Để cho Càn đế nâng cao địa vị lịch sử của đàn ông lên rất nhiều (2)
Sư phụ mà Trần Già nói là Quốc sư.
Ngụy Quân nhìn Trần Già, thật lòng ca ngợi: “Huynh đúng là một đồ đệ tốt.”
Trần Già khiêm tốn xua tay.
Sau đó khẽ thở dài: “Đáng tiếc, vẫn không chắc chắn có thể đánh chết Nguyên Minh chủ, cái ông già cổ hủ Nguyên Minh chủ này, trời mới biết hắn ta có bao nhiêu chuẩn bị ở phía sau.”
“Không sao, Nguyên Minh chủ có bao nhiêu chuẩn bị cũng không phải đối thủ của huynh.”
Ngụy Quân không để ý.
Trong cuộc chơi này, phải chú ý thần thông không địch lại số trời.
Nguyên Minh chủ là thần thông.
Con trai ta Phụng Tiên là số trời.
Trừ phi Nguyên Minh chủ mạnh đến cấp bậc như Ngụy Quân hoặc là Sa Vị.
Nếu không, thần thông không địch lại số trời.
Ồ.
Ngụy Quân phản ứng lại.
Hắn hơi hiểu ra tại sao Sa Vị để Trần Già đến chỗ hắn nằm vùng.
“Thì ra là thế.”
“Ngụy huynh, huynh hiểu ra cái gì?” Trần Già hỏi
Ngụy Quân giải thích: “Ta biết tại sao Sa Vị để huynh đến chỗ ta nằ vùng rồi, ông ta cũng nhìn ra mệnh cách của huynh khác biệt. Đáng tiếc, ông ta làm chưa đủ, đáng lẽ ông ta phải đề nghị huynh nhận ta làm cha.”
Trần Già: “...”
Ngụy Quân thấy hứng thú rồi.
“Trần huynh, nếu không chúng ta bàn bạc chút, ta gọi huynh là Trần huynh, huynh gọi ta là cha.”
Ngụy Quân thật sự muốn thử loại mệnh cách đặc thù này của Trần Già.
Ban đầu Ngụy Quân còn chưa chú ý.
Nhưng bây giờ ngẫm lại...
Tiền Thái tử, Quốc sư, Trần Trường Sinh, thị nữ của Thần Hậu...Nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì người bị hại tiếp theo sẽ là Nguyên Minh chủ
Ngươi cho rằng đây là trò đùa.
Trên thực tế, đây thật sự có thể là mệnh cách đặc thù.
Hơn nữa Ngụy Quân còn biết, kết cục của loại mệnh cách đặc thù này không thể tốt.
Kết cục của Phụng Tiên, Ngụy Quân rất rõ.
Một câu châm ngòi không chủ đích của Hoàng thúc, thuận buồm xuôi gió tiễn Phụng Tiên về bán muối.
Phụng Tiên trước mắt này…
Ngụy Quân nhìn Trần Già, thầm nghĩ nếu không có ta, chỉ sợ kết cục cũng không tốt đẹp đến đâu.
Với nhiệm vụ nguy hiểm của Trần Già, thêm chuyện sự thật tiền Thái tử sớm đã tan thành mây khói, làm một nằm vùng cắt đứt liên hệ với tổ chức, Trần Già đi theo hướng thế giới bình thường, tương lai đại khái không có được kết cục tốt.
Hoàn toàn phù hợp với mệnh cách đặc thù của hắn ta.
Sau khi bị Ngụy Quân chặn ngang một đòn, vận mệnh của Trần Già bị thay đổi.
Bây giờ Sa Vị lại chặn ngang một đòn, vận mệnh của Trần Già lại càng thêm thay đổi.
Bây giờ Ngụy Quân không nên lo lắng cho an toàn của Trần Già, mà hẳn nên lo cho Nguyên Minh chủ
Ngụy Quân muốn thử xem uy lực mệnh cách của Trần Già.
Thiên Đế đương nhiên không sợ cái thứ gọi là mệnh cách đặc thù này.
Nhưng Ngụy Quân bây giờ còn chưa phải Thiên Đế, hắn chỉ là một người siêu đẹp trai bình thường không có gì đặc biệt mà thôi.
Nếu như thật sự bị khắc chết thì sao?
Rất rõ ràng, Sa Vị cũng nghĩ như vậy.
Không thể không nói, Thiên Đế và Đạo Tổ là đối thủ thực lực ngang nhau.
Đến cấp bậc của bọn họ, ngay cả suy nghĩ cũng không khác nhau lắm.
Đây đại khái là tri kỷ.
Cho nên Ngụy Quân thật sự muốn làm cha của Trần Già một thời gian.
Trần Già giận rồi.
“Ngụy huynh, ta không ngờ huynh lại là người như thế. Ta xem huynh là huynh đệ, vậy mà huynh lại muốn làm cha ta.”
Trận Già giận run cả người.
“Huynh nghĩ Trần Già ta là loại người nào?”
Ngụy Quân cố gắng thuyết phục Trần Già: “Trần huynh, ta không muốn làm cha huynh, ta chỉ muốn để huynh mê hoặc Sa Vị thôi.”
Trần Già mạnh mẽ từ chối: “Không thể nào, tuyệt đối không thể. Tuổi của Ngụy huynh còn không lớn bằng ta, sao ta có thể nhận huynh làm nghĩa phụ? Ta tình nguyện chết cũng nhất định không làm loại chuyện này.”
Trần Già có cùng bối phận với tiền Thái tử, chung thế hệ với bọn Chu Phân Phương.
Đúng thật là lớn tuổi hơn Ngụy Quân
Nói hẳn ra, tuổi của Ngụy Quân này nhỏ đến dọa người.
Bởi vì từ sau khi Ngụy Quân trúng Trạng Nguyên đến bây giờ, cũng chưa qua bao lâu.
Tuy Trần Già rất tôn trọng Ngụy Quân, nhưng vẫn luôn coi mình là một lão đại ca, rất muốn chăm sóc Ngụy Quân, bảo vệ Ngụy Quân
Để hắn ta nhận Ngụy Quân làm nghĩa phụ… còn khó hơn giết hắn.
Đối với điều này, Ngụy Quân ngửa mặt lên trời, thở dài.
“Trần huynh, đường huynh bước hạn hẹp quá, không có tiền đồ, ai quy định lớn tuổi không thể gọi người nhỏ tuổi hơn là cha? Huynh thật sự rất trẻ tuổi mà.”
Ngẫm lại anh em kiếp trước, nữ minh tinh ít hay nhiều tuổi hơn ta đều quỳ xuống gọi ta là daddy đó thôi.
Ta kiêu ngạo không?
Không.
Ta chỉ cảm thấy trống rỗng.
Dù sao bản chất ta vẫn là một nam nhân tốt bụng thuần khiết.
Nhưng mà các nàng cũng không thiếu lợi ích từ ta.
Nếu ngươi nhận ta làm nghĩa phụ, lợi ích rất lớn đó.
Hài, Trần huynh, huynh vừa nhìn là thấy không có dáng dấp của Thạch Kính Đường.
Ngụy Quân rất thất vọng.
Xem ra con đường mượn mệnh cách khắc cha của Trần Già khắc chết mình là không được rồi.
Về phần Sa Vị để hắn ta giả bộ quy hàng?
Ngụy Quân suy nghĩ đến một việc khác.
“Bên chỗ Will huynh sắp xếp thế nào rồi?” Ngụy Quân hỏi.
Trần Già nói: “Hẳn là Will cũng nghe Sa Vị, hơn nữa ta khiến Will tin ta giả bộ quy hàng là được rồi. Dù sao có Nguyên Minh chủ coi tiền như rác này, còn có Hải Hậu cho ta thư xác nhận, Will sẽ tin ta.”
“Cũng đúng.”
Ngụy Quân không biết giữa sư phụ hờ của mình với Tây Đại Lục có giao dịch ngầm gì.
Nhưng hắn biết nhất định có giao dịch ngầm.