Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1823 - Chương 1823. Ngọa Long Phụng Sồ, Kỳ Phùng Địch Thủ (7)

Chương 1823. Ngọa long phụng sồ, kỳ phùng địch thủ (7) Chương 1823. Ngọa long phụng sồ, kỳ phùng địch thủ (7)

Ngọa long phụng sồ, kỳ phùng địch thủ (7)

Dù sao, cho dù hệ thống năng lượng của hai đại lục khác nhau, Cửu Thiên Tuế thiếu lợi thế về thông tin, nhưng khi thực lực đạt đến cấp độ như Cửu Thiên Tuế, trong phòng có thể một đồ vật nhỏ không bắt mắt, mặc dù Cửu Thiên Tuế căn bản không biết là để làm gì nhưng cũng sẽ có sự nghi ngờ.

Có điều có sự hỗ trợ của Lam Tình, Cửu Thiên Tuế đương nhiên không phát hiện được.

Nếu là Thần Quân, còn có thể so chiêu với Lam Tình.

Cửu Thiên Tuế, kém có chút xa.

Mặc dù vậy, Lam Tình cũng không có ý định tiếp tục che giấu.

Cửu Thiên Tuế, đặc biệt là sự tồn tại phía sau Cửu Thiên Tuế không phải là người dễ đối phó như vậy.

Là một Quan sát giả không giỏi chiến đấu và nên giữ thái độ trung lập, Lam Tình cũng không có ý định can dự quá sâu vào thế cục của thế giới này.

Cho nên, giúp Lục Nguyên Hạo một chút là được rồi, không cần phải cứ giúp mãi.

Lam Tình tháo thiết bị giám sát do Lục Nguyên Hạo cài đặt, lặng lẽ đến và lặng lẽ đi, toàn bộ quá trình không bị ai phát hiện.

Chỉ có Lục Nguyên Hạo nhận ra được điều gì đó không đúng.

"Ngụy ca, ta bị phát hiện rồi."

"Hả? Cái gì bị phát hiện?"

“Giám sát bị Cửu Thiên Tuế phát hiện rồi.” Lục Nguyên Hạo gãi gãi đầu: “Xem ra thiết bị của Tây Đại Lục cũng không hiệu quả lắm, ta còn tưởng rằng đã giấu rất kỹ rồi.”

Ngụy Quân không xem trọng lắm.

"Phát hiện thì phát hiện thôi, Cửu Thiên Tuế hiện tại đã chẳng nên trò trống gì rồi. Việc ông ta không nên làm nhất chính là gửi gắm hy vọng vào Càn Đế.”

Lục Nguyên Hạo gật gật đầu và nói: "Quả thật là vậy, Cửu Thiên Tuế vốn còn khá có sức uy hiếp. Kết quả ông ta bị Càn Đế mời ra, trong nháy mắt mất đi sức uy hiếp. Vẫn là nghĩa phụ anh minh, trực tiếp không đi theo Càn Đế, vì vậy mới khiến cho An Toàn Ti có được quyền tự chủ.”

Ngụy Quân nói: "Đây chính là sự khác biệt giữa làm người và làm chó, hơn nữa Cửu Thiên Tuế cũng không hiểu Càn Đế. Nếu ông ta nghiên cứu thêm một chút về tư liệu của Càn Đế, có lẽ sẽ biết Càn Đế căn bản không thể gửi gắm nhiều kỳ vọng.”

Vẫn là quá không cẩn thận.

Nếu đây là Lục Nguyên Hạo, Ngụy Quân phỏng chừng có lẽ sẽ không phạm sai lầm như vậy.

"Tiểu Béo, đã nghĩ ra cách đối phó với Liên minh người tu chân như thế nào chưa?”

Lục Nguyên Hạo đầy vẻ khổ sở, nói: "Ngụy ca, huynh cũng quá đánh giá cao ta rồi, ta nào có bản lĩnh đó? Cách tốt nhất mà ta có thể nghĩ ra chính là ta đi cắm điểm.”

"Cắm điểm?"

"Đúng, ta cắm điểm, chỉ cần bọn họ dám thò đầu ra, ta sẽ dùng Thích Sát Chi Thuật thiên hạ vô song của ta xử lý hết bọn họ.” Lục Nguyên Hạo nghiêm túc nói: "Ta có đủ kiên nhẫn, chỉ là không biết bọn có có cho ta cơ hội này hay không thôi.”

Ngụy Quân: "..."

Đừng nói, chỉ cần không hạn chế về thời gian, loại biện pháp ngu ngốc này thực sự có thể khiến Lục Nguyên Hạo giết hết sạch toàn bộ cao thủ của Liên minh người tu chân.

Nếu đổi thành những cao thủ khác, chắc chắn sẽ không làm loại chuyện này.

Cao thủ đều có tôn nghiêm, đều xem trọng thân phận, không ai nhàm chán đi cắm điểm, hơn nữa còn có thể kiên trì cắm điểm như vậy.

Ngụy Quân nhất định sẽ không làm chuyện như vậy.

Ma Quân, Yêu hoàng bọn họ cũng sẽ không làm.

Mọi người đều là cao thủ lớn, ai sẽ bằng lòng làm bảo mẫu chứ?

Lục Nguyên Hạo sẽ làm.

Hắn ta thực sự có thể sử dụng cách thức ngu ngốc, thu thập đầu của từng người một.

Bởi vì hắn ta cảm thấy làm như vậy rất an toàn.

Chỉ cần an toàn, Lục Nguyên Hạo sẽ có động lực.

Sau khi một người có thể kiên trì sử dụng cách thức ngu ngốc, hơn nữa còn kiên trì bền bỉ đạt được thành công, cách thức ngu ngốc cuối cùng sẽ trở thành thông thiên đại đạo.

Ngụy Quân bình luận: "Tiểu Béo, cách này của ngươi thực sự có thể được.”

Lục Nguyên Hạo vẻ mặt vui mừng.

"Khuyết điểm duy nhất chính là Thần Hậu sẽ không cho ngươi thời gian để giết từng người một.” Ngụy Quân nói: “Thần Hậu sắp hạ giới rồi, không chờ ngươi giết hết sạch, Thần Hậu đã đến tìm ngươi rồi. Hiện tại, e rằng ngươi cũng không phải là đối thủ của Thần Hậu.”

Lục Nguyên Hạo: "Ngụy ca, huynh tự tin một chút, bỏ từ e rằng đi, ta khẳng định không phải là đối thủ của Thần Hậu.”

Ngụy Quân: "..."

Ngươi không nói còn được, thêm câu này vào, bổn Thiên Đế cảm thấy mất tự tin.

Có điều Lục Nguyên Hạo có tiến bộ nhanh thế nào thì hiện tại quả thực cũng không là đối thủ của Thần Hậu.

Đừng nói Lục Nguyên Hạo, nếu Ngụy Quân không ăn gian, hiện tại cũng chưa đạt đến cấp độ của Thần Hậu và Thần Quân.

"Cho nên chúng ta vẫn phải nghĩ biện pháp ổn thỏa hơn, tốt nhất là làm một lượt là xong, từng người một quá lãng phí thời gian.” Ngụy Quân nói: “Mặc dù ta có thể thay ngươi chống lại Thần Hậu, nhưng ngộ nhỡ Thần Hậu không muốn giết ta, một lòng một dạ chạy tới giết ngươi, ta cũng không có cách nào.”

Nếu Thần Hậu giết Ngụy Quân, mọi người đều vui mừng.

Nhưng nếu Thần Hậu bỏ qua Ngụy Quân, trực tiếp đi giết những người khác của Ngụy đảng, Ngụy Quân nhất định phải ăn gian rồi.

Nhưng Ngụy Quân biết rằng Thần Hậu là một trong những đại tướng dưới trướng của Sa Vị.

Nếu Ngụy Quân ăn gian và giết chết Thần Hậu, Sa Vị có giết chết Lục Nguyên Hạo cũng hoàn toàn hợp tình hợp lý.

Đây là lấy mạng đổi mạng.

Ngụy Quân chắc chắn sẽ không làm chuyện này.

Hắn muốn duy trì ký kết ngầm với Sa Vị.

Bình Luận (0)
Comment