Tứ đại hoàn khố luôn có thể làm ra chút mới lạ (1)
Bạch Khuynh Tâm nghe được Ngụy Quân nói như vậy, lập tức bắt đầu đánh quyền: “Có nữ nhân thì sao? Nữ nhân thì không thể làm hoàn khố? Có nam nhân mới xứng làm hoàn khố? Ngụy Quân, ngươi khinh thường nữ nhân?”
Ngụy Quân: “... Ngươi nói chuyện hẳn hoi.”
“Trước kia tứ đại hoàn khố quả thật là bốn công tử ca, về sau một tên hoàn khố trong đó bị thiên kim nhà Binh bộ thượng thư phế đi, cho nên nàng trở thành tứ đại hoàn khố mới.” Bạch Khuynh Tâm phổ cập khoa học nói.
Ngụy Quân: “...”
Quá trình tấn thăng này hợp tình hợp lý, không có bất cứ cái gì để bắt bẻ.
“Ngụy Quân, ta khuyên ngươi cân nhắc cẩn thận. Nhâm tiểu thư quả thật bề ngoài xinh đẹp, nhưng lấy gia thế cùng dung mạo của nàng, hôm nay còn chưa gả ra được, ngươi có biết nguyên nhân không?” Bạch Khuynh Tâm ám chỉ nói.
Ngụy Quân dâng lên chút hứng thú: “Nguyên nhân gì?”
Lời của Bạch Khuynh Tâm ý vị sâu xa: “Tính tới trước mắt, toàn bộ những người ý đồ kết thân với Nhâm tiểu thư hoặc là Nhâm gia muốn kết thân, người thích hợp làm đối tượng kết hôn cho Nhâm tiểu thư tất cả đều đã chết. Cho nên về sau cũng không có ai dám hướng Nhâm gia cầu hôn nữa, cũng không có ai dám trêu chọc Nhâm đại tiểu thư.”
Sau khi nghe được lời của Bạch Khuynh Tâm, Ngụy Quân trái lại mắt sáng ngời.
Nhâm tiểu thư này tích cực như thế sao?
Nếu lời đồn là thật, hắn nguyện ý nghênh đón khó khăn.
Nhưng Ngụy Quân rất nhanh đã tỉnh táo lại.
Kinh thành tứ đại hoàn khố hắn đã gặp ba người.
Một tên là đẩu M* lừa đời lấy tiếng, trong xương cốt là một thanh niên thuần khiết nhiệt huyết. Mặc dù có bệnh thích ngược đãi, nhưng đồn đãi tất cả đều là giả.
Một tên là fan giả dối thích vợ của thần tượng, trước mặt Ngụy Quân thể hiện cho Ngụy Quân một phen thao tác tìm chết chính xác, còn tự tay thiết kế để cha hắn người đầu bạc tiễn người đầu xanh, quả nhiên là không ra làm sao.
Tên hoàn khố thứ ba thì càng không ra sao, Cơ Đãng Thiên còn chỉ là thiết kế để cha hắn giết chết chính mình, Cổ Anh là trực tiếp động thủ giết cha hắn. Hơn nữa nam nữ ăn hết, chay mặn không kiêng, khẩu vị rất nặng.
Ba người này điểm giống nhau là đều không phải người xấu, tên nào cũng đối với Ngụy Quân hết sức quỳ liếm, không có chút ý nghĩ gia hại Ngụy Quân.
Ngụy Quân bây giờ đã mắc hậu chấn tâm lý tứ đại hoàn khố.
Tứ đại hoàn khố đã có ba tên đều hóa thân chí sĩ yêu nước, không lẽ còn có thể bốn thiếu một?
Ngụy Quân nhắm chừng tỷ lệ đại khái không thể.
Nhâm đại tiểu thư này 90% khả năng giống với ba tên hoàn khố khác, đều là đeo một tấm da hoàn khố sau lưng lại làm hoạt động yêu nước.
Phàm là hắn cùng nàng xâm nhập tiếp xúc một phen, khẳng định lại là fan của mình.
Chuyện tương tự Ngụy Quân đã trải qua vài lần, hắn kiên quyết từ chối trải qua một lần nữa.
Cho nên Ngụy Quân rất bình tĩnh nói với bà mối Lưu: “Ta thật ra không sợ chết, nhưng ta sợ mình chết không có ý nghĩa. Ngươi chuyển lời cho Nhâm gia đi, cứ nói Ngụy Quân ta nói, liên minh tu chân giả bất diệt, không bàn lập gia đình?”
Liên minh tu chân giả bất diệt, không bàn lập gia đình?
Nghe được Ngụy Quân nói như vậy, Bạch Khuynh Tâm cùng bà mối Lưu đều lập tức liếc nhìn.
Lời của Quan Quân hầu cải biên một phen, lực sát thương vẫn là rất lớn.
Bà mối Lưu tán thưởng nói: “Ngụy đại nhân quả nhiên có chí hướng lớn, nhưng người đọc sách đều chú ý tu thân tề gia trị quốc bình thiên hạ, ngài phương diện tu thân đương nhiên không có vấn đề, cũng đến tuổi nên tề gia rồi.”
“Ngụy đại nhân muốn lấy vợ, nữ tử kinh thành vừa độ tuổi có thể từ nơi này xếp hàng đến cổng thành, không cần ngươi quan tâm.” Bạch Khuynh Tâm trực tiếp bắt đầu đuổi người.
Nhưng bà mối Lưu có thể được gọi là bà mối số một kinh thành, đương nhiên cũng sẽ không là loại dễ chơi.
Nhìn Bạch Khuynh Tâm một cái, bà mối Lưu như có chút suy nghĩ: “Bạch đại nhân đây là muốn nước phù sa không chảy ruộng người ngoài?”
“Làm càn.” Bạch Khuynh Tâm thẹn quá hóa giận.
Nhưng bà mối Lưu cũng không sợ: “Lão bà tử ta cả đời đều làm mai mối cho người ta, chưa bao giờ làm chuyện vi phạm pháp lệnh, Bạch đại nhân chẳng lẽ muốn hỏng thanh danh của mình?”
Bạch Khuynh Tâm: “...”
Nàng thật đúng là không phải loại người như vậy.
Cho nên liền rất tức.
Ngụy Quân dùng ánh mắt trấn an Bạch Khuynh Tâm một lần, sau đó nói với bà mối Lưu: “Trở về đi, ta tạm thời chưa có ý tưởng cưới vợ sinh con, ở trước khi mang chiến tranh vệ quốc một đoạn sách sử này viết xong, ta sẽ không cân nhắc hôn nhân đại sự.”
“Ngụy đại nhân, ngài cần gì phải thế?” Bà mối Lưu chưa bỏ cuộc.
Nhưng Ngụy Quân giờ phút này đã mở ra cửa sân nhà mình, sau đó mang bà mối Lưu trực tiếp nhốt ở ngoài sân.
Nhìn Ngụy gia đóng chặt cổng, bà mối Lưu chớp chớp mắt.
Bạch Khuynh Tâm cũng cùng nhau theo Ngụy Quân về nhà.
Nàng phải phổ cập khoa học cho Ngụy Quân một phen cẩn thận công tích vĩ đại của Nhâm đại tiểu thư, miễn cho Ngụy Quân thật sự động lòng.
“Ngụy Quân, ngươi phải biết người có tên cây có bóng, chỉ có đặt lầm tên, không có gọi lầm ngoại hiệu. Nàng có thể trúng cử trong tứ đại hoàn khố, hoàn toàn là dựa vào bản lãnh của nàng giết vào, cho nên không thể dễ dàng trêu chọc.”
Ngụy Quân nghe được Bạch Khuynh Tâm nói như vậy, giọng điệu có chút cổ quái: “Ta không muốn trêu chọc nàng, nhưng cách nói này của Khuynh Tâm ngươi không đúng. Đồn đãi không thể tin hết, có rất nhiều người so với trong lời đồn hoàn toàn là hai bộ dáng khác nhau.”
“Ví dụ như?”
“Ví dụ như ta, ta cũng không phải là thánh nhân gì. Lại ví dụ như ba vị khác trong tứ đại hoàn khố, kẻ nào cũng thuần khiết cả, Nhâm đại tiểu thư này nói không chừng cũng giống ba vị khác.” Ngụy Quân lảm nhảm.
Hắn cảnh giác đối với tứ đại hoàn khố không dễ dàng tiêu trừ như vậy.
Bạch Khuynh Tâm đối với Thượng Quan Tinh Phong và Cổ Anh không phải đặc biệt hiểu biết, nhưng Cơ Đãng Thiên chết nàng lại là biết hết từ đầu tới đuôi.
Cho nên nghe được Ngụy Quân nói như vậy, Bạch Khuynh Tâm đầu tiên là gật gật đầu, sau đó liền tiếp tục nói: “Ba vị hoàn khố khác có khả năng là giả trang, nhưng Nhâm đại tiểu thư sẽ không.”
“Vì sao?”
“Nàng sở dĩ được chọn vào tứ đại hoàn khố, nguyên nhân lớn nhất là bởi vì nàng rất thích hành hạ đến chết động vật, tâm tính tàn nhẫn, thủ đoạn tàn khốc làm người ta giận sôi.” Bạch Khuynh Tâm nói: “Đây là thứ không giả vờ được, ta từng tận mắt thấy nàng ở trước mặt ta hành hạ đến chết một con miêu yêu.”
Phành!
Bạch Khuynh Tâm vừa mới dứt lời, cả người liền va phải trên cửa.
Ngụy Quân vội vàng đỡ lấy Bạch Khuynh Tâm.
“Ngươi làm sao thế?”