Thiên tử vọng khí, muốn nuốt thiên hạ (1)
Triệu Vân rất ngơ ngác.
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Mọi người cũng đều rất ngơ ngác, đồng loạt nhìn về phía Yêu Hoàng.
Nhưng rất nhanh, bọn họ liền hiểu rõ.
"Có động tĩnh."
"Khí tức mạnh thật."
"Là dương khí."
"Có cường giả từ trên trời xuống."
Quái Tinh cũng la hét ra tiếng: "Đây là cái vận phân chó gì, trên trời thế mà lại có chí tôn hạ giới thông qua con đường này, là Thần Hậu hay là Thần Quân?"
Dừng một chút, Quái Tinh tiếp tục nói: "Bất luận là ai, cùng nhau ra tay, cơ hội tới rồi."
Không cần Quái Tinh dặn dò, mọi người đều đã phấn chấn tinh thần.
Kết hợp thực lực của tất cả các cường giả hiện tại có mặt ở đây, lại phối hợp với cường giả đến từ trên trời.
Cơ hội sống —— đã xuất hiện.
Tinh thần của Triệu Vân cũng hưng phấn, chuẩn bị cùng nhau ra tay.
Nhưng mà bị Cơ Soái trực tiếp giữ lại.
"Tử Long, ngươi nghỉ ngơi, bảo vệ tốt bản thân."
Các Yêu Vương lần lượt phụ họa:
"Đúng đúng đúng."
"Triệu tướng quân, ngươi nhất định phải chú ý an toàn của mình."
"Tuyệt đối đừng bị thương."
"Triệu tướng quân chúc phúc cho bọn ta là được rồi."
"Chờ sau khi rời khỏi đây, còn phải nhờ Triệu tướng quân chỉ đường nữa."
...
Linh vật may mắn này mà đánh trận thì quá lãng phí.
Nên được cúng vái.
Quái Tinh đều đã tuyệt vọng, Yêu Hoàng và Cơ Soái bó tay hết cách, mọi người đều chuẩn bị chờ chết.
Kết quả trên trời lại có chí tôn hạ giới.
Loại xác suất này mà lại có thể gặp phải.
Giờ khắc này, không có ai cảm tạ chí tôn trên trời hạ giới.
Mọi người đều đã xem Triệu Vân là thần.
Triệu Vân: "..."
Quả nhiên.
Dựa vào thực lực chỉ còn đường chết.
Vận may tốt thật thơm!
"Quân Thượng, cho dù là với ngài hay Thần Hậu thì hải vực Đại Tam Giác Ma Quỷ cũng đều tràn ngập hiểm hoạ, ngài hãy nghĩ cho kỹ."
"Quân Thượng, ngài có chắc chắn là sẽ đi qua được hải vực Đại Tam Giác Ma Quỷ chứ?"
"Quân Thượng, oán hận ở bên trong quá nhiều rồi, chúng ta không thể đi qua được."
"Quân Thượng chúng ta có nhất thiết phải mạo hiểm như vậy không? Cho dù là ở trên thiên đình cũng mong vượt qua nương nương sao."
"Quân Thượng chúng thần đã bố trí rất nhiều người thay thế người ở hạ giới, ngài hà tất phải tự mình mạo hiểm? Chúng ta ở trên thiên đình không được sao?"
……
Hải vực Đại Tam Giác Ma Quỷ liên thông thiên đình với hạ giới.
Lúc này ở bên kia thiên đình có một ông lão râu bạc phơ đang nói không ngừng với một chàng trai trẻ.
Nói chính xác hơn là đang ra sức khuyên bảo.
Chàng thiếu niên vốn luôn không nói năng gì, chỉ khi nghe ông lão nhắc đến việc ở lại thiên đình hắn mới đáp: "Không phải bản quân không muốn ở lại thiên đình, mà là thiên đình sớm muộn gì cũng sụp đổ, ở lại thiên đình không có tiền đồ."
Ông lão nói: "Cho dù là như thế chúng ta cũng không nên mạo hiểm như vậy. Đây là cấm địa của thần giới, ngài tự mình mạo hiểm ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì thì mọi thứ coi như xong."
"Ngươi đang nghi ngờ thực lực của bản quân ta?" Chàng thiếu niên nhẹ nhàng đáp.
Rõ ràng chàng thiếu niên này là Thần Quân.
Và cũng chỉ có hắn ta mới có thể dạo chơi thong dong trên Hải vực Đại Tam Giác Ma Quỷ đầy rẫy nguy hiểm.
Còn người đang ra sức khuyên ngăn Thần Quân là người thân cận nhất của hắn, là đại tổng quản của thiên đình.
Mối quan hệ giữa đại tổng quản và Thần Quân là mối quan hệ rất thân thiết, vượng cùng vượng suy cùng suy.
Thần Quân tuyệt đối tin tưởng đại tổng quản, đại tổng quản cũng không giấu giếm gì Thần Quân, trực tiếp nói: "Quân Thượng, thực lực của người đương nhiên là rất mạnh, nhưng đối với vùng cấm địa của thần giới thì cho dù là ngài và nương nương cùng đi qua thì cũng đều rất nguy hiểm, hơn thế nữa tình hình bây giờ chỉ có lão nô và ngài. Quân Thượng ngài không thể quá tự tin, năm đó ngài còn cảm thấy bản thân có thể giết chết Ma Quân mà."
Thần Quân: "...nghi ngờ thì nghi ngờ, không có chuyện gì thì nhắc tới con mèo chết kia làm gì? Hơn nữa nếu không phải con mèo đó có chín mạng thì đã chết trong tay bản quân rồi."
Đại tổng quản cũng không phản bác chỉ nhẹ nhàng nói: "Quân Thượng, Ma Quân năm đó xuống cũng không đi hạ giới, hơn nữa hắn cũng là trên thiên đình lựa chọn huyết tế thần tiên, ban đầu những thần tiên bị đàn quỷ giết chết thực lực thực lực sẽ mạnh hơn nhiều, cũng tương đương với hơn một nửa của Ma Quân. Như vậy, ngài phải đối phó với một nửa sức mạnh của Ma Quân ở đây, hơn nữa còn có oán hận của những vị thần tiên đã chết, ngài thực sự có thể qua được sao?"
"Đương nhiên là qua được."
Thần Quân nói rất thẳng thắn.
"Nếu không thì làm sao có thể giấu được ả tiện nhân đó? Chính vì nàng ta không nghĩ đến ta sẽ đi qua nơi này để xuống hạ giới bản quân mới có thể dành được cơ hội trước trong ván cờ này. Bằng không ở lại thiên đình tiếp tục đối phó nàng ta thì cũng không có cơ hội chiến thắng."
Đại tổng quản lắc đầu nói: "Quân Thượng nương nương chưa chắc là đối thủ của ngài. Hơn nữa cho dù là nương nương có mạnh như nào thì cũng làm sao so được với vùng cấm địa này?"
"Điều mà bản quân trước nay sợ không phải là ả tiện nhân đó." Thần Quân khẽ nói: "Sau lưng của ả tiện nhân đó có người, không, không phải, chưa chắc đã là người."
Đại tổng quản thần sắc có vẻ hơi đi xuống.