Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1666 - Chương 1666. Song Nguyệt Đồng Thiên, Tất Có Đại Loạn (2)

Chương 1666. Song nguyệt đồng thiên, tất có đại loạn (2) Chương 1666. Song nguyệt đồng thiên, tất có đại loạn (2)

Song nguyệt đồng thiên, tất có đại loạn (2)

Nhìn tên tiểu béo thô tục này.

Cửu Thiên Tuế phun máu lên trời.

Cả đời hắn trải qua vô số trận chiến.

Nhưng trận chiến như vầy —— hắn thực sự chưa từng trải qua.

Người trẻ tuổi bây giờ, thật sự là rất không hiểu lễ phép.

Xoay ngược thời gian về một canh giờ trước.

Khi đó Lục Nguyên Hạo đang cùng Đệ Nhị thương lượng làm thế nào để đối phó Cửu Thiên Tuế.

Đệ Nhị phụ trách công tác hậu cần, sau đó tìm một tư thế nằm tuyệt đẹp.

Lục Nguyên Hạo phụ trách bày mưu tính kế.

Sau khi nghe xong, phản ứng đầu tiên của Đệ Nhị chính là:

"Lão Cửu, người không thể, ít nhất không nên."

Sở dĩ khiến Đệ Nhị nảy sinh loại phản ứng này, là nhân tính vặn vẹo, cũng là không có đạo đức.

Chuyện Lục Nguyên Hạo để cho Đệ Nhị làm rất đơn giản.

Chuyện thứ nhất, Lục Nguyên Hạo để cho Đệ Nhị chuẩn bị hai mô hình Truyền Tống Trận Pháp nhỏ.

Cái này đối với Đệ Nhị mà nói, chỉ là dễ như trở bàn tay.

Chuyện thứ hai, đối với Đệ Nhị mà nói cũng là dễ như trở bàn tay.

Nhưng mà Đệ Nhị phản ứng rất lớn.

"Nhị ca, ngươi đi tìm một vài nam nhân uy vũ cường tráng, trọng điểm là phải cao trào, nguồn gốc thâm hậu, Nhị ca ngươi hẳn là hiểu.

"Sau đó, đem địa điểm truyền tống của mô hình Truyền Tống Trận nhỏ, bố trí trong nhà tắm lớn nhất kinh thành.

"Cần phải bảo đảm những tên nam nhân uy vũ cường tráng khí thế cao trào kia đang tắm rửa tại thời khắc đó."

Đệ Nhị: ". . ."

Hắn đã nghe hiểu kế hoạch chiến đấu của Lục Nguyên Hạo.

Cũng đã hiểu rõ ý đồ của Lục Nguyên Hạo.

Cửu Thiên Tuế —— người không có gốc.

Mà Lục Nguyên Hạo bảo hắn tìm —— người có nguồn gốc thâm hậu.

Còn chuyển địa điểm chiến đấu của hắn và Cửu Thiên Tuế đặt trong nhà tắm lớn nhất kinh thành.

Nói như thế, nếu như trận chiến vẫn chưa bắt đầu đánh, Cửu Thiên Tuế và Lục Nguyên Hạo đều có chỉ số đầy máu là 100.

Chờ sau khi làm xong công tác chuẩn bị của Lục Nguyên Hạo, Lục Nguyên Hạo vẫn là chỉ số đầy máu 100.

Cửu Thiên Tuế e rằng đã bị giảm xuống chỉ còn có 50.

Một người không có gốc, lão thái giám —— ngươi đem người ta truyền tống vào trong nhà tắm, còn muốn cố ý tìm một đám người nguồn gốc thâm hậu lượn lờ trước mặt hắn.

Đây là nhân tính vặn vẹo.

Cũng là không có đạo đức.

Ngay cả đầu lĩnh đặc vụ như Đệ Nhị, đều cảm thấy rất quá đáng.

Người không thể, ít nhất không nên.

Nhưng mà Đệ Nhị vẫn làm.

Dù sao, Lục Nguyên Hạo nói rất đúng.

Nhân từ với kẻ địch, chính là tàn nhẫn với bản thân.

Đệ Nhị chỉ là mở rộng tầm mắt.

Chiến đấu vốn dĩ là chuyện xem thực lực cao thấp hai bên.

Kết quả ở trong tay Lục Nguyên Hạo, lại có thể chơi thành nhiều kiểu như vậy.

Đệ Nhị hơi đặt mình vào góc độ của Cửu Thiên Tuế để suy nghĩ, liền cảm thấy không rét mà run.

Lão thái giám nhà ai, đều không chịu được sự giày vò như vậy.

Phàm như cảm xúc có dao động, thì không có khả năng không bị kích động.

Phàm như bị kích động —— còn đánh Lục Nguyên Hạo thế nào được?

Tên tiểu éo này, quá thâm độc rồi.

Nhưng mà hình như loại phương thức chiến đấu này thật sự rất đáng để học tập.

Đệ Nhị đã mở ra cánh cửa thế giới mới của mình.

Lúc này Đệ Nhị vẫn chưa biết, đây chỉ là "đại tiệc" cuối cùng mà Lục Nguyên Hạo chuẩn bị cho Cửu Thiên Tuế.

Trước bữa đại tiệc, Lục Nguyên Hạo còn chuẩn bị cho Cửu Thiên Tuế những "món điểm tâm ngọt" khác.

Một loạt chiêu liên tiếp, nước chảy mây trôi.

Trận chiến của người khác chính là đối đầu đao thật súng thật.

Trận chiến của Lục Nguyên Hạo —— là bộ phim dài tập chuyển tiếp rung động tâm can.

Trận chiến cuối cùng ngược lại chiếm tỷ trọng rất nhỏ.

Cửu Thiên Tuế cũng đã làm mới tam quan của mình.

Hắn đã sống nhiều năm như vậy, cảnh tượng gì chưa từng thấy qua?

Nhưng mà loại cảnh tượng này, hắn thật sự chưa từng thấy qua.

"Ngươi. . ."

Cửu Thiên Tuế chỉ vào Lục Nguyên Hạo, chưa bao giờ cảm thấy mình muốn giết chết một người một cách bức thiết như vậy.

Có điều, Lục Nguyên Hạo không cho hắn cơ hội.

"Ta rất tốt, cảm ơn Cửu Thiên Tuế quan tâm. Trên đao của ta đã bôi một trăm lẻ tám loại độc dược, trong đó một trăm lẻ tám loại đều là kỳ độc không có thuốc giải. Hơn nữa ta đã làm thực nghiệm từ trước, cũng không tồn tại tình trạng những kỳ độc này tương sinh tương khắc. Đương nhiên, dùng độc giết chết loại cường giả như ngài có độ khó rất lớn, cũng may ta đã công phá ngài từ trước, đã làm giảm thực lực của ngài, cứ như vậy, những loại độc dược này có thể từ từ phát huy tác dụng.

"Với sự cáo già gian xảo của Cửu Thiên Tuế ngài, còn có thủ đoạn thâm sâu khó lường, hồi quang phản chiếu trước khi chết một chút, dẫn theo ta cùng nhau đồng quy vu tận, tuyệt đối tồn tại khả năng này. Thậm chí, nói không chừng ngài hiện tại đều là đang giả bộ tức giận, sau đó dụ dỗ ta tự cao tự đại, yieeps đến lộ ra sơ hở, tạo cơ hội cho ngài ra tay.

"Từ xưa đến nay, dã thú bị thương là nguy hiểm nhất. Cho nên trước khi ta ra tay đã tự nói với bản thân, ta chỉ có cơ hội một đao. Một đao giết không chết ngài, ta cũng tuyệt đối không đâm đao thứ hai, để tránh khiến mình lâm vào nguy hiểm. Cửu Thiên Tuế ngài thâm sâu khó lường, nội công thâm hậu, bất cứ lúc nào đều có khả năng phản sát, cho nên ngài từ bỏ đi, ta sẽ không tới gần ngài."

Giọng điệu nói chuyện của Lục Nguyên Hạo nghiêm túc như thế.

Dùng từ ngữ tôn kính như thế.

Lại làm chuyện ác độc như thế.

Bình Luận (0)
Comment