Để cho Càn đế nâng cao địa vị lịch sử của đàn ông lên rất nhiều (3)
“Trần huynh, huynh thật sự không suy xét việc nhận ta làm nghĩa phụ sao?” Ngụy Quân vẫn không từ bỏ hy vọng: “Tin ta, nếu huynh làm vậy, Sa Vị sẽ càng coi trọng huynh, huynh có thể lấy được càng nhiều chỗ tốt từ ông ta.”
Trần Già trực tiếp chọn logout.
Hôm nay không thể hàn huyên tiếp nữa.
Ngụy Quân bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Ngươi nói này, tiểu Phụng Tiên, không phải là nhận một người làm nghĩa phụ thôi sao? Đâu phải chuyện lớn.
Tại sao lại ngại ngùng như vậy?
Da mặt mỏng như vậy, không làm được việc lớn đâu.
Trần Giả bị Ngụy Quân cho là không làm được việc lớn, bây giờ đang tính toán làm một vài chuyện.
Hắn tính giết Thái thượng trưởng lão Huyễn Thần tông- Ô Tôn Hải Đào.
Sở dĩ nhắm Ô Tôn Hải Đào làm mục tiêu ám sát là có nguyên nhân.
Trong nội bộ Liên minh người tu chân, uy vọng của Nguyên Minh chủ rất cao, thậm chí có thể nói là nhất hô bách ứng.
Nhưng đại tu hành giả đứng đầu, đều là cường giả giết ra từ núi thây biển máu, hơn nữa mỗi người đều trải qua năm dài tháng rộng, bây giờ có thể nói là loại động vật lợi ích.
Sở dĩ họ nghe lời kêu gọi của Nguyên Minh chủ, một phần là vì Nguyên Minh chủ mạnh, mà nguyên nhân quan trọng hơn là Nguyên Minh chủ có thể dẫn bọn họ đi lấy càng nhiều lợi ích.
Mà trong đám đồng bọn của Nguyên Minh chủ, người ủng hộ đáng tin nhất, là tông chủ hiện tại của Huyễn Thần tông, Huyễn Nguyệt
Một người từng được xưng là tuyệt đại thiên kiêu cùng với Kiếm Thần Cổ Nguyệt, cũng là đại tu hành giả đứng đầu Tu Chân giới.
Một lần Trần Già bại lộ thân phận, cũng có liên quan đến Huyễn Nguyệt
Nguyên Minh chủ mượn từ chỗ Huyễn Nguyệt thần khí trấn phái của Huyễn Thần tông, Thái Hư Huyễn Cảnh.
Thái Hư Huyễn Cảnh tạo ra ảo ảnh cực kỳ chân thực, Trần Già cẩn thận, cũng chỉ giấu được một lần, sau đó bị lật xe, bại lộ thân phận thật của mình cho Nguyên Minh chủ
Chuyện này, Trần Già nhớ đến tận bây giờ.
Đó là lần đầu tiên hắn ta bị lật xe trong kiếp nằm vùng của mình.
Sức mạnh của Thái Hư Huyễn Cảnh thậm chí khiến Trần Già hơi sợ hãi.
Cho nên khi hắn ta quyết định ra tay với Nguyên Minh chủ, suy nghĩ đầu tiên là phải giải quyết minh hữu đáng tin nhất của Nguyên Minh chủ, Huyễn Nguyệt.
Nếu không, để cho Nguyên Minh chủ mượn Thái Hư Huyễn Cảnh một lần nữa, đừng nói bọn họ đi săn giết Nguyên Minh chủ, Trần Già còn lo Nguyên Minh chủ sẽ săn ngược lại bọn họ luôn.
Nhưng mà Trần Già không dám trực tiếp xuống tay với Huyễn Nguyệt.
Trước khi chuyện Nguyên Minh chủ là một lão già cổ hủ bị phanh phui, trong cảm nhận của rất nhiều người, thực lực của Huyễn Nguyệt không kém Nguyên Minh chủ nhiều.
Hơn nữa, Song Nguyệt Tranh Huy đến nay vẫn là một đoạn giai thoại mà Tu Hành giới bàn luận say sưa.
Kiếm Thần Cổ Nguyệt trong Song Nguyệt, đến bây giờ còn cách thành thần chỉ một bước.
Huyễn Nguyệt có thể kém bao nhiêu chứ?
Nhất là dưới tình huống thiên địa có thay đổi mạnh.
Thực lực của Huyễn Nguyệt lại có đột phá, Trần Già cảm thấy rất bình thường.
Cho nên dù bây giờ thực lực Trần Già đã tiến bộ rất nhiều, nhưng để hắn ta đi giết Huyễn Nguyệt, Trần Già vẫn không chắc chắn.
Huống chi Trần Già còn phải ngụy trang thành “Sa lão tổ” đi giết người.
Vậy thì càng không thể.
Cho nên biện pháp tốt nhất là đi giết người có quan hệ thân thiết với Huyễn Nguyệt, không cần thực lực quá mạnh, nhưng đủ để khiến Huyễn Nguyệt tức sùi bọt mép.
Coi đây là điều kiện chọn lọc, Ô Tôn Hài Đào trổ hết tài năng, lọt vào tầm mắt Trần Già.
Ô Tôn Hải Đào, một trong những trưởng lão của Huyễn Thần Tông, là sư muội dòng chính của Huyễn Nguyệt.
Khi còn trẻ, Ô Tôn Hải Đào và Huyễn Nguyệt từng cùng lâm vào nguy hiểm. Vì an toàn của Huyễn Nguyệt, sau khi Ô Tôn Hải Đào chủ động tự lựa chọn cái chết, trực tiếp tạo thành tổn thương nghiêm trọng cho nàng ta, kìm hãm khả năng đột phá thêm một bước của nàng ta.
Cho nên tuy trước đó thiên phú của Ô Tôn Hải Đào không kém Huyễn Nguyệt là bao, nhưng bây giờ Huyễn Nguyệt đã là một trong những đại tu hành giả thiên hạ đều biết, mà thực lực của Ô Tôn Hải Đào chỉ tương đương lúc Trần Già làm đệ tử Quốc sư thôi.
Cái khác là, mọi người đều biết đến quan hệ giữa Ô Tôn Hải Đào và Huyễn Nguyệt, cũng biết Ô Tôn Hải Đào là ân nhân cứu mạng Huyễn Nguyệt.
Huyễn Nguyệt cũng nhận phần ân tình này, nên nàng ta cho Ô Tôn Hải Đào rất nhiều thứ tốt, giúp Ô Tôn Hải Đào có được thực lực như hiện tại, trở thành trưởng lão Huyễn Thần tông.
Nhưng không những thực lực của Ô Tôn Hải Đào giảm, mà còn có một khuyết điểm- nàng ta bị phá tướng.
Trên mặt có một vết sẹo.
Hơn nữa, không thể chữa được.
Thế giới này bị thương một chút là không thể tránh khỏi, một vài vết thương nhìn qua không nghiêm trọng, nhưng chữa không hết.
Trước đó lúc có chiến tranh vệ quốc, thậm chí Huyễn Nguyệt còn tự mình đến cầu Chu Phân Phương, để Chu Phân Phương đến xem cho Ô Tôn Hải Đào một cái.
Chu Phân Phương nể mặt Huyễn Nguyệt, đến xem, sau đó trực tiếp phán tử hình Ô Tôn Hài Đào.
Chu Phân Phương nói như này:
“Sức mạnh gây ra vết sẹo này vượt qua lý giải của ta, thậm chí vượt qua cấp bậc mà thế giới này có thể lý giải. Ta không biết trước đó các ngươi gặp phải nguy hiểm gì, nhưng tóm lại, sẹo của nàng ấy không phải thứ mà thế giới này có thể giải quyết.”
Y thuật của Chu Phân Phương, không ai nghi ngờ.
Mà nguy hiểm trước đó họ gặp phải, Huyễn Nguyệt và Ô Tôn Hải Đào tự biết rõ.