Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1819 - Chương 1819. Ngọa Long Phụng Sồ, Kỳ Phùng Địch Thủ (3)

Chương 1819. Ngọa long phụng sồ, kỳ phùng địch thủ (3) Chương 1819. Ngọa long phụng sồ, kỳ phùng địch thủ (3)

Ngọa long phụng sồ, kỳ phùng địch thủ (3)

Lần này Cửu Thiên Tuế thực sự hộc máu rồi.

Ông ta hoàn toàn không ngờ rằng mình lại bị sỉ nhục như vậy.

Hơn nữa lại còn bị Càn Đế khinh thường.

Sự sỉ nhục này quá nghiêm trọng rồi, Cửu Thiên Tuế không chịu nổi.

“Bệ hạ, lão nô ta dốc hết tâm huyết vì Đại Càn.”

“Cho nên trâm nói tấm lòng của ái khanh ngươi là tốt, đáng tiếc năng lực không đủ. Ái khanh, ngươi phải hiểu, trên thế giới này không phải là cứ nỗ lực thì có thu hoạch, cũng rất dễ hảo tâm sẽ trở thành chuyện xấu. Thân là người ở vị trí cao, cũng không cần phải yêu cầu thuộc hạ nhất định phải trung thành với mình, chỉ cần năng lực của thuộc hạ có thể được dùng cho ngươi là đủ rồi. Nói cho cùng vẫn là ái khanh đứng không đủ cao, vì vậy ngươi không hiểu. Cơ Trường Sinh, bao gồm cả những thuộc hạ mà Cơ Trường Sinh dẫn dắt kia tuyệt đối không động được, những người đó đều là trụ cột của Đại Càn chúng ta.”

Lời này của Càn Đế khiến sắc mặt Cửu Thiên Tuế đen thành than.

Vốn tưởng rằng đánh thức Càn Đế là đã tìm được một người giúp đỡ.

Hiện tại ông ta hối hận rồi.

Đây đâu phải là giúp đỡ.

Đây rõ ràng là một cái hố lớn.

Càn Đế không nhận thấy được sự khác thường của Cửu Thiên Tuế, mạch suy nghĩ của ông ta vẫn còn chìm trong lời báo cáo vừa nãy của Cửu Thiên Tuế.

Bởi vì luôn ‘ngủ say’, về tin tức hiện tại, Càn Đế rất không nhạy tin.

Cũng không ai đặc biệt nói cho ông ta nghe tin tức của thế giới bên ngoài.

Dẫn đến Càn Đế vẫn là từ phía Cửu Thiên Tuế mới có được tin tức tương đối đầy đủ, điều này khiến Càn Đế hiểu sâu hơn về thế cục hiện tại.

Những tinh thiếu nữ cũng đã tiến vào tầm mắt của ông ta.

Càn Đế trầm ngâm nói: “Đám tinh thiếu nữ Lương Sơn sẵn lòng đi nương nhờ Đại Càn chúng ta là chuyện tốt, chỉ là tại sao bọn họ lại bằng lòng đi nương nhờ Đại Càn chúng ta? Không phải điều kiện mà Tây Đại Lục đưa ra hậu đãi hơn sao?”

Nghe thấy Càn Đế hỏi như vậy, Cửu Thiên Tuế phấn chấn tinh thần, bắt đầu ôm lấy công lao về mình.

“Bệ hạ, đây là công lao của lão nô.”

“Hả? Công lao của ngươi?”

Ánh mắt Càn Đế đặt vào người Cửu Thiên Tuế.

Cửu Thiên Tuế giải thích: “Lão nô bất tài, kết khế ước với Tiễn Thần, lại thông qua Tiễn Thần quen biết được Thiên Khôi Tinh thần, kết tình hữu nghị thâm hậu với Thiên Khôi Tinh thần. Lão nô biết Đại Càn hiện tại rất cần đồng minh, vì vậy cố gắng thuyết phục Thiên Khôi Tinh thần đi nương nhờ Đại Càn chúng ta.

“Không tồi, ái khanh quả nhiên là một lòng trung thành.” Càn Đế khen ngợi.

Ông ta không nghi ngờ, dù sao nội tình mà ông ta nắm trong tay không nhiều.

Thiên Anh Tinh thần và Thiên Khôi Tinh thần giao hảo, Thiên Khôi Tinh thần lại là thủ lĩnh của một trăm linh tám vị tinh thiếu nữ, vậy thì Cửu Thiên Tuế lôi kéo được Thiên Khôi Tinh thần, Thiên Khôi Tinh thần lại dẫn dắt một đám tinh thiếu nữ đi nhờ vả Đại Càn, toàn bộ logic đều ăn khớp, Càn Đế không cảm thấy chuyện này có vấn đề.

Chỉ là Càn Đế càng cảm thấy cục diện mất kiểm soát rồi.

“Ái khanh, đuổi hổ nuốt sói, rất dễ gà bay trứng vỡ, ngươi phải cẩn thận.”

“Bệ hạ yên tâm, thứ mà những Tinh thần truy cầu không phải là quyền thế phàm tục, bọn họ không có uy hiếp gì đối với quyền lực Đại Càn.”

“Mặc dù nói như vậy nhưng vẫn phải thận trọng.” Càn Đế trịnh trọng nói: “Còn có Phong Thần Bảng đột nhiên xuất hiện trên trời, càng thêm quỷ dị. Ái khanh, theo trẫm thấy, hiện tại chúng ta càng nên để cho Ngụy đảng đứng chống chọi phía trước, để Cơ Trường Sinh dẫn dắt quân đội xông pha chiến đấu, về phần chúng ta...”

Càn Đế do dự một chút sau đó lựa chọn nói theo suy nghĩ: “Chờ đợi là được rồi, có lẽ qua một thời gian nữa, cục diện sẽ có sự hòa dịu, chúng ta phải tin tưởng sức mạnh của sự chờ đợi.”

Cửu Thiên Tuế ôm lấy ngực mình.

Tức đến đau gan.

Giờ khắc này, Cửu Thiên Tuế vô cùng đồng cảm với triều thần Đại Càn trước đây.

Chả trách đều nói Càn Đế là kẻ nhát gan.

Trước đây ông ta còn không tin.

Hiện tại ông ta tin rồi.

Đây thực sự là nhát.

Hơn nữa, lại còn không phải là loại nhát nhẫn nhịn với bên ngoài nghiêm khắc với bên trong.

Nhát gan kiểu đối xử bình đẳng này, Cửu Thiên Tuế hiếm thấy trong đời.

Ông ta rất cạn lời.

Lần trầm mặc này của Cửu Thiên Tuế đã thu hút sự chú ý của Càn Đế.

Càn Đế nhíu mày nói: “Ái khanh, ngươi không phải là tự mình chủ trương hạ lệnh diệt Phật rồi đấy chứ?”

Cửu Thiên Tuế do dự một chút.

Ông ta nghĩ nếu cho Càn Đế một câu trả lời là gạo đã nấu thành cơm rồi, sẽ có tác dụng không?

Có điều rất nhanh, ông ta đã xác nhận chuyện này: Chắc chắn không có tác dụng.

Dù sao Đông Xưởng cũng là cơ cấu do thái giám quản lý, nếu không có Hoàng thất, ông ta quả thực cũng không dám hạ lệnh không hợp thói thường.

Vì vậy, ông ta chủ có thể nói: “Bệ hạ không hạ lệnh, lão nô đương nhiên không dám tự mình chủ trương. Có điều trên dưới Đông Xưởng chúng thần đều sẵn sàng quên mình phục vụ bệ hạ bất cứ lúc nào, vẫn mong bệ hạ đừng làm đau lòng những trung thần nghĩa sĩ này.”

"Như vậy sao?"

Càn Đế trầm ngâm một lát, sau đó chậm rãi nói: "Ái khanh, ngươi gọi cốt cán của Đông Xưởng đến đây, trẫm có huấn thị.”

"Bệ hạ thay đổi chủ ý rồi?" Cửu Thiên Tuế mừng rỡ.

Bình Luận (0)
Comment