Càn Đế ‘tỉnh lại’, mọi người đầy triều (2)
Vì vậy, Thần Quân đã vứt bỏ tất cả tâm lý may mắn.
Hắn ta chỉ nhìn Phong Thần Bảng được treo cao giữa không trung, vẻ mặt u ám, sát khí hừng hực.
“Đây là bút tích của chủ nhân ngươi sao?” Thần Quân hỏi.
Thần Vương khom người trả lời: "Quân thượng, ta không nhận được bất kỳ tin tức nào.”
Nhưng nếu chủ nhân của Thần Vương muốn làm chuyện gì, vốn cũng không cần thông báo cho Thần Vương.
Vì vậy, không thể loại trừ khả năng này.
Bất kể là ai đã lấy ra cuốn Phong Thần Bảng, Thần Quân biết người đó đều là sự tồn tại mà mình không thể chống lại.
Cho nên, hắn ta chỉ có thể chấp nhận.
Đồng thời còn phải phán đoán xem thứ mà sự tồn tại mạnh mẽ này muốn là gì.
Thông qua cuốn Phong Thần Bảng này, Thần Quân đã đưa ra nhận định của riêng mình:
"Chiến tranh, cạnh tranh, áp lực, đột phá, thăng cấp..."
Thần Quân có chút suy tư.
"Có một vị toàn năng tôn sùng sự cạnh tranh kịch liệt, để mắt tới thế giới này. Nếu ai thể hiện tốt trong đại kiếp nạn sẽ có thể lọt vào pháp nhãn của đối phương, có cơ hội có được sự tạo hóa lớn hơn.”
"Trong con mắt của vị toàn năng loại cấp bậc này, e rằng bổn quân và những người khác không có sự khác biệt là bao. Vì vậy, bổn quân chỉ cần thể hiện ra đủ xuất sắc, cũng có thể có được cơ duyên nghịch thiên.”
"Mặc dù phong thần giả là tên tiện tỳ đó, nhưng quy tắc phong thần không có hạn chế, chỉ lấy những người thể hiện xuất sắc trong đại kiếp nạn. Hơn nữa người thể hiện càng tốt, thần chức sẽ càng cao.”
"Đây là quy tắc khâm định, nếu đã phản kháng không được, vậy chỉ có thể thích ứng, sau đó làm một cách tốt nhất. Phong thần giả cũng chưa chắc có thể chiếm được cơ hội then chốt, thậm chí chưa chắc có kết cục tốt đẹp gì.”
Thần Quân đưa ra một kết luận.
Cùng lúc đó.
Khắp nơi trong thiên hạ, hầu như tất cả các đại thế lực đều đang thảo luận về Phong Thần Bảng và cuộc chiến Phong Thần.
Những đại thế lực này cũng đều đưa ra một kết luận na ná như Thần Quân.
Đại Càn, kinh thành.
Các quan lại cao cấp đang tụ tập ở triều đường.
Cửu Thiên Tuế hoảng loạn hiếm thấy, hơn nữa không che giấu điều này.
"Phong Thần Bảng trên trời có chuyện gì vậy? Chúng ta muốn đàm phán hòa bình với Tây Đại Lục, tuyệt đối không thể bị Phong Thần Bảng đột nhiên nhảy ra này làm nhiễu loạn phương châm đã định.”
Ngụy Quân liếc nhìn Cửu Thiên Tuế đang lòng đầy hỗn loạn, ngay lập tức nhận ra rằng phía sau Phong Thần Bảng không phải do Thần Quân làm.
Đương nhiên, không cần thông qua Cửu Thiên Tuế, Ngụy Quân cũng đã nhận ra được.
Bởi vì loại Phong Thần Bảng có thể bao phủ toàn bộ thế giới, hơn nữa còn là loại thần khí có thể khiến chân linh của người chết hồi sinh lại này đã vượt ra ngoài phạm trù mà bản thân thế giới này có thể luyện chế.
Đây đã không còn chỉ là thần khí nữa mà là Văn Minh Chi Khí, hoàn toàn có thể đại diện cho một nền văn minh thế giới.
Người ở vùng thế giới này hiện tại có thể luyện chế ra loại Văn Minh Chi Khí này, một là Bạch Khuynh Tâm, một là sư phụ hờ.
Hắn hiện tại cũng không thể, sau khi được chết mới có thể.
Mà Bạch Khuynh Tâm và sư phụ hờ chắc chắn cũng không ra tay.
Bạch Khuynh Tâm làm chuyện gì cũng đều sẽ báo trước cho hắn, sư phụ hờ và hắn cũng có liên kết ngầm, sẽ không làm ra loại chuyện tập kích bất ngờ như vậy.
Vì vậy, có lẽ là Trì Dao làm.
Về việc ký ức của Trì Dao sớm đã khôi phục, Ngụy Quân biết rất rõ, Trì Dao từ trước đến nay đều là một người tôn sùng sự cạnh tranh.
Đạo của Trì Dao chính là “tranh".
Người có năng lực thì lên, người tầm thường thì xuống.
Trong cùng một điều kiện, những người thể hiện xuất sắc sẽ có được khen thưởng, kẻ tầm thường sẽ trở thành giải thưởng.
Cuối cùng báo đáp thiên địa.
Thông qua sự cạnh tranh khốc liệt khiến Ngọn lửa văn minh không ngừng bùng lên, khiến Văn Minh Chi Khí càng thêm lấp lánh, cũng khiến bản thân có được sự tiến bộ và vượt trội.
Trong quá trình này, đương nhiên sẽ phát sinh sự thay đổi cực lớn, có rất nhiều sinh linh sẽ bị cuốn vào trong đó, nhưng Trì Dao chưa bao giờ sợ gánh lấy nhân quả, hơn nữa nàng ta tin chắc rằng việc mình làm là đúng.
Bởi vì nàng ta cho rằng, vạn linh trở về thiên địa vốn chính là việc nên làm.
Trời sinh vạn vật để dưỡng vạn linh, đây không phải là một việc rất đương nhiên sao? Vạn linh đương nhiên nên báo đáp thiên địa, lấy của thiên địa bao nhiêu thứ thì nên trả lại bấy nhiêu thứ.
Cho dù là tính mạng của bản thân nàng ta, chỉ cần không cạnh tranh lại người khác, Trì Dao sẽ chấp nhận.
Có điều Thiên Đế, người mà Trì Dao không cạnh tranh lại, không cần tính mạng của nàng ta.
Vì vậy, nàng ta tiếp tục thực hành đạo của nàng ta.
Đại Đạo Chi Tranh, không có đúng sai, chỉ có thắng bại.
Đối với thế giới này mà nói, Trì Dao là một cường giả tuyệt đối, nàng ta chế định ra quy tắc, vậy thế giới này bắt buộc phải tôn trọng quy tắc này.
Hiện tại Ngụy Quân cũng không có thực lực phá vỡ quy tắc này, trừ khi hắn chết.
Kể cả sư phụ hờ, hiện tại e rằng cũng không có thực lực phá vỡ quy tắc này. Đương nhiên, sư phụ hờ có lẽ cũng không muốn phá vỡ quy tắc này.
Trì Dao đây là một gậy chen ngang, trong ván cờ giữa Đạo Tổ và Thiên Đế, nàng ta không làm người chơi cờ mà là người tặng bàn cờ.
Là phong cách của nàng ta.
Đối với bản thân mà nói, thực ra cũng là chuyện tốt.