Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1821 - Chương 1821. Ngọa Long Phụng Sồ, Kỳ Phùng Địch Thủ (5)

Chương 1821. Ngọa long phụng sồ, kỳ phùng địch thủ (5) Chương 1821. Ngọa long phụng sồ, kỳ phùng địch thủ (5)

Ngọa long phụng sồ, kỳ phùng địch thủ (5)

Càn Đế không biết rằng mình đã tạo ra cảm giác nghi hoặc cho Cửu Thiên Tuế.

Ông ta khua tay nói: "Trung hiền công, trẫm không phải là loại quân chủ khát máu. Chuyện lần này, trẫm cũng không tính toán với ngươi nữa. Có điều, với ý nghĩ nguy hiểm hiện tại của ngươi, người không còn thích hợp để chấp chưởng Đông Xưởng nữa. Đông Xưởng trước tiên giao cho người khác quản lý, Trung hiền công, ngươi đóng cửa suy nghĩ cho kỹ. Lúc nào nghĩ thông rồi thì lúc đó hãy ra ngoài cho trẫm.”

Không cho Cửu Thiên Tuế cơ hội từ chối, Càn Đế nói tiếp: "Về phần các ngươi, chịu sự mê hoặc của Trung hiền công cũng là sai lầm lớn. Có điều, trẫm khoan dung độ lượng, cũng sẽ không truy cứu lỗi lầm của các ngươi nữa. Hy vọng các ngươi đều có thể tận tâm tận lực cống hiến cho Đại Càn, thời buổi rối ren hiện tại, đừng dấy lên nội loạn, đẩy Đại Càn ta rơi vào bước vạn kiếp không phục hồi được.”

Những cốt cán của Đông Xưởng ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, sau khi nhìn nhau, cuối cùng chỉ có thể cùng đồng thanh: “Chúng thần tuân chỉ.”

Càn Đế cảm thấy yên lòng.

Những người này quả nhiên nghe lời.

Theo kinh nghiệm của ông ta, những người nghe lời thường đều không có bản lĩnh gì.

Ngày nay, những kẻ thù Đại Càn chọc vào càng ngày càng lợi hại.

Mặc dù những kẻ này trung thành, nhưng bọn họ không thể ngăn chặn được những kẻ thù mạnh mẽ kia.

Vẫn phải gửi gắm hy vọng vào Ngụy đảng.

Về phần những người một lòng trung thành này, cũng chỉ có thể khiến họ uất ức trước một chút.

Không còn cách nào.

Ai bảo năng lực bọn họ không đủ chứ?

Càn Đế cũng rất bất lực.

"Lui xuống hết đi, đừng tùy tiện làm mưa làm gió, nếu không trẫm cũng không bảo vệ được các ngươi."

Còn thật sự cho rằng trước mặt đám người Ngụy đảng, trẫm thực sự có uy nghiêm gì sao?

Nếu thật sự rơi vào tay bọn họ, những Bảo Hoàng đảng một lòng trung thành như các ngươi đây e rằng đều sẽ chết không có chỗ chôn thân.

Trẫm cũng là đang cứu các ngươi.

Chịu nhục chịu khổ, mới có ngày sau.

Lòng Càn Đế đã rất mệt mỏi.

Những kẻ này thực sự quá khiến ông ta lo lắng.

Một đám Đông Xưởng chỉ có thể bất lực cáo lui.

Sau đó, Càn Đế đã triệu tập một lão thái giám, căn dặn: “Nói việc này cho An Toàn Ti biết một tiếng, để bọn họ biết đường tính toán.”

Lão thái giám sửng sốt, khuyên can: “Bệ hạ, hà tất phải như vậy?”

Càn Đế thở dài nói: "Ngươi thật sự cho rằng An Toàn Ti không biết sao, những người như các ngươi thật sự một chút kính sợ cũng không hiểu. Đông Xưởng như vậy, ngươi cũng như vậy. Nghe trẫm đi, đi nói với An Toàn Ti một tiếng.”

"Rõ."

An Toàn Ti.

Sau khi Lục Nguyên Hạo nhận được tin, hắn ta nói với Ngụy Quân: "Ngụy ca, thế nào, ta đoán không sai chứ?”

Ngụy Quân có thể nói gì đây?

Ngụy Quân chỉ có thể nói: "Càn Đế, không hổ là ông.”

Trước sau như một.

Không quên sơ tâm.

Nhớ kỹ sứ mệnh.

Thiết lập nhân vật chưa từng sụp đổ.

Không thể không nói, cũng là một nhân tài hiếm có.

Người có cùng quan điểm với Ngụy Quân là Đạo hỏa giả Tội Ngạo.

Tội Ngạo cũng cho rằng Càn Đế là một nhân tài hiếm có.

Hoàng cung.

Ngay khi Càn Đế chuẩn bị chìm vào giấc ngủ một lần nữa, kết quả lại phát hiện có một vị khách không mời mà đến đến hoàng cung.

Còn có một tràng pháo tay không thể giải thích được.

"Tuyệt vời, tuyệt vời.”

“Ngồi trong bày mưu tính kế, quyết định chiến thắng nơi chiến trường.”

“Không vì yêu ghét cá nhân mà ảnh hưởng đến việc dùng người, không vì sự thân lạ gần xa mà ảnh hưởng đến sự thưởng phạt.”

"Không hổ là ông, Càn Đế, không hổ là đại địch mà ta coi trọng nhất.”

Khi Càn Đế nghe thấy những lời này, thân thể run lên một lần, hai lần rồi ba lần.

Ta lợi hại như vậy sao?

Bản thân ta cũng không biết.

Nhìn thấy người đàn ông mặc hồng y xuất hiện đột ngột ở hoàng cung, trong lòng Càn Đế vang lên tiếng chuông cảnh giác.

Nhưng ông ta không hét lên.

Đối phương có thể đột nhiên xuất hiện ở nơi này, Càn Đế cảm thấy mình kêu cứu cũng vô dụng.

Hơn nữa đối phương thần bí khó lương như vậy, ngộ nhỡ vì mình kêu cứu mà thuận tay đánh chết mình thì sao?

Trước tiên nhẫn nhịn ông ta một chút.

Xem xem rốt cuộc đối phương muốn làm gì.

Không đúng.

Khi Càn Đế nhìn thấy hoa văn trên y phục của người đàn ông mặc hồng y này, đồng tử lập tức co lại.

"Đạo hỏa giả?”

Tội Ngạo nghe vậy liền sửng sốt.

"Vậy mà ông lại biết bổn tọa?”

Ông ta thực sự ngạc nhiên.

Không ngờ rằng thế giới nhỏ này lại có người biết thân phận của ông ta.

Nhìn thấy Tội Ngạo thừa nhận thân phận của mình, trong lòng Càn Đế cũng dâng lên một cơn sóng to gió lớn.

Vậy mà lại là thật.

Đạo hỏa giả quả nhiên tồn tại.

Trước đây Càn Đế bị ép thoái vị chính là vì Ngụy Quân nói ra sự tồn tại của Đạo hỏa giả, hơn nữa còn có ý đồ kiểm soát ông ta.

Khi đó đã dọa Càn Đế giật mình.

Nếu không phải vì Đạo hỏa giả, Càn Đế sẽ không bị ép thoái vị.

Sau khi Tội Ngạo xuất hiện lần này, Càn Đế lúc đầu không nghĩ đến thân phận Đạo hỏa giả.

Cho đến khi ông ta nhìn thấy hoa văn trên y phục của Tội Ngạo.

Trên y phục của Tội Ngạo có khắc họa một đôi tay đang nâng cao những ngọn lửa, mà những ngọn lửa này dường như là từ trên trời rơi xuống, lấp lạnh dị thường, thu hút gần như toàn bộ ánh mắt của Càn Đế.

Vì vậy, Càn Đế phúc chí tâm linh, nghĩ đến Đạo hỏa giả mà Ngụy Quân đã nói.

Sau đó, cả người Càn Đế đã giật mình.

Bình Luận (0)
Comment