Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 381 - Chương 381. Kinh Thành Tứ Đại Hoàn Khố - 4 (3)

Chương 381. Kinh thành tứ đại hoàn khố - 4 (3) Chương 381. Kinh thành tứ đại hoàn khố - 4 (3)

Kinh thành tứ đại hoàn khố - 4 (3)

“Theo lý mà nói, lúc ta vừa đỗ trạng nguyên nên có người tới cầu thân mới đúng, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa có ai tới cửa nhà ta, tiến sĩ không thơm? Ta là nghe truyền thuyết bắt rể dưới bảng mà lớn lên.”

“Tiến sĩ rất thơm, nhưng các ngươi lần này không đủ thơm.” Bạch Khuynh Tâm giải thích: “Đây là có nguyên nhân, có thể bắt rể dưới bảng đều là các gia đình quyền quý kia, mà gia đình quyền quý sớm đã biết năm nay muốn chọn một tiến sĩ chấp bút cho chiến tranh vệ quốc. Loại chuyện rơi đầu này rơi xuống trên đầu ai cũng có khả năng bị liên lụy thậm chí là tịch thu tài sản và giết cả nhà, cho nên gia đình quyền quý đều không muốn động vào, tiến sĩ các ngươi lần này liền bị sót lại. Chờ sau khi ngươi bị xác nhận là người chấp bút, ác tiến sĩ cùng khoa kia của ngươi rất nhanh đã bị chia cắt xong rồi, chỉ còn lại có một mình ngươi.”

“Trách không được.”

Ngụy Quân gật gật đầu.

Vậy mới phù hợp lẽ thường.

Tiến sĩ ba năm thi một lần, hơn nữa thi đỗ chính là nhân viên công vụ, ăn cơm nhà nước.

Ở trong cảm nhận của rất nhiều người, không có ai xuất thân tốt hơn tiến sĩ nữa.

Cho dù là thương nhân giàu có, thậm chí là công khanh vương hầu, đều muốn tìm tiến sĩ làm con rể, mang ra ngoài có mặt mũi, cũng quả thật xứng đôi con gái bọn họ.

Ngụy Quân loại tuổi này, xuất thân trong sạch như thế, đỗ trạng nguyên đến bây giờ cũng còn chưa có người ai tới đề cập hôn nhân mới là kỳ quái.

Bị bà mối mang bậc cửa giẫm hỏng ngược lại rất bình thường.

“Bây giờ khác rồi, Ngụy Quân ngươi làm ra chuyện khác người như thế vẫn như cũ được vô tội thả ra, các gia đình quyền quý kia khẳng định biết ngươi đã không còn nguy hiểm, bọn họ khẳng định sẽ tranh đoạt ngươi.” Bạch Khuynh Tâm có chút phiền muộn.

Đối thủ cạnh tranh của bà đây sắp tăng vọt rồi.

Ngụy Quân ngược lại cười cười: “Không cần lo, ta không có hứng thú đối với kết hôn.”

Bạch Khuynh Tâm nhìn Ngụy Quân một cái, lải nhải: “Ngươi vì sao sẽ cảm thấy cái này với ta mà nói là tin tức tốt?”

Thật muốn khiến bà đây yên tâm, ngươi phải nói ngươi không có hứng thú đối với nữ nhân khác.

Đáng tiếc, phương diện này Ngụy Quân vẫn có hứng thú.

Đương nhiên, trước mắt Ngụy Quân vẫn càng muốn chết hơn.

Tiên nữ so với nữ nhân bình thường càng hấp dẫn hắn hơn.

Ngụy Quân và Bạch Khuynh Tâm đều không ngờ, bọn họ nói Tào Tháo, Tào Tháo đến luôn.

Mới vừa đi đến cửa nhà Ngụy Quân, hai người liền thấy được một người.

Sắc mặt Bạch Khuynh Tâm đột nhiên thay đổi: “Là bà mối Lưu, bà mối số một kinh thành, thế này cũng đến quá nhanh rồi.”

Ngụy Quân lải nhải: “Còn có bà mối số một kinh thành? Người kinh thành đều nhàn rỗi như thế sao? Bà mối cũng phải bình xét ra người hạng nhất.”

Bạch Khuynh Tâm: “...”

Nàng rất bội phục trọng điểm Ngụy Quân nắm bắt.

Trọng điểm chẳng lẽ không là có bà mối hướng hắn cầu hôn sao?

Ở lúc trong lòng Bạch Khuynh Tâm lải nhải, bà mối Lưu cũng đã thấy Ngụy Quân.

Nháy mắt, bà mối Lưu liền mắt sáng ngời, bước nhanh đi tới.

“Ngụy đại nhân, đại hỉ nha, chúc mừng chúc mừng, có một mối nhân duyên trời ban rơi xuống trên đầu ngươi rồi.”

Bà mối Lưu vừa gặp đã chúc mừng.

Bạch Khuynh Tâm mặt như sương lạnh.

Ngụy Quân trái lại cực kỳ trấn định, thậm chí có chút tò mò.

“Nhân duyên trời ban? Đối phương là ai? Không biết ta người này một thân nghèo khó phiền toái quấn thân sao? Loại hố lửa này cũng dám nhảy vào?”

“Ngụy đại nhân, xem ngài nói lời này.” Trí tuệ cảm xúc của bà mối Lưu tự nhiên là tăng điểm tối đa: “Nhìn ngài là biết tiền đồ vô lượng, không biết là người trong lòng bao nhiêu nữ tử đâu. Với lại ngài không có tiền không sao, nhà gái có tiền, người ta coi trọng tài hoa cùng phẩm tính của ngươi người này.”

“Có tiền? Là phú thương?”

“So với phú thương càng giàu hơn, Ngụy đại nhân, ta có thể hướng ngài đảm bảo, trong nhà đối phương gia tài bạc triệu, hơn nữa hứa hẹn đồ cưới dựa theo quy cách cao nhất tặng của hồi môn. Nữ tử càng thêm xinh đẹp, là người đẹp có tiếng kinh thành, tuổi cũng tương tự với ngài.”

“Tốt như thế?” Ngụy Quân khẽ cười nói: “Vậy ta không xứng với người ta nha.”

Bạch Khuynh Tâm chen ngang Ngụy Quân cùng bà mối Lưu nói chuyện, trực tiếp hỏi: “Rốt cuộc là nhà ai muốn hướng Ngụy đại nhân cầu hôn? Ta sáng mai đi điều tra án kiện nhà họ.”

Dám tranh nam nhân với bà đây.

Bà đây trong nháy mắt khiến ngươi biết cái gì gọi là nắm đấm sắt của luật pháp.

Bà mối Lưu lớn tiếng ho khan.

Lời này ai đỡ được?

Nhưng sau khi nghĩ đến thân phận nhà gái, bà mối Lưu lại thay đổi ý tưởng.

Nhà gái có lẽ thật sự đỡ được.

“Ngụy đại nhân, chúc mừng, là thiên kim tiểu thư nhà Binh bộ thượng thư.”

Ngụy Quân chớp chớp mắt: “Binh bộ thượng thư? Chức quan này không nhỏ, hơn nữa còn rất mẫn cảm.”

Dù sao đề cập đến binh quyền.

Tuy Binh bộ thượng thư mang đi so sánh với Cơ soái người đứng đầu quân đội này càng giống cái bài trí hơn, nhưng bài trí nữa, cũng là lục bộ thượng thư, đại thần trong tay có binh quyền.

Đây là đại lão thực quyền thật sự.

Ngụy Quân chưa từng gặp con gái Binh bộ thượng thư, nghĩ vấn đề tự nhiên càng nhiều là cắt vào từ thân phận Binh bộ thượng thư.

Nhưng Bạch Khuynh Tâm ở sau khi phản ứng lại, sắc mặt trở nên cực kỳ cổ quái.

“Ngươi xác định, là thiên kim tiểu thư của Binh bộ thượng thư?” Bạch Khuynh Tâm lặp lại hỏi một lần.

Bà mối Lưu hiển nhiên cũng biết Bạch Khuynh Tâm vì sao hỏi như vậy, cho nàng một câu trả lời khẳng định: “Quả thật là thiên kim tiểu thư nhà Binh bộ thượng thư.”

Ngụy Quân nghe ra không thích hợp.

“Bạch đại nhân, thiên kim của Binh bộ thượng thư có chuyện gì? Có cái gì không đúng?”

Giọng điệu Bạch Khuynh Tâm có chút phức tạp: “Không có gì không đúng, bà mối Lưu không lừa ngươi, nhà gái gia tài bạc triệu, nữ tử cũng là xinh đẹp, là người đẹp có tiếng kinh thành.”

“Vậy ngươi sao lại có phản ứng này?” Ngụy Quân hỏi.

Bạch Khuynh Tâm nhìn Ngụy Quân một cái, ánh mắt có chút phức tạp: “Ngụy đại nhân, kinh thành tứ đại hoàn khố, ngươi gặp ba tên rồi đúng không?”

“Đúng vậy.”

Nhắc tới cái này Ngụy Quân liền tức.

Ba tên lêu lổng tốt mã dẻ cùi.

Tên nào cũng che giấu sâu cả.

Khiến bản Thiên Đế quá thất vọng rồi.

Đợi một chút...

Bạch Khuynh Tâm vì sao phải hỏi như thế?

Ngụy Quân giật mình.

Bạch Khuynh Tâm cũng chứng thật phán đoán của hắn: “Chúc mừng ngươi, ngươi sắp gặp được bốn người rồi.”

Ngụy Quân: “...”

Ngụy Quân cảm giác quá nhiều cái để phun, nhưng trong lúc nhất thời lại không biết nên bắt đầu phun như thế nào.

Cái này hoàn toàn ra ngoài hắn dự liệu.

“Tứ đại hoàn khố đã nói đâu? Sao đột nhiên toát ra một nữ nhân? Tứ đại hoàn khố không nên là bốn tên công tử ca lêu lổng sao?” Ngụy Quân lảm nhảm.

Trong những truyện hắn xem đều là viết như thế mà.

Lần đầu tiên gặp trong tứ đại hoàn khố còn có thể có một nữ nhân.

Bình Luận (0)
Comment