Sóng sau (4)
Hắn tự thẹn không bằng.
Ai nói Lục Nguyên Hạo là nỗi nhục của Giám Sát Tư?
Một khi liên quan đến tính mạng của bản thân hắn, Lục Nguyên Hạo phân tích rõ ràng đâu ra đấy, không có gì khác biệt với điều hắn nghĩ.
Lục Nguyên Hạo chất phác nói: "Nhị ca ngươi lại chê cười ta, thật ra ta cũng là đoán mò, hơn nữa ta cũng không xác định rốt cuộc có phải Cửu Thiên Tuế làm hay không —— nhưng mà không quan trọng. Thủ phạm đứng sau, hắn đánh của hắn, ta đánh của ta. Bất luận thủ phạm đứng sau tấm màn là ai, hiện tại ta chỉ đánh Cửu Thiên Tuế, dù sao Cửu Thiên Tuế định sẵn là kẻ địch của An Toàn Tư chúng ta, ra tay trước được lợi, ra tay sau gặp hoạ, không phải Cửu Thiên Tuế cũng không sao."
Đệ Nhị không có lời nào phản bác.
Chỉ có thể biểu thị đồng ý.
Quả thật giống như lời Lục Nguyên Hạo nói, bọn họ đánh Cửu Thiên Tuế, khẳng định sẽ không đánh sai.
Cho dù là đánh nhầm, cũng không có áp lực tâm lý gì.
Có điều Cửu Thiên Tuế không dễ đối phó như vậy.
Đệ Nhị quan tâm nói: "Ngươi có đảm bảo chắc chắn để đối phó Cửu Thiên Tuế không?"
"Đương nhiên không có, Cửu Thiên Tuế đa mưu túc trí, thực lực cao cường, trời biết hắn đã ẩn giấu bao nhiêu tay sau." Lục Nguyên Hạo kiêng dè nói: "Ta quá nhỏ tuổi, thực lực quá thấp, thủ đoạn cũng quá ít. Đối diện Cửu Thiên Tuế, khẳng định bị hạn chế khắp nơi."
Đệ Nhị không muốn nói chuyện.
Chỉ là lẳng lặng trợn mắt khinh bỉ một cái.
Nếu không phải hắn hiểu tên đệ đệ hờ này của mình, hắn khẳng định cho rằng Lục Nguyên Hạo là đang cố ý nói mói mỉa.
Nhưng hắn biết Lục Nguyên Hạo không có.
Thằng nhãi này là nghiêm túc.
Hắn là xuất phát ra từ nội tâm cho là vậy, tuổi của mình quá nhỏ, thực lực quá thấp, thủ đoạn quá ít. . .
An Toàn Tư có thể có một người kì lạ như vậy bảo vệ, không thể không nói, Đệ Nhị đang mệt mỏi vô cùng, cũng bùng nổ cảm giác an toàn.
"Nhưng ngươi khẳng định có chuẩn bị đúng không?"
Đệ Nhị có đủ hiểu biết đối với Lục Nguyên Hạo.
Cho nên Lục Nguyên Hạo lại lần nữa cười chất phác.
"Có chuẩn bị, có điều, đối phương là lão cổ đổng như Cửu Thiên Tuế thì có khả năng vẫn không đủ, cần Nhị ca ngươi phối hợp với ta."
"Không thành vấn đề, ta toàn lực phối hợp."
Đệ Nhị đồng ý rất sảng khoái.
Hắn cũng đã sớm có giác ngộ.
Lục Nguyên Hạo là tên biến thái.
Hắn là người bình thường.
Hắn chỉ cần phối hợp với biến thái là được.
Không cần khoa tay múa chân, không cần vẽ rắn thêm chân.
Học được cách nằm, sau đó cung cấp sự giúp đỡ hậu cần —— cái này thật ra cũng là một loại thiên phú, không dễ dàng làm được.
Quân không thấy trên lịch sử có bao nhiêu bậc thầy quản lý vi mô, chính bởi vì không nhận thức rõ vị trí của mình, cưỡng ép làm nổi bật cảm giác tồn tại của mình.
Cuối cùng tiền mất tật mang.
Đệ Nhị cũng rất biết tự lượng sức mình.
Cho nên hắn phối hợp với kiểu biến thái như Lục Nguyên Hạo rất tốt.
Tuy rằng hắn vẫn trố mắt nghẹn họng đối với sự biến thái của Lục Nguyên Hạo.
"Nhị ca, ngươi như vậy, như vậy, tiếp đến như vậy. . ."
Đệ Nhị: "Lão Cửu, người không thể, ít nhất không nên."
Lục Nguyên Hạo: "Nhị ca, hôm nay chúng ta nhân từ đối với Cửu Thiên Tuế, chính là tàn nhẫn đối với bản thân huynh đệ chúng ta."
Đệ Nhị: "Đừng nói, ca ca làm."
Vì thế. . .
Một canh giờ sau.
Lục Nguyên Hạo liền một mình đến núi hoang ngoài thành.
Đơn độc đến nơi hẹn.
An Toàn Tư không có bất kỳ ai đi cùng.
Sau khi nhận được tin tức, trong lòng Cửu Thiên Tuế thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Sau đó càng thêm xác nhận quan điểm của mình.
"Cái chết của Lục Khiêm quả nhiên có uẩn khúc, nếu không Lục Nguyên Hạo nhận được bức thư truyền tin mà ta lấy danh nghĩa Lục Khiêm viết cho hắn, căn bản sẽ không đi đến nơi hẹn, mà sẽ dẫn người bao vây nơi đó." Cửu Thiên Tuế nói.
Tiễn thần đồng ý quan điểm của Cửu Thiên Tuế.
Có điều trước đây nàng ta đã cảm nhận được sức uy hiếp chết chóc từ trên người Lục Nguyên Hạo ở Kim Loan điện, cho nên luôn xem trọng Lục Nguyên Hạo.
Tiễn thần không muốn thừa nhận mình nhìn lầm người, cho nên nàng cưỡng ép nói: "Chẳng lẽ không có khả năng là Lục Nguyên Hạo đã nhìn thấu kế sách của ngươi, dùng chiêu tương kế tựu kế?"
Cửu Thiên Tuế cười ha ha: "Ta đương nhiên đang đề phòng cái này, nhưng mà người của ta vẫn luôn theo dõi An Toàn Tư, những người khác của An Toàn Tư đều không có hành động khác thường. Cho nên, lần này Lục Nguyên Hạo thật sự là đơn độc đến nơi hẹn, cái này đủ để chứng minh Lục Khiêm chưa chết."
Tiễn thần không cách nào phản bác.
Nàng chỉ có thể nói: "Quên đi, lười nói nhiều với ngươi, dù sao ngươi cẩn thận tên tiểu Béo này, ta luôn cảm thấy hắn rất lợi hại. Ta đi tu hành đây, ngươi tự tự cầu may mắn đi."
Hình bóng Tiễn thần ít nhiều có chút bỏ chạy vì hoảng loạn.
Cửu Thiên Tuế đương nhiên cũng đã nhìn ra, có điều hắn không có vạch trần.
Tinh thần muốn tìm chút mặt mũi cho mình, vậy hắn đương nhiên phải cho rồi.
Cái này gọi là EQ.
Cửu Thiên Tuế đích thân tọa trấn, chủ trì hành động bắt Lục Nguyên Hạo.
Trọng điểm đầu tiên của hành động là phải nhanh, thứ hai là phải chuẩn, thứ ba là phải tàn nhẫn.
Bởi vì nơi ra tay chính là ở ngoại thành kinh thành, cho nên động tĩnh không thể lớn, thời gian buộc phải ngắn.
Tình huống tốt nhất chính là đánh nhanh như chớp, nhanh chóng giải quyết trận chiến, sau đó quay lại kinh thành, kết thúc trận chiến trong khi mọi người đều chưa kịp phản ứng.