Một u linh lang thang ở Tây đại lục (4)
Ba ngày sau.
Ngụy Quân cập nhật sách sử về cuộc chiến tranh vệ quốc.
Thiên hạ chấn động.
Đại Càn đúng như dự đoán trước đây, nội bộ xuất hiện phản ứng kịch liệt.
Triều đình, quân đội, dân gian… đều sục sôi khí thế ngất trời.
Đệ tử Nho gia trên triều đình đối với tao ngộ của Nho gia tỏ vẻ không thể chấp nhận được.
Rất nhiều tướng sĩ trong quân đội đối với tao ngộ của Mặc gia cũng đều tỏ vẻ không thể chấp nhận.
Mà dân chúng Đại Càn đối với toàn bộ sự kiện lại càng tỏ vẻ không thể chấp nhận.
Chuyện này tuyệt đối là việc xấu trong nhà.
Đương nhiên, đó là Ngụy Quân vẫn còn ẩn tàng một số chi tiết liên quan đến chân tướng.
Ngụy Quân ẩn giấu sự liên kết giữa tiên đế và Mặc gia do Trần Vạn Lý cầm đầu, đây không phải là nói dối, mà là hắn phong ấn bảo tồn, tạm gác lại để cho hậu nhân tiết lộ.
Chuyện không thể công khai, nếu không Tây đại lục mà đoán được chân tướng, lại quay giáo đồ sát nhằm vào Mặc gia.
Ngụy Quân sửa lại án xử sai cho Mặc gia, cũng không phải muốn gây tai họa cho Mặc gia.
Ngụy Quân sửa lại án xử sai cho Mặc gia, bởi vì cảm động những tao ngộ đáng thương của Trần Vạn Lý.
Bên trong Đại sứ quán, Trần Vạn Lý dẫn đầu sứ đoàn, sau khi mời Ngụy Quân tới, trực tiếp quỳ xuống trước mặt Ngụy Quân.
Ngụy Quân lập tức ngăn lại.
Những giọt nước mắt già nua của Trần Vạn Lý tuôn rơi: "Ngụy Quân, cảm ơn ngươi, cảm ơn, cảm ơn ngươi nguyện ý cầm bút viết đúng sự thật cho chúng ta, làm sáng tỏ chân tướng."
Ngụy Quân vội vàng ngăn cản nói: "Ta chỉ là một gã sử quan tận tâm với trách nhiệm, Trần tiên sinh ngươi làm như thế này là muốn giết ta. So sánh với những chuyện mà các ngươi đã làm năm xưa, thì việc làm hiện tại của ta đều nhỏ bé không đáng kể."
"Không hề nhỏ bé không đáng kể, chuyện này đối với chúng ta mà nói, ý nghĩa trọng đại. Ngụy đại nhân, về sau ngươi vĩnh viễn chính là bằng hữu của Mặc gia." Trần Vạn Lý hứa hẹn nói: "Chỉ cần đệ tử Mặc gia còn sống, liền nhất định sẽ toàn lực bảo hộ an toàn của ngươi."
Ngụy Quân: "..."
Mặt như màu đất.
Vì cái gì?
Vì cái gì Mặc gia các ngươi phải lấy oán trả ơn?
Các ngươi có lương tâm hay không?
Như thế nào có khả năng phát sinh loại chuyện này?
Ngụy Quân hận nha.
Mặc gia ở Tây đại lục rất có thế lực, có thể sẽ không thật sự đi bảo vệ hắn chứ?
Ngụy Quân bắt đầu hoảng.
Nhưng hắn nghĩ tới mục đích Cơ Soái phái bọn họ đi Tây đại lục, mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Hoàn hảo, bọn họ đi chỉ có chết.
Mặc gia dù có trâu bò, cũng khẳng định không thể bao che một đám tù phạm chiến tranh.
Chuyện tốt, chuyện tốt.
Cùng phản ứng của đệ tử Mặc gia không khác biệt lắm, còn có đệ tử Nho gia.
Thấy Ngụy Quân cầm bút viết đúng sự thật, hơn nữa ngang nhiên công khai chân tướng, Vương Thượng Thư lúc này vừa uống cạn một chén lớn.
"Gia gia, người thấy không? Đây là Ngụy Quân, Ngụy Quân vĩnh viễn sẽ không làm người ta thất vọng." Vương Thượng Thư kích động nói.
Vương Hải yên lặng gật gù, nói: "Vì điều tra chân tướng chuyện này, vì rửa sạch oan khuất Nho gia, mấy năm nay Nho gia đã trả giá quá lớn, ta thậm chí đã quyết định muốn buông xuôi. Nếu không nhờ có Ngụy Quân, khả năng thật sự Nho gia sẽ chuốc lấy vết nhơ này đời đời kiếp kiếp."
"Cho nên Ngụy Quân mới là tương lai của Nho gia chúng ta, gia gia, người đã đã già rồi." Vương Thượng Thư vẫn kích động nói.
Thực khi sư diệt tổ.
Vì Ngụy Quân, ngay cả gia gia của mình cũng từ bỏ.
Càng kỳ quái hơn là gia gia của hắn cũng không cảm thấy có chỗ nào không đúng.
Vương Hải vui mừng nói: "Ngụy Quân rửa sạch oan khuất cho Nho gia chúng ta, từ nay về sau, lòng người Nho gia, Ngụy Quân thu hết chín thành."
Còn có một thành, tự nhiên là những người có chí hướng khác.
Bất ký tổ chức nào cũng đều không có khả năng tất cả mọi người đều đoàn kết một lòng.
Mỗi người đều có các lợi ích không giống nhau, làm sao có thể hy vọng xa vời là mọi người đều một lòng được đây?
Vương Hải đương nhiên cũng không hy vọng xa vời là Nho gia có thể làm được điểm này.
Nhưng hắn đã có biện pháp giải quyết.
"Ngụy Quân đã làm tất cả những gì có thể làm, thậm chí so với tưởng tượng của lão phu còn tốt hơn. Một khi đã như vậy, bại hoại Nho gia còn sót lại, để cho lão phu thay Ngụy Quân đi giải quyết."
Đạo của Thánh nhân, là giáo hóa thiên hạ.
Ngươi không phục?
Vậy đánh cho ngươi phục.
Đánh ngươi còn không phục?
Vậy chỉ có thể đưa ngươi đi gặp Thánh nhân.
Đó mới chính là đạo chính thống của Thánh nhân.
Trong đương thế hiện nay, Chu Phân Phương là đệ tử lĩnh ngộ sâu nhất trong hàng ngũ thế hệ Nho gia trẻ tuổi, cho nên Chu Phân Phương đột phá Bán Thánh.
Mà trong toàn bộ đệ tử Nho gia, Vương Hải là người lĩnh ngộ sâu nhất.
Hắn so với Chu Phân Phương càng thêm am hiểu đạo của Thánh nhân.
"Gia gia, Ngụy Quân có khả năng sắp phải đi Tây đại lục." Vương Thượng Thư đột nhiên nói.
Vương Hải gật đầu nói: "Ta biết, là mưu kế của Cơ Trường Không, Cơ Trường Không muốn chủ động khai chiến."
Vương Thượng Thư có điểm nóng nảy: "Vậy chẳng phải là Ngụy Quân sẽ rất nguy hiểm hay sao?"
"Ngụy Quân vẫn luôn làm chuyện tình nguy hiểm, nhưng ngươi không cần lo lắng, Ngụy Quân giúp Nho gia chúng ta, Nho gia nhất định sẽ kiệt lực báo đáp. Bất luận kẻ nào cũng đều có thể chết, nhưng Ngụy Quân thì không được." Vương Hải nghiêm nghị nói.
...
Yêu đình xa xôi.
Hồ Vương lúc này cũng cùng với Vương Hải đạt thành cộng minh.
"Bệ hạ, tất cả cũng không ngoài sở liệu của bổn vương. Ngụy Quân còn sống, đối với Đại Càn mà nói chính là phiền toái lớn nhất."
Trên mặt Hồ Vương tràn ngập kiêu ngạo.
Ánh mắt Yêu Hoàng nhìn về phía Hồ Vương cũng mười phần thưởng thức.
Yêu Hoàng tán thưởng nói: "Không sai, quả nhiên như lời Hồ Vương nói, tên Ngụy Quân này thật là một cây bảo kiếm vô cùng sắc bén. Nhưng cái chuôi bảo kiếm này thật sự là quá sắc bén đi, không chỉ có đả thương người ta, cũng đả thương cả người mình. Lúc này đây Đại Càn đã bị Ngụy Quân gây thương tổn, lòng người đều rung chuyển."
Hồ Vương nói: "Đây là uy lực của Ngụy Quân, bệ hạ, chỉ cần Ngụy Quân còn sống, còn hơn ngàn yêu vạn quái của yêu đình chúng ta.
Ngụy Quân lúc này mới chỉ là dùng dao mổ trâu cắt tiết gà, thần vẫn kiên trì quan điểm trước kia, mọi người đều có thể chết, nhưng riêng Ngụy Quân thì không được.
Bệ hạ, chúng ta nhất định phải bảo trụ tính mạng Ngụy Quân. Ngụy Quân còn sống, Đại Càn tất suy bại, sự thật đã chứng minh điểm này.
"Mời bệ hạ sớm quyết đoán, đừng để Ngụy Quân thật sự lâm vào vòng nguy hiểm."
Đại đội trưởng tam đại vận chuyển, lại mở ra hình thức xung phong.