Ngụy Quân gặp nạn, tám phương lên tiếng ủng hộ (1)
Đại Càn bây giờ, có người muốn cứu Ngụy Quân, có người muốn giết Ngụy Quân, hai bên đã lâm vào trong tranh đấu.
Càn đế tuy là người trong trận doanh giết Ngụy Quân này, nhưng hắn bây giờ không muốn nội loạn.
Mà nếu Ngụy Quân lúc này bị liên minh tu chân giả giết chết, vậy người cứu Ngụy Quân khẳng định sẽ cùng người giết Ngụy Quân nhất trí đối ngoại.
Đại Càn sẽ một lần nữa đoàn kết lại.
Minh chủ ban đầu của liên minh tu chân giả tập hợp tình báo các bên, hơn nữa kèm theo phán đoán của mình:
Nếu giết Ngụy Quân, mâu thuẫn nội bộ Đại Càn sẽ bị áp chế, liên minh tu chân giả cùng thần tiên trên trời lần nữa trở thành kẻ địch của Đại Càn. Bọn họ sẽ gác lại mâu thuẫn, nhất trí đối ngoại.
Mà không giết Ngụy Quân, Đại Càn sẽ lâm vào nội đấu, không có sức chống lại liên minh tu chân giả cùng thần tiên trên trời nữa. Trả giá khí vận Tống Liên Thành bị tước đoạt vô ích, thực lực giảm hẳn.
Đi con đường nào, mời Đao Thần quyết đoán.
Tra thuốc nhỏ mắt rất kịp thời.
Hắn hung hăng đâm Tống Liên Thành một đao.
Đương nhiên, hắn lúc này cũng không biết, ở cùng lúc đâm Tống Liên Thành một đao, thật ra hắn đâm Ngụy Quân đâm càng ác hơn.
Ngụy Quân vô luận như thế nào cũng không thể ngờ được, trong triều đình Đại Càn có người muốn cứu hắn còn chưa tính, trong liên minh tu chân giả, cũng có một đám người muốn cứu hắn.
Cái này ai chống đỡ được?
Quá đáng nhất là, Đao Thần sau khi tập hợp tin tức các phương diện, nhất là ở sau khi nghe phen ngôn luận “phản đế phản phong kiến” kinh thế hãi tục đó của Ngụy Quân, ngay lập tức đưa ra phán đoán của mình:
“Được một mình Ngụy Quân, có thể so với suy yếu Đại Càn thiên quân vạn mã, Ngụy Quân là đồng chí tốt.”
Ngụy Quân cũng chính là không biết phán đoán của Đao Thần đối với hắn.
Bằng không hắn nhất định sẽ thân thiết ân cần thăm hỏi Đao Thần: Con mẹ nó!
Nơi có người thì có giang hồ.
Đại Càn loạn rồi.
Nhưng liên minh tu chân giả lúc này cũng loạn rồi.
Hơn nữa nói từ trên ý nghĩa nào đó, liên minh tu chân giả bây giờ loạn thật ra càng thêm dữ dội.
Đại Càn bây giờ ở mặt ngoài là tranh đảng phái, tranh lý niệm.
Liên minh tu chân giả lại là tranh đấu lợi ích thật sự.
Ma giáo cùng liên minh tu chân giả vốn thù sâu như biển, kết quả đột nhiên hai bên hợp dòng, không đủ thời gian kết hợp, bọn họ vốn đã mâu thuẫn tầng tầng.
Mà lúc này, Đao Thần lại hạ giới.
Đao Thần cũng không phải là các tượng thần đắp bằng đất kia trong chùa miếu, mà là chân thần thật sự.
Người phàm có thể cung phụng tượng thần đắp đất, nhưng đối mặt chân thần thật sự, bọn họ cũng không muốn toàn thân tâm phục tùng.
Hơn nữa trong liên minh tu chân giả còn tất cả đều là đại lão.
Đại lão đã đi tới đỉnh phong cuộc đời, ai lại muốn khúm núm đi hầu hạ người khác chứ?
Cho dù là hầu hạ thần.
Nhưng các đại lão ai lại nguyện ý làm nô tài?
Người có thể đi đến đỉnh phong, cái tôi đều tuyệt đối đủ mạnh.
Cho nên, nội bộ liên minh tu chân giả phân liệt so với Đại Càn càng thêm dữ dội.
Loại phân liệt này, Ngụy Quân không chú ý, hắn càng nhiều vẫn là quan tâm tình huống Đại Càn, nhưng người có ý đồ vẫn luôn chú ý.
Hơn nữa những người có ý đồ đó lợi dụng tốt cơ hội lần này.
Không thể không nói, trên đời vô không có khó, chỉ sợ người có lòng.
...
Phủ thừa tướng.
Thượng Quan thừa tướng mở ra “video trò chuyện” .
Đối diện là con gái hời Thượng Quan Uyển Nhi, cũng là âm thần chuyển thế trong truyền thuyết.
“Phụ thân, ngài gần đây không sao chứ?” Thượng Quan Uyển Nhi chủ động quan tâm nói: “Nghe nói ngài gần đây trở mặt với Cơ Trường Không?”
Thượng Quan thừa tướng cười ha ha mở miệng: “Đừng lo, cũng chỉ là đệ đệ con chịu thiệt chút, vi phụ không sao.”
“Tinh Phong chịu thiệt chút không sao cả.” Thượng Quan Uyển Nhi nghe được Thượng Quan thừa tướng nói như vậy thở phào nhẹ nhõm một hơi: “Tinh Phong từ nhỏ đã thích chịu thiệt.”
Thượng Quan Tinh Phong vác cái mặt heo mặt mũi bầm dập đột nhiên xông ra, u oán nhìn Thượng Quan Uyển Nhi: “Tỷ tỷ, tỷ nói đệ như thế, lương tâm sẽ đau không?”
Thượng Quan Uyển Nhi bị bộ dáng của Thượng Quan Tinh Phong dọa giật mình.
“Sao đệ biến thành như vậy?” Thượng Quan Uyển Nhi chấn động nói.
Thượng Quan Tinh Phong lệ trào: “Bị Cơ Lăng Sương đánh.”
“Cơ Lăng Sương? Con gái Cơ Trường Không?” Thượng Quan Uyển Nhi rất nhanh đã phản ứng lại: “Quả thực buồn cười, cô ta thế mà dám đánh đệ đệ của tỷ, chờ tỷ trở lại kinh thành báo thù cho đệ.”
Thượng Quan Tinh Phong cười ha ha: “Tỷ thật đúng là tỷ tỷ tốt.”
Chờ tỷ về kinh thành, đồ ăn cũng nguội rồi.
Thượng Quan Tinh Phong là biết chi tiết Thượng Quan Uyển Nhi, trừ phi xảy ra biến cố gì lớn, nếu không Thượng Quan Uyển Nhi căn bản sẽ không trở lại kinh thành nữa.
Kinh thành không chào đón một âm thần chuyển thế.
Nàng cũng không dám tùy tiện về kinh.
Nhỡ đâu xảy ra chuyện gì, đây chính là lý do khai chiến.
Huống chi thân phận của nàng mẫn cảm như thế.
Cho nên Thượng Quan Uyển Nhi hoàn toàn chính là đang khai ngân phiếu khống cho Thượng Quan Tinh Phong.
Bị Thượng Quan Tinh Phong vạch trần ngụy trang của mình, Thượng Quan Uyển Nhi cũng không cảm thấy xấu hổ, rất trực tiếp hỏi ngược lại: “Cơ Lăng Sương đánh đệ một trận, đệ không có không tiền đồ mời người ta ăn cơm chứ?”
Thượng Quan Tinh Phong nghe vậy giận dữ: “Thượng Quan Uyển Nhi, tỷ coi Thượng Quan Tinh Phong đệ là loại người nào vậy?”
Cùng lúc đó.
Cơ gia.
Cơ Lăng Sương cũng đang chán ghét rửa tay, rửa một lần lại một lần, giống như muốn mang cái tay rửa biến mất luôn.
Cơ soái cũng không nhìn được nữa.
“Lăng Sương, không phải bảo con đi tìm Giám sát ti gây sự sao? Sao con chạy đi đánh Thượng Quan Tinh Phong?”
Cơ Lăng Sương cũng rất tủi thân và uất ức: “Hắn là cố ý muốn ăn đòn.”
Cơ soái: “? ? ?”
Cơ Lăng Sương bất đắc dĩ nói: “Thượng Quan Tinh Phong hẳn là được Thượng Quan thừa tướng bày mưu đặt kế, cố ý tìm tới cửa tặng đầu người. Hắn cũng như vậy rồi, con có thể không phối hợp sao?”
Cơ soái bừng tỉnh đại ngộ: “Không hổ là Thượng Quan Vân.”
Đại lão có thể dưới một người trên vạn người, đều sẽ không là nhân vật đơn giản.
Chính như Cơ soái nói, triều đình Đại Càn bây giờ, người chỉ biết ngu trung cơ bản đã không còn.
Thượng Quan thừa tướng tự nhiên cũng không phải loại người như vậy.
Thật ra như Thượng Quan thừa tướng, Lục tổng quản, Cơ soái bọn họ những người này, trước đó cũng chưa từng trao đổi.
Một khi bọn họ trao đổi, liền rất dễ dàng tiết lộ, hơn nữa bọn họ cũng không thể xác định đối phương nhất định giống mình nghĩ là đồng đạo.
Cho nên bọn họ chỉ là đang yên lặng làm chuyện của mình, sau đó quan sát thời cuộc, chờ thời.
Khi bọn họ phát hiện cơ hội, sẽ quyết đoán ra tay.
Đều là cao thủ hàng đầu chơi chính trị, bọn họ có được loại ăn ý không lời này.