Thiên Đế bệ hạ tối cao đến Lương Sơn của ông ta rồi (2)
Đã đến lúc chuẩn bị bài phát biểu hồi quy cho tân Thiên Đế.
Những bản thảo bài phát biểu Thiên Đế trở về trước đây cuối cùng cũng bị hủy bỏ hết.
Ngụy Quân tổng kết được rất nhiều nguyên nhân, sau đó rút ra kết luận:
Suy cho cùng, thực ra vẫn là do thực lực của những người muốn giết hắn không đủ mạnh.
Lần này sẽ không xảy ra loại chuyện ngoài ý muốn này nữa.
Phía sau Đổng Đại tướng quân, rất rõ ràng là có liên quan đến trên trời.
Lương Sơn chắc chắn có liên quan đến tinh thiếu nữ.
Đổng Đại tướng quân phủng sát mình, để mình đến Lương Sơn, chắc chắn là muốn mượn đao giết người.
Điều đang chờ đợi mình ở Lương Sơn chắc chắn là một đám thần tiên trên trời.
Xét về thực lực hiện tại của mình, chỉ cần hơi xả nước một chút, không dùng nhiều sức để phản kháng, những lực lượng này đủ để giết mình chết.
Nghĩ đến đây, Ngụy Quân bắt đầu suy nghĩ ra bài phát biểu hồi quy của Thiên Đế thứ bốn trăm của mình.
Lần này khác với những lần trước.
Ngụy Quân có một loại dự cảm mạnh mẽ:
Làn sóng này chắc chắn thập tử nhất sinh.
Đổng Đại tướng quân cũng có một loại dự cảm mãnh liệt.
Ngụy Quân chết chắc rồi!
"Phía bên Ngụy Quân đã truyền ra tin tức rằng hắn đã quyết định đi sứ đến Lương Sơn rồi. Mặc dù Tô Lang Gia và Minh Châu đều hết sức phản đối, nhưng bọn họ không thể lay chuyển được ý của Ngụy Quân. Thanh danh thực sự là một con dao hai lưỡi, Ngụy Quân là người có danh tiếng tốt nhất ở Đại Càn hiện tại, cũng có nghĩa là hắn bắt buộc phải khổ sở vì danh tiếng. Mặc dù biết rõ là đi tìm cái chết nhưng cũng không thể không đi, chí ít còn có thể lưu danh đẹp vào sử sách.”
Đổng Đại tướng quân nói đến điều này, có chút đáng tiếc.
"Ngụy Quân vẫn là một nhân tài, chỉ là quá coi trọng thanh danh, vì vậy đối phó hắn không khó chút nào.”
Cửu Thiên Tuế đồng ý với ý kiến của Đổng Đại tướng quân.
"Quả thực như vậy. Thực ra hiện tại Ngụy Quân có báo ‘Phá Hiểu’ làm kênh phát thanh, trong quân đội có Tô Lang Gia ủng hộ hắn, trong triều có Minh Châu ủng hộ hắn. Nếu không phải hắn quá quan tâm đến danh tiếng, hoàn toàn có thể từ chối sự phủng sát của chúng ta. Đáng tiếc, về điểm này, hắn hoàn toàn không thoải mái được như Lục Nguyên Hạo, loại kế sách này đối với Lục Nguyên Hạo sẽ không có tác dụng gì.”
So sánh với nhau, Cửu Thiên Tuế vẫn muốn nhận Lục Nguyên Hạo làm nghĩa tử hơn.
Mặc dù thiên phú của Ngụy Quân trông có vẻ xuất sắc hơn, nhưng theo ông ta thấy tâm thái không ổn, da mặt cũng không đủ dày.
“Đúng rồi, phía bên Thiên Khôi Tinh thần có sẽ xuất hiện vấn đề không?” Cửu Thiên Tuế hỏi.
Đổng Đại tướng quân cười lớn: "Đương nhiên sẽ không xảy ra vấn đề, hiện tại toàn bộ Lương Sơn đều là của Thiên Khôi Tinh thần, hơn nữa Thiên Khôi Tinh thần còn có cờ Thủ Nghĩa thay trời hành đạo. Lúc ở trên trời, nàng ta chính là người đứng đầu một trăm linh tám vị Tinh thần, chỉ cần một câu nói của nàng ta, rất nhiều tinh thiếu nữ đều sẽ hành động theo chỉ đạo của nàng ta. Mặc dù Ngụy quân có thực lực không yếu nhưng đối mặt với một đám Tinh thần, cũng sẽ chỉ hai tay khó địch lại bốn tay.”
"Vẫn phải cẩn thận một chút, lần trước lúc ta đối phó với Lục Nguyên Hạo, cũng nghĩ rằng nắm chắc phần thắng." Cửu Thiên Tuế nhắc nhở.
Thất bại là mẹ thành công.
Câu nói xưa vẫn là hữu ích.
Rõ ràng, Cửu Thiên Tuế hiện tại đã trưởng thành rồi.
Học được việc sư tử vồ thỏ cũng phải dốc toàn lực.
Sau đó, Đổng Đại tướng quân khiến ông ta suy nghĩ một chút về thực lực của Lương Sơn.
Sau khi Cửu Thiên Tuế phân tích xong, hoàn toàn yên tâm.
"Ngụy Quân quả thực chết chắc rồi.”
"Đương nhiên, không thể có chuyện ngoài ý muốn. Cho dù có chuyện ngoài ý muốn, chúng ta cũng đứng ở thể bất bại. Một khi Thiên Khôi Tinh thần xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cũng sẽ có cơ hội làm lại từ đầu, đến lúc đó chúng ta vẫn có thể bổ cứu, mặc dù ta cho rằng chúng ta căn bản không cần dùng đến việc bổ cứu.”
"Là đạo lý này."
"Ta đã gửi tư liệu của Ngụy Quân cho Thiên Khôi Tinh thần, đồng thời cũng nói với Thiên Khôi Tinh thần rằng nhất định phải giết chết Ngụy Quân ở Lương Sơn. Thủ đoạn của Thiên Khôi Tinh thần không cần nghi ngờ. Một khi nàng ta ra tay thì đại cục đã định, chúng ta ngồi chờ tin tốt thôi.”
"Ngoài việc chờ đợi tin tốt, chúng còn ta phải tạo thanh thế mạnh mẽ hơn một chút, thổi phồng việc Ngụy Quân đi sứ đến Lương Sơn lần này trở nên quan trọng hơn, có ý nghĩa hơn, khiến Ngụy Quân hoàn toàn không thể rút lui. Chỉ có đề cao tính quan trọng của việc Ngụy Quân đi sứ đến Lương Sơn, mới có thể hoàn toàn cắt đứt đường lui của Ngụy Quân.” Cứu Thiên Tuế mỉm cười và nói: "Việc này giao cho Đông Xưởng đi, ta bảo đảm sẽ khiến tất cả mọi người biết chuyện này, hơn nữa còn mang ơn với Ngụy Quân.”
Dư luận là có thể kiểm soát được.
Cửu Thiên Tuế năm đó đại chiến với một đám văn thần trong triều, đối với chuyện này có thể gọi là rõ như lòng bàn tay.
Ông ta đem những thủ đoạn mà những văn thần kia sử dụng với ông ta năm đó để sử dụng với Ngụy Quân.
Trong một thời gian, vấn đề Lương Sơn đã trở thành đối tượng thảo luận sôi nổi ở kinh thành Đại Càn, thậm chí là cả thiên hạ.
Mà Ngụy Quân cũng trở thành ứng cử viên tốt nhất đi sứ đến Lương Sơn.