Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1687 - Chương 1687. Thiên Đế Bệ Hạ Tối Cao Đến Lương Sơn Của Ông Ta Rồi (3)

Chương 1687. Thiên Đế bệ hạ tối cao đến Lương Sơn của ông ta rồi (3) Chương 1687. Thiên Đế bệ hạ tối cao đến Lương Sơn của ông ta rồi (3)

Thiên Đế bệ hạ tối cao đến Lương Sơn của ông ta rồi (3)

Cao độ của sự việc này thậm chí còn được Cửu Thiên Tuế nâng cao đến mức chỉ cần Ngụy Quân đi sứ đến Lương Sơn thì chính là cứu tinh của Đại Càn, nhưng nếu từ chối đi sức đến Lương Sơn thì chính là ngụy quân tử lớn nhất của Đại Càn.

"Vấn đề của Lương Sơn không chỉ là nằm ở quân phản tặc, còn có một đám tinh thiếu nữ dẫn đầu, mà những tinh thiếu nữ này liên quan tới ý chí thần tiên trên trời. Nếu có thể lôi kéo Lương Sơn về bên phía Đại Càn, chẳng khác nào chúng ta có được sự ủng hộ của thần tiên.”

"Nhân sĩ bình thường tới Lương Sơn, tinh thiếu nữ chắc chắn không thèm quan tâm. Chỉ có Ngụy Quân đại nhân, chính khí cương trực, nhân tài kiệt xuất. Nếu hắn lộ diện, cho dù là tinh thiếu nữ của Tinh thần hạ phàm cũng nhất định sẽ tiếp đãi long trọng, cũng mới có thể cảm nhận được thành ý của Đại Càn chúng ta.”

"Thực ra chúng ta căn bản không cần suy nghĩ, với nhân phẩm của Ngụy đại nhân, phàm là vì quốc gia, hắn có lúc nào từ chối chứ?”

"Lần đi sứ đến Lương Sơn này quả thực có sự nguy hiểm nhất định, nhưng đối với Ngụy đại nhân mà nói, chút nguy hiểm này hắn hoàn toàn không coi là gì cả.”

“Ngụy đại nhân từ trước đến nay luôn đặt lợi ích quốc gia lên trước sự an nguy của bản thân, vậy mà hiện tại ở kinh thành lại có người đồn đại rằng Ngụy đại nhân ham sống sợ chết, quả là nực cười.”

. . . . .

Sau khi Thượng Quan Tinh Phong lo lắng xong tang sự của Thượng Quan Thừa tướng liền chuẩn bị rời khỏi kinh thành.

Thượng Quan Thừa tướng đã có sắp xếp khác cho tiền đồ của hắn ta, yêu cầu hắn ta kiên nhẫn làm từ cơ sở.

Mà những tư tưởng chỉ đạo này của Ngụy Quân cũng yêu cầu các thành viên thế hệ thứ hai của Thiết Huyết Cứu Quốc hội nếu có ý tưởng cải tạo quốc gia, vậy thì tốt nhất hãy kiên định đi vùi đầu làm việc.

Thượng Quan Tinh Phong tiếp thu ý kiến của Thượng Quan Thừa tướng và Ngụy Quân, cũng luôn âm thầm làm việc ở cơ sở.

Lần này Thượng Quan Thừa tướng gặp nạn, hắn ta đương nhiên phải tới lo việc tang sự.

Bây giờ tang lễ đã xong xuôi, Thượng Quan Tinh Phong cũng chuẩn bị rời đi.

Trước khi rời đi, hắn ta đã có một cuộc gặp gỡ nhỏ với Ngụy Quân.

Vừa hay nghe được cuộc thảo luận thoải mái của người khác.

Thượng Quan Tinh Phong càng nghe càng nhíu chặt mày lại.

"Ngụy huynh, đây rõ ràng là phủng sát mà, hơn nữa còn bắt cóc huynh về mặt đạo đức.”

Thượng Quan Tinh Phong đặt ly rượu trong tay xuống, sắc mặt vô cùng nghiêm túc.

Ngụy Quân cười nói: "Ta biết."

"Huynh biết mà còn bình thản như vậy?” Thượng Quan Tinh Phong cau mày nói: "Có phương án ứng phó gì không? Không thể cứ mặc người khác tính kế với huynh được.”

“Tại sao không thể?” Ngụy Quân cười hỏi.

Bổn Thiên Đế ước gì ngày nào cũng có người phái cử ta đến chỗ chết.

Như thế quả thực quá tốt rồi.

Thấy Ngụy Quân hoàn toàn không quan tâm, Thượng Quan Tinh Phong lại càng lo lắng.

"Ngụy huynh, có phải phía sau chuyện này là do Đổng Đại tướng quân tính kế không?”

“Ngay cả chuyện này mà ngươi cũng biết?” Ngụy Quân có chút kinh ngạc.

Dù sao đây là trận đánh cờ cấp cao.

Thượng Quan Tinh Phong hiện tại vẫn còn lăn lộn ở cấp cơ sở.

Thượng Quan Tinh Phong cười khổ, nói: "Tốt xấu gì ta cũng là con trai của Thừa tướng, mặc dù đã là Thừa tướng tiền nhiệm rồi, nhưng đối với những chuyện này vẫn mẫn cảm ơn bách tính thông thường. Ngụy huynh, huynh đừng không quan tâm. Đổng Đại tướng quân giám phủng sát huynh như vậy, chứng tỏ ông ta nhất định có sắp xếp ở Lương Sơn rồi. Thậm chí ông ta và Thiên Khôi Tinh thần còn có khả năng đã đạt được thỏa thuận, khiến Thiên Khôi Tinh thần giết chết huynh, đến lúc đó tùy tiện bịa ra một cái cớ, sau đó ông ta lại đi chiêu an. Cứ như vậy, thuận lý thành chương, cho dù huynh chết rồi, bách tính Đại Càn cũng sẽ không tìm lỗi sai của ông ta. Mà huynh, ngoại trừ có thể lưu lại một danh tiếng tốt, thậm chí có khả năng không còn hài cốt.”

"Nếu là như vậy, thật là quá tốt rồi.”

Nghe Thượng Quan Tinh Phong miêu tả, khóe miệng Ngụy Quân cong lên.

Đó là tương lai mà hắn tha thiết ước mong.

Thượng Quan Tinh Phong: "... "

Hắn ta không hiểu.

Nhưng hắn ta đã bị sốc.

"Ngụy huynh, tâm thái này của huynh là gì vậy?” Thượng Quan Tinh Phong hỏi.

Ngụy Quân ho nhẹ một tiếng, tùy tiện tìm ra một cái lý do: "Ít nhất nếu như tình huống phát triển theo như ngươi suy đoán, như vậy Lương Sơn vẫn sẽ quy thuận Đại Càn, như vậy đối với Đại Càn mà nói, đây là chuyện tốt, không phải sao?"

Thượng Quan Tinh Phong có thể nói gì?

Hắn ta chỉ có thể nói: "Ngụy huynh, huynh không thể cứ luôn suy nghĩ cho Đại Càn vậy được, cũng phải nghĩ một chút cho mình chứ. Đối với huynh mà nói, Lương Sơn chính là đầm rồng hang hổ, nếu huynh đến Lương Sơn, rất khó đứng ra được, ta không muốn lần sau lúc hồi kinh, sẽ là tham dự tang lễ của huynh.”

Ngụy Quân cười nói: "Yên tâm đi, sẽ không đâu."

Sau khi bổn Thiên Đế chết, lập tức sẽ sống lại.

Không cho ngươi cơ hội tham dự tang lễ đâu.

"Được rồi, ngươi là đại nam nhân, đừng lo trước lo sau như vậy, thoải mái một chút. Đã đến giờ rồi, ngươi cũng nên đi rồi. Cố gắng làm việc, đừng phụ lòng mong đợi của Thượng Quan Thừa tướng đối với ngươi.”

Ngụy Quân không tán gẫu quá nhiều với Thượng Quan Tinh Phong.

Dù sao, hắn nhất định phản đến Lương Sơn.

Thần tiên cũng không thể ngăn cản hắn.

Ngụy Quân nói.

Thượng Quan Tinh Phong rất bất lực.

Bình Luận (0)
Comment