Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1533 - Chương 1533. Để Cho Càn Đế Nâng Cao Địa Vị Lịch Sử Của Đàn Ông Lên Rất Nhiều (1)

Chương 1533. Để cho Càn đế nâng cao địa vị lịch sử của đàn ông lên rất nhiều (1) Chương 1533. Để cho Càn đế nâng cao địa vị lịch sử của đàn ông lên rất nhiều (1)

Để cho Càn đế nâng cao địa vị lịch sử của đàn ông lên rất nhiều (1)

“Ông nội, người cứ yên tâm, con bảo người không liên quan với Nho gia chúng ta gây áp lực với Trường Sinh tông là được rồi.” Vương Thượng thư tùy ý nói: “Con biết Trần Già này, trong nội bộ Trường Sinh tông cũng là người thần căm quỷ ghét, không mấy người thích hắn ta. Những trưởng lão kia của Trường Sinh tông làm khó Trần Già vốn đã xảy ra trong nội bộ Trường Sinh tông rồi, sẽ không có ai hoài nghi chúng ta đâu.”

“Vậy thì còn được, thực sự phải gây ra một chút rắc rối cho Trần Già.” Vương Hải nói: “Tâm tư hiện tại của Trần Già vẫn đang nằm ở việc đối phó với Nguyên Minh chủ, một khi Nguyên Minh chủ chết, ta lo rằng ánh mắt của hắn ta sẽ chuyển sang Ngụy Quân và Châu Phân Phương, như thế sẽ phiền phức lớn rồi.”

“Ông nội, phiền phức của Trần Già xa cuối chân trời, Nho gia chúng ta còn có một phiền phức lớn ngay trước mắt.” Vương Thượng thư cười khổ, nói.

Vương Hải nhìn về phía Vương Thượng Thư.

Vương Thượng thư nói: "Ngụy Quân đã đặc biệt căn dặn Châu Phân Phương, bảo Châu Phân Phương không được tiết lộ ra chuyện phương pháp thành thánh là do hắn nhờ Châu Phân Phương đưa cho Nho gia chúng ta. Ta cũng không muốn tiết lộ với thế giới bên ngoài rằng Ngụy Quân và chúng ta có quan hệ quá thân thiết, vì vậy rất nhiều người trong nội bộ Nho gia chúng ta cũng không biết rằng bọn họ đã nhận được ơn trạch của Ngụy Quân. "

"Vậy thì sao?"

"Thực lực của rất nhiều người đã tăng lên, sau đó tham vọng và mong muốn của bọn họ cũng bắt đầu mở rộng." Vương Thượng thư lắc đầu và nói: "Không phải ai cũng có thể sắp xếp được tâm thái của mình.”

Điều này là rất bình thường.

Từ xưa đến nay, cùng với sự mạnh lên của thực lực, sau đó bắt đầu bành trướng, rất nhiều người đã tìm đến cái chết rồi.

Nho giáo đương nhiên không thể ngoại lệ.

Cánh rừng lớn, chim chóc đủ loại.

Vương Thượng thư nói tiếp: "Nếu chỉ như vậy thì cũng không có gì to tát, nhưng gần đây con phát hiện ra một số người trong Nho gia đã bắt đầu câu kết lại và muốn gây bất lợi cho Ngụy Quân."

“Bọn họ phản đối Ngụy Quân để làm gì?” Vương Hải có chút không thể tin được.

Vương Thượng thư bất lực nói: "Ngụy Quân rất xuất sắc, hơn nữa tiếng tăm lớn. Nếu ai có thể kéo Ngụy Quân xuống khỏi thần đàn, chẳng phải sẽ trở thành thần mới sao? Dù có tệ đến đâu cũng có thể chia sẻ rất nhiều lợi ích."

Vương Hải: "..."

"Bọn họ không biết Ngụy Quân đã thành thánh, vì vậy sau khi thực lực của bọn họ trở nên mạnh hơn, rất nhiều người cảm thấy mình rất ổn rồi. Khó khăn nhất là con không tiện ra tay với bọn họ, bởi vì trên danh nghĩa bọn họ đều là người ủng hộ chúng ta.” Vương Thượng thư nói.

Vương Thượng thư hướng ánh mắt cầu cứu về phía Vương Hải.

Hắn ta không có cách nào, chỉ có thể trông cậy vào ông nội mình.

Mà Vương Hải... thực sự có cách.

"Cho ta một danh sách."

"Ông nội, người có cách?”

“Ừ, vừa hay việc đi săn Nguyên Minh chủ cần người dâng đầu.” Vương Hải nói

Vì Ngụy Quân, giết mấy người phe mình, theo Vương Hải thấy là rất đáng.

"Cảm ơn Sa Vị, nếu không có ông, ta thực sự không thể nghĩ ra cách giúp đỡ Ngụy Quân một cách quang minh chính đại."

Tất cả vì Ngụy Quân.

Ngụy đảng bắt đầu phát lực.

“Cảm tạ Sa Vị, nếu không có ông ta, ta thật sự không nghĩ ra biện pháp quang minh chính đại giúp Ngụy Quân.”

Vương Hải không biết, một câu này của ông ta đã làm nhục hai vị cường giả đỉnh cấp sừng sững ở Chư Thiên Vạn Giới.

Truyền ra ngoài, đây là chuyện có thể khoe khoang cả một đời.

Dù sao sư phụ ông ta còn chưa dũng cảm như vậy.

Mà cùng lúc đó, Trần Già ở một bên cũng làm nhục Sa Vị:

“Ngụy huỵnh, nói ra thì hơi buồn cười, Sa Vị để ta tới nằm vùng chỗ huynh.”

Ngụy Quân tưởng mình nghe lầm.

“Cái trò gì cơ?”

Trần Già rất hiểu phản ứng của Ngụy Quân.

Ban đầu hắn ta từ chỗ Sa Vị biết được suy nghĩ của Sa Vị, cũng phản ứng không khác Ngụy Quân lắm.

“Dù Sa Vị không nói rõ, nhưng ý của ông ta là muốn ta giả vờ quy hàng, cũng không biết rốt cuộc ông ta nghĩ gì, có phải đầu óc ông ta có vấn đề không?”

Trần Già lắc đầu, tỏ vẻ không thể hiểu: “Nếu là ông ta, ta cảm thấy sớm đã có thể giết chết huynh rồi, rõ ràng ông ta có thể đơn giản làm vậy, lại tự gia tăng độ khó cho bản thân. Đương nhiên, như thế cũng may, nếu không Ngụy huynh gặp nguy hiểm rồi.”

Ngụy Quân: “...”

Ngươi sỉ nhục sư phụ của ta như vậy, có hỏi ý kiến của ta chưa?

Tình cảm của ta dành cho sư phụ bền chắc như vàng.

Tuyệt đối không cho phép bất cứ ai sỉ nhục ông ta.

Cái gì?

Ngươi nói ông ta không muốn giết chết ta?

Vậy ngươi cứ vũ nhục đi.

Sư phụ phế vật.

Cho ông cơ hội còn không nắm bắt được.

Hơn nữa ông đang làm cái gì đây?

Để Trần Già đến chỗ ta nằm vùng?

Như vậy, chẳng phải Trần Già có thể quang minh chính đại liên hệ với ta?

Trần Già cũng nghĩ như vậy.

“Nguy huynh, nếu làm theo ý của Sa Vị, ta có thể quang minh chính đại liên hệ với huynh.” Trần Già vui vẻ nói.

Nguy Quân không còn sức trào phúng.

“Không chừng Sa Vị có bệnh gì đó.”

Trần Già gật đầu tán thành, nói: “Ta cũng nghĩ như vậy.”

Nếu không có bệnh sao lại làm chuyện phiền phức như vậy.

“Nhưng mặc kệ ông ta có bệnh hay không, tóm lại thực lực của ông ta vẫn rất mạnh, Ngụy huynh, huynh nhất định phải cẩn thận một chút. Sức mạnh của ông ta sắp vượt qua lý giải của ta rồi, dưới sự trợ giúp của ông ta, ta cảm thấy bây giờ có thể một quyền đánh chết sư phụ ta.”

Bình Luận (0)
Comment