Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 629 - Chương 629. Hãy Đứng Lên, Không Được Quỳ (3)

Chương 629. Hãy đứng lên, không được quỳ (3) Chương 629. Hãy đứng lên, không được quỳ (3)

Hãy đứng lên, không được quỳ (3)

Hiện thực này không phải do Ngụy Quân gây ra, ngay cả Ngụy Quân đến tòa thành Văn minh, cũng là do Kiều Trì mời hắn tới.

Ngụy Quân thậm chí từng chủ động cự tuyệt, cũng từng nhắc nhở Kiều Trì rằng có khả năng hắn sẽ mang đến phiền toái cho tòa thành Văn minh.

Nhưng mà Kiều Trì tỏ vẻ không có việc gì.

Vậy Ngụy Quân cũng liền từ chối thì bất kính.

Loại cục diện trước mắt này, thật ra quan hệ không lớn cùng với Ngụy Quân.

Nhưng thật ra Ngụy Quân cũng không có ý tứ khoanh tay đứng nhìn.

"Ngươi chuẩn bị làm như thế nào?" Ma Quân hỏi.

"Ngụy tiên sinh, mời ngài mau chóng rời khỏi."

Ngụy Quân còn chưa có đáp lời, thanh âm Kiều Trì đã từ bên ngoài truyền vào.

Ngay sau đó, Kiều Trì và Tạp Nhĩ sóng vai nhau mà đến, trên mặt đều có chút khẩn trương.

Kiều Trì nhanh chóng nói: "Ngụy tiên sinh, căn cứ tin tức đáng tin cậy, vị thần tình yêu mang theo thần vệ của hắn, đang trên đường đến tòa thành Văn Minh. Giữa các thần linh có đồng khí liên chi, nếu ngài tiếp tục ở lại tòa thành Văn Minh, ta lo lắng vị thần tình yêu sẽ ra tay độc ác với ngài."

"Vị thần tình yêu?"

Nghe danh hiệu của vị thần này, Ngụy Quân hơi ngẩn ra.

"Vị thần tình yêu nào vậy? Venus sao?"

Cả hai người Kiều Trì và Tạp Nhĩ đều bị Ngụy Quân dọa cho giật mình.

Tạp Nhĩ khẩn trương nói: "Ngụy tiên sinh nói cẩn thận, buông lời báng bổ thần linh, thần linh cũng cảm ứng được đấy. Lời càng nghiêm trọng, thần linh thậm chí sẽ giáng xuống thần phạt."

"Ồ, thế à." Ngụy Quân gật gật đầu, sau đó tiếp tục nói: "Các ngươi vẫn chưa nói vị thần tình yêu đến cùng là cái gì vậy, hoặc hắn căn bản chẳng là cái gì cả?"

Kiều Trì và Tạp Nhĩ đồng loạt cười khổ.

Lá gan hai người bọn họ cũng không tính là nhỏ.

Nhưng mà ở trước mặt Ngụy Quân, bọn họ cảm thấy mình vẫn còn nhút nhát lắm.

Chưa thấy qua ai có tim hùm gan báo như Ngụy Quân.

Thấy Ngụy Quân hoàn toàn không có dấu hiệu bị thần phạt, Kiều Trì liền giải thích nói: "Vị thần tình yêu là một vị thần linh được Tây đại lục chúng ta hoan nghênh nhất, cũng là vị thần linh có tín đồ nhiều nhất. Truyền thuyết nói rằng vị thần tình yêu là thần linh thương mến thế nhân nhất, nhưng thần linh Tây đại lục đồng khí liên chi, hắn khẳng định sẽ không có ấn tượng tốt đối với Ngụy tiên sinh ngài, Ngụy tiên sinh ngài tốt nhất nên tạm lánh mũi nhọn trước."

"Sau khi ta tạm lánh mũi nhọn, các ngươi làm sao bây giờ? Công xã Văn Minh làm sao bây giờ?" Ngụy Quân hỏi: "Đừng nói với ta là các ngươi cho rằng vị thần tình yêu là thần linh thật tình yêu thương và thích hòa bình?"

Kiều Trì cười khổ nói: "Ngụy tiên sinh nói đùa, chúng ta còn không có ngây thơ như vậy. Nhưng mà Công xã Văn Minh chúng ta cũng không tính làm kẻ địch cùng với chư thần, cho nên ta tin tưởng Công xã Văn Minh và thần linh còn có đất hòa hoãn trong thời gian này."

Ngụy Quân: "..."

Được rồi.

Hắn cũng không có cảm thấy kỳ quái.

Người làm cách mạng cũng sẽ phạm rất nhiều sai lầm, cái này rất bình thường.

Kiếp trước Ngụy Quân đã chứng kiến đáp án chính xác nhất, nhưng mà trên con đường chính xác nhất đó, vẫn có rất nhiều tuấn kiệt đương thời làm ra đủ loại lựa chọn sai lầm, mang ảo tưởng hy vọng ký thác vào những người khác.

Đây là tính cực hạn của lịch sử, đồng thời cũng là mong muốn thỏa hiệp của nhiều người.

Kiều Trì muốn thỏa hiệp cùng thần linh, thực mười phần bình thường.

Ngụy Quân cũng lười đi giải nghĩa đúng sai.

Hắn chỉ nói với Kiều Trì: "Kiều lão yên tâm, ta sẽ không liên lụy Công xã Văn Minh, khi mà vị thần tình yêu tới nơi, ta sẽ đi gặp hắn, hỏi rõ ràng ý đồ chân chính hắn đến đây. Nếu hắn tới giết ta hoặc là diệt Công xã Văn Minh, trước hết ta sẽ tiễn hắn đi gặp vị thần chiến tranh."

Loại việc nhỏ giết thần này, Ngụy Quân đã trải qua một lần, cũng không ngại lại làm một lần nữa.

Nếu vị thần tình yêu có thể nắm chắc cơ hội giết hắn trước, vậy không thể tốt hơn.

Nhưng Ngụy Quân không biết là vị thần tình yêu có thể có năng lực này hay không.

Vậy vừa lúc cũng giết luôn vị thần tình yêu, vị thần chiến tranh + vị thần tình yêu, sau khi hai vị thần chết đi, Ngụy Quân cũng không tin đám thần linh Tây đại lục còn có thể tiếp tục để cho hắn tiêu diêu tự tại.

"Ngụy tiên sinh, ngươi không cần mạo hiểm, tín đồ của vị thần tình yêu rất đông, thực lực cường đại, ngươi vị tất là đối thủ của hắn..."

Tạp Nhĩ và Kiều Trì còn muốn khuyên nữa.

Nhưng mà Ngụy Quân ôm Ma Quân, đã lững thững đi xa.

Căn bản không có cho bọn họ cơ hội ngăn cản.

Kiều Trì tràn đầy lo lắng nhìn về phía bóng người Ngụy Quân rời khỏi.

"Tạp Nhĩ tướng quân, Ngụy tiên sinh sẽ có nguy hiểm sao?"

Tạp Nhĩ trả lời không chút do dự: "Đương nhiên."

"Nhưng mà người của chúng ta ở bên trong giáo hội truyền đến tin tức, thần linh quyết định là tạm thời gác lại chuyện đã xảy ra đối với tòa thành Văn Minh."

"Tạm thời gác lại, không có nghĩa là thần linh sẽ chấp nhận Công xã Văn Minh. Mặt khác, Ngụy tiên sinh đối với thần linh mà nói là thuộc loại người tất phải giết, bởi vì Ngụy tiên sinh có được năng lực giết thần." Tạp Nhĩ trầm giọng nói.

Nếu Ngụy Quân đối với thần linh mà nói chỉ là một con kiến, vậy thần linh còn chưa cần quan tâm hắn.

Nhưng mà Ngụy Quân có được năng lực giết thần, vậy khả năng thần linh lựa chọn tiên hạ thủ vi cường sẽ rất lớn.

Thất phu vô tội, hoài bích có tội.

"Chờ đi, chúng ta có thể làm bây giờ chỉ là chờ." Tạp Nhĩ nói: "Đại sư, chúng ta lo lắng cũng không hữu dụng. Ngụy Quân có thể sẽ không nghe lời chúng ta, thần linh lại càng không dựa theo ý tưởng của chúng ta làm việc."

Kiều Trì cười khổ nói: "Nói thật, ta lo lắng Ngụy tiên sinh xảy ra chuyện, lại lo lắng Công xã Văn Minh chúng ta sẽ bởi vì Ngụy tiên sinh mà hoàn toàn đắc tội thần linh, như vậy Công xã Văn Minh chúng ta ở Tây đại lục sẽ hoàn toàn nửa bước khó đi."

Không chỉ là Kiều Trì lo lắng chuyện này, Tạp Nhĩ cũng lo lắng.

Nhưng vẫn là câu nói kia, bọn họ không khống chế được Ngụy Quân hành động, cũng không khống chế được thần linh hành động.

Cho nên bọn họ chỉ có thể yên lặng chờ đợi.

Sau đó trong quá trình đang chờ đợi, hoàn toàn quét sạch tòa thành Văn Minh, củng cố hậu phương rộng lớn của bọn họ.

"Đại sư, trước hết chúng ta vẫn phải đi xem Phủ Thành chủ đi. Công xã Văn Minh muốn thành lập hơn nữa vận hành, cần thành chủ giúp đỡ." Tạp Nhĩ đề nghị nói.

Kiều Trì lại nhìn thoáng qua bóng lưng Ngụy Quân đi xa, tâm tình liền trầm trọng cùng Tạp Nhĩ đi tới Phủ Thành chủ.

Bình Luận (0)
Comment