống về phía quân đội Tây Đại Lục.
Đánh chết vô số binh sĩ của Tây Đại Lục thì tạm thời không nói đến.
Còn trực tiếp cắt đứt đường lui của binh sĩ Tây Đại Lục.
Thậm chí suýt chút nữa để Will ở lại rồi.
Will tập kích Đại Càn bất ngờ, sự việc xảy ra đột ngột, không hề có dấu hiệu báo trước, vốn nên đánh cho Đại Càn không kịp trở tay.