Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 652 - Chương 652. Giết Hết Hoa Anh Đào Bay Trên Bầu Trời, Từ Nay Về Sau Chẳng Còn Tây Kinh Trên Đời (3)

Chương 652. Giết hết hoa anh đào bay trên bầu trời, từ nay về sau chẳng còn Tây Kinh trên đời (3) Chương 652. Giết hết hoa anh đào bay trên bầu trời, từ nay về sau chẳng còn Tây Kinh trên đời (3)

Giết hết hoa anh đào bay trên bầu trời, từ nay về sau chẳng còn Tây Kinh trên đời (3)

Rất nhiều sự thù hằn và ác ý.

Bầu không khí này khiến cho Ngụy Quân rất không thích.

Dù sao lúc trước lựa chọn chủ động khai chiến, là Tây đại lục, không phải Đại Càn.

Là quân đội Tây đại lục xâm lược Đại Càn, cuộc chiến tranh vệ quốc là một cuộc chiến tự vệ phản kích.

Cho dù muốn hận, cũng không tới phiên người Tây đại lục hận mới đúng.

Nhưng mọi chuyện ở cái thế gian này, đều không phải toàn bộ biết giảng đạo lý.

Có một số người muốn khi dễ ngươi, ngươi phản kháng, trong cảm nhận của hắn thì ngươi chính là có tội.

Đối mặt người như thế, hòa giải giao hảo chính là vô dụng.

Biện pháp tốt nhất vẫn là trực tiếp tát thẳng vào mặt của hắn.

Ngụy Quân vừa rồi đã làm như thế đối với thầy thuốc.

Sau đó một cái tát đã khiến cho hắn chết tươi.

Đúng vào lúc này, Ngụy Quân và Ma Quân đột nhiên nghe được tiếng báo động mãnh liệt.

Một người một mèo liếc nhau, đều phát hiện nỗi kinh ngạc trong mắt đối phương.

Người Tây đại lục phản ứng nhanh như vậy? Kinh động tới cả quan phủ?

"Không được nhúc nhích."

"Giơ tay lên."

. . .

Ngụy Quân và Ma Quân bị một đám nhân viên chính phủ Tây đại lục bắt đầu bao vây.

Tất cả đều như hổ rình mồi theo dõi cả hai.

Cũng may Ngụy Quân cũng tốt, Ma Quân cũng thế, cũng không là loại đại lão dễ bắt nạt.

Ma Quân khôi phục bản thể, trực tiếp nhảy tới trên vai Ngụy Quân.

Mà Ngụy Quân thì thản nhiên mở miệng: "Việc xong rũ áo ra đi, ẩn thân rừng núi kể gì tiếng tăm."

Ngay sau đó, Ngụy Quân liền xuất hiện ở ngoài thành Tây Kinh.

Hoa anh đào bay múa trên bầu trời.

Ở giữa cây anh đào sáng lạn, Ngụy Quân thấy được một bóng người quen thuộc.

Lúc này Cơ Lăng Sương cũng vừa mới nhìn thấy Ngụy Quân.

Nàng đầu tiên là sửng sốt, sau đó dùng sức xoa xoa hai mắt của mình.

Không sai, không phải ảo giác.

Hốc mắt Cơ Lăng Sương thoáng chốc liền đỏ, trực tiếp bước nhanh đến trước mặt Ngụy Quân, ôm chặt lấy Ngụy Quân.

"Ngụy Quân, ngươi thế mà không chết, rất tốt rồi, thật sự rất tốt rồi."

Ngụy Quân: ". . ."

Trong đầu hắn hiện lên vài con số:

B32/W22/H32!

Khụ khụ, Ngụy Quân nhanh chóng kiềm chế một chút tâm thần mình.

Có những kinh nghiệm được tích lũy ở kiếp trước quá nhiều, để cho hắn vô sự tự thông rất nhiều kỹ năng.

Nhưng không quan trọng.

Ngụy Quân cũng ôm Cơ Lăng Sương một chút, vỗ vỗ vai của nàng an ủi nói: "Yên tâm, ta không chết, bình tĩnh tâm tình một chút. Cơ cô nương, ngươi làm sao mà quay lại Tây đại lục?"

Cơ Lăng Sương ỉ ôi hết ba phút, mới rời khỏi vòng tay Ngụy Quân, kiềm chế cảm xúc của mình lại.

Sau đó Cơ Lăng Sương trước tiên bày ra kết giới, che chắn cảm giác bên ngoài.

Sau khi làm xong một loạt chuẩn bị công tác, Cơ Lăng Sương mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Nàng xoay chiếc nhẫn trên tay.

Ngay sau đó, Ngụy Quân thấy được rất nhiều người xông ra từ trong giới chỉ:

Cơ Soái, Lục Tổng quản, Vương Hải, Triệu Vân, Lâm tướng quân, Tiết tướng quân. . .

Rất nhiều người quen.

Đại đa số đều là quân đội.

Ngụy Quân bị dọa giật mình.

"Các vị. . . Các ngươi như thế nào đều đến Tây đại lục?"

Những người này nhìn thấy Ngụy Quân cũng bị dọa giật mình.

"Ngụy đại nhân?"

"Ngươi không chết?"

"Rất tốt rồi, ngươi thế mà còn sống."

"Trời xanh có mắt nha."

. . .

Nhìn thấy Ngụy Quân còn sống, không ít người đều kích động rơi nước mắt.

Rất nhiều người trong số bọn họ đều là những người quen cũ của Ngụy Quân, cảm xúc này tuyệt đối là biểu hiện chân tình.

Chờ cảm xúc của những người này bình tĩnh trở lại, sau đó Ngụy Quân mới biết được chân tướng sự tình xảy ra từ những lời giải thích mồm năm miệng mười của bọn họ.

Sau đó cả người hắn còn có chút quay cuồng như gió:

Những người này xuất hiện ở nơi đây, lại có thể là vì hắn báo thù.

Bọn họ vốn tưởng rằng Ngụy Quân đã chết trận ở Tây đại lục.

Sau khi tin tức truyền lại Đại Càn, tình cảm quần chúng xúc động.

Ngụy Quân vì đưa những liệt sĩ hy sinh năm đó về nhà, lựa chọn bản thân ngủ say vĩnh viễn ở Tây đại lục.

Đây là loại anh hùng bậc nào?

Tin tức truyền khắp nơi, cả nước Đại Càn chấn động, thanh danh Ngụy Quân nâng cao một bước.

Càn đế quả nhiên cũng không dám mạo hiểm đắc tội với thiên hạ, từ trong miệng Cơ Lăng Sương và Đại Hoàng tử biết được tin tức Ngụy Quân đã chết, Càn đế quyết đoán đánh nhịp nhất định phải vì Ngụy Quân báo thù.

Hơn nữa khiến cho trên dưới triều đình Đại Càn chung sức hợp tác, cấp cho Ngụy Quân và nhân dân cả nước một cái công đạo.

Sống phải thấy người, chết phải thấy xác.

Không tiếc trả giá vì khai chiến với Tây đại lục.

Cho nên, nhóm người Cơ Soái bọn họ mới xuất hiện ở tại nơi này.

Bọn họ đều là bôn ba đến báo thù Ngụy Quân.

Vì thế cục diện hiện tại còn có chút xấu hổ.

Ngụy Quân nhìn về phía Cơ Soái, bất đắc dĩ nói: "Ta cũng rất muốn chết đấy, nhưng mà thực lực đám tiểu thần Tây đại lục này quá yếu."

Cơ Soái: ". . ."

Những người khác: ". . ."

Thời điểm Ngụy Quân bắt đầu trang bức, bọn họ thật sự không biết nói gì hơn.

Vậy Ngụy Quân cũng chỉ có thể tiếp tục nói: "Nếu ta không có việc gì xảy ra, hiện tại chúng ta lên đường trở về hay sao?"

"Không được."

Cơ Soái quả quyết cự tuyệt đề nghị lập tức đi về của Ngụy Quân.

Ánh mắt hắn đặt dõi về phía thành Tây Kinh.

"Đến thì cũng đã đến rồi, không đồ thành Tây Kinh, chẳng phải là vô công mà về sao?" Âm thanh lạnh lùng của Cơ Soái vang lên.

Ngụy Quân bị dọa giật mình: "Cơ Soái, ngài muốn đồ thành Tây Kinh?"

"Ngụy đại nhân cảm thấy có vấn đề?" Cơ Soái hỏi.

Ngụy Quân: "Nhất định phải đồ thành sao?"

Cơ Soái không có trả lời Ngụy Quân, mà là hỏi ngược lại: "Ngụy đại nhân có biết hôm nay là ngày mấy tháng mấy hay không?"

Thời điểm cách mạng Công xã Văn Minh, Ngụy Quân đã xem qua lịch ngày.

Tháng này là tháng chín.

Nói về phần ngày. . .

Cơ Soái vừa nói như vậy, Ngụy Quân đột nhiên phản ứng ngay: "Hôm nay là ngày mười tám tháng chín?"

"Đúng vậy, hôm nay là ngày mười tám tháng chín, ngày Tây đại lục xâm lược Đại Càn chúng ta."

Trong thanh âm Cơ Soái lộ ra thiết huyết và tàn khốc: "Mười năm cuộc chiến tranh vệ quốc, hận nước thù nhà, một ngày bổn soái cũng không dám quên. Bổn soái là quân nhân, bổn soái không tin cái gì mà lấy đức thu phục người, tôn chỉ của ta chỉ có một - lấy máu trả máu.

Tha thứ những kẻ xâm lược này, là việc Thánh nhân sẽ làm.

Mà bổn soái phải làm, là đưa bọn họ đi gặp Thánh nhân.

Người Tây Kinh đã từng đồ thành Đại Càn chúng ta, có đi mà không có lại thì không phải lễ vậy, hôm nay, bổn soái phải đồ sát Tây Kinh, chỉ là đáp lễ.

Bình Luận (0)
Comment