Ngọa long phụng sồ, kỳ phùng địch thủ (4)
Càn Đế gật gật đầu, nói: "Ái khanh đã có tâm, trẫm đương nhiên cũng không thể khiến các ngươi quá thất vọng."
"Bệ hạ thánh minh."
Mặc dù không đạt được mục đích tuyệt đối, có điều Càn Đế bằng lòng lộ diện, Cửu Thiên Tuế cũng vô cùng vui mừng.
Cùng lắm thì sau sự việc lại giả truyền thánh chỉ một lần nữa là được rồi.
Cửu Thiên Tuế cũng chỉ cần Càn Đế làm một đồ trang trí hữu dụng, không thật sự cần ông ta ra lệnh.
Vì vậy, Cửu Thiên Tuế rất nhanh đã bảo cốt cán của Đông Xưởng đến bái kiến Càn Đế.
Sau đó...
Càn Đế bắt đầu thao tác của ông ta.
"Các vị ái khanh, lòng trung thành của các ngươi, trẫm đều đã nghe Ngụy ái khanh nói rồi, trẫm rất cảm động."
Một đám cốt cán của Đông Xưởng kích động đến nước mắt lưng tròng.
Không kỳ quái.
Dù sao dưới tình hình Ngụy đảng chiếm triều đình hiện tại, những người vẫn nguyện ý cùng lăn lộn với loại thái giám như Ngụy Trung hiền, đó đều là Đế đảng đáng tin cậy.
Càn Đế đối với bọn họ vẻ mặt ôn hòa như vậy, những Đế đảng này đương nhiên cảm thấy mùa xuân đến rồi, cảm động đến rối mù.
Đáng tiếc bọn họ cảm động quá sớm.
Càn Đế ngay sau đó nói: "Cảm động thì cảm động, trẫm còn có một số lời tâm huyết muốn căn dặn các vị ái khanh.”
“Chúng thần rửa tai lắng nghe”
“Vậy được, trẫm sẽ nói thẳng.”
Nói đến đây, sắc mặt Càn Đế nghiêm túc, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng nghiêm nghị:
“Các ngươi thân là triều thần Đại Càn lại dám âm mưu hãm hại Đại nguyên soái của Quân bộ Đại Càn, là ai cho các ngươi lá gan vậy?”
Soạt!
Tất cả mọi người lập tức ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn về phía Càn Đế.
Đây không phải là những từ ngữ mà bọn họ dự liệu.
Cửu Thiên Tuế là người kinh ngạc nhất.
Ông ta quả thực nghi ngờ Càn Đế bị yêu nghiệt bám vào người rồi.
Đây đều là những lời nói quái quỷ gì vậy?
Nhưng mà Càn Đế nghiêm túc.
Lần này, Càn Đế nhắm chuẩn mũi dùi vào Cửu Thiên Tuế.
“Còn có ngươi, Trung hiền công, ngươi được xưng là Trung hiền công lại muốn hãm hại trung lương, đâm đao sau lưng. Từ xưa đến nay Nhân hoàng răn dạy, thái giám không thể tham gia vào chính sự. Ngươi to gan? Ngươi muốn làm gì? Là ai sai ngươi vậy? Rốt cuộc ngươi có mục đích gì?”
Không đợi cho Cửu Thiên Tuế phản bác, Càn Đế tiếp tục khí thế hùng hổ ép hỏi: "Bây giờ ngươi dám hãm hại nhân vật số một trong quân đội Đại Càn, sau này ngươi sẽ còn dám làm gì chứ? Trẫm quả thực không dám nghĩ tới.”
Cửu Thiên Tuế thịch một tiếng quỳ rạp xuống đất, sắc mặt tái nhợt.
Ông ta rất muốn giết chết Càn Đế ngay lập tức.
Nhưng bị hạn chế bởi thân phận của ông ta, ông ta chỉ có thể quỳ xuống cầu xin tha thứ.
Bởi vì, ông ta là một thái giám.
Hơn nữa, là một thái giám thiết lập nhân vật là người trung quân.
Lục Khiêm có thể trực tiếp oán hận Càn Đế, có thể sử dụng danh nghĩa của Ngụy đảng để ép cung, cũng không lo lắng thuộc hạ tạo phản, vì thiết lập nhân vật của Lục khiêm chính là Ngụy đảng, Lục Khiêm có quan điểm phản đối Càn Đế rõ ràng.
Nhưng Cửu Thiên Tuế không được.
Đông Xưởng, thành cũng thiết lập nhân vật, bại cũng thiết lập nhân vật.
Phụ thuộc vào cơ cấu của hoàng quyền, thế tất sẽ bị hoàng quyền trói buộc.
Chính vì lý do này mà Lục Khiêm mới muốn cải tổ Giám Sát Tư thành An Toàn Ti để An Toàn Ti vận hành độc lập, không còn làm con dao trong tay Hoàng đế nữa.
Cửu Thiên Tuế cũng có loại hoài bão đó, nhưng đáng tiếc, ông ta vẫn chưa kịp thực hiện.
Đông Xưởng hiện tại vẫn là một con dao trong tay Hoàng đế.
Càn Đế phía trên, thuộc hạ phía dưới, đều không cho phép con dao này lại sản sinh ra đao linh nữa.
Vì vậy, Cửu Thiên Tuế hiện tại chỉ có thể quỳ xuống trước mặt Càn Đế và chấp nhận sự thẩm lý và phán quyết của Càn Đế.
"Bệ hạ, lão nô biết sai rồi."
Cửu Thiên Tuế rơi giọt nước mắt hối hận.
Gã Càn Đế này hoàn toàn không xuất bài theo thông lệ.
Bị Ngụy đảng bắt nạt kinh khủng như vậy, ông ta rõ ràng là đang giúp Càn Đế, kết quả Càn Đế lại quay sang giúp Ngụy đảng bắt nạt ông ta.
Ông ta hận.
Vậy mà thiên hạ lại có tên hôn quân như vậy.
Rõ ràng, Cửu Thiên Tuế không biết rằng Càn Đế là một lão tuyển thủ về phương diện này.
Trước đây lúc ông ta bị Liên minh người tu chân bắt nạt đến không ngóc nổi đầu, có người giúp Càn Đế chống lại Liên minh người tu chân, Càn Đế cũng quay lại trấn áp những trung thần này.
Càn Đế làm việc, không bao giờ dựa theo thị phi đúng sai.
Ai mạnh, Càn Đế sẽ đi cùng người đó.
Hiện tại, Ngụy đảng mạnh.
Đông Xưởng yếu.
Vì vậy, Càn Đế đã chọn đi theo Ngụy đảng.
Cửu Thiên Tuế chỉ có thể làm vật hy sinh.
Trong lòng Càn Đế cảm thấy có chút áy náy với Cửu Thiên Tuế, nhưng ngoài mặt lại càng nghiêm khắc.
"Trung hiền công, ngươi nghiệp chướng nặng nề. Cơ Trường Sinh đã lập những chiến công hiển hách cho Đại Càn ta, là công thần của Đại Càn ta. Ngươi có đức hay có tài cán gì mà lại dám sau lưng âm mưu hãm hại hắn ta? Trẫm nghi ngờ ngươi có dã tâm xấu, là nội gián mà thế lực khác sắp xếp vào Đại Càn ta, mưu đồ thừa cơ làm đảo điên Đại Càn ta.”
Sắc mặt Cửu Thiên Tuế lại tái nhợt, sâu trong ánh mắt thậm chí còn lóe lên một tia kinh hoàng.
Giờ khắc này, Cửu Thiên Tuế hoài nghi liệu mình có phải đã xem thường Càn Đế rồi không.
Chẳng lẽ là Càn Đế vẫn luôn giả vờ hèn nhát?
Thực ra gã này là một gã tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi?