Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 849 - Chương 849. Nhân Tâm Sinh Nhất Niệm, Thiên Địa Tất Giai Tri (5)

Chương 849. Nhân tâm sinh nhất niệm, thiên địa tất giai tri (5) Chương 849. Nhân tâm sinh nhất niệm, thiên địa tất giai tri (5)

Nhân tâm sinh nhất niệm, thiên địa tất giai tri (5)

Dưới ánh nhìn chăm chú của Đại hoàng tử, Đồ Vũ cuốic ùng đã biến thành hư vô trong làn sương bụi.

Cả một quá trình Đại hoàng tử cũng không làm gì hết.

So với bên bọn họ, thực lực của Đại vu sư có lẽ còn mạnh hơn Hồ Vương một chút, căn bản là không phải là lúc mà Đại hoàng tử có thể ứng phó.

Hơn nữa hệ thống khác nhau, phương thức chiến đấu cũng khác nhau.

Đại hoàng tử vốn không biết gì về Đại vu sư, hắn không muốn hành động hấp tấp mà khiến cho mình chịu thiệt.

Sương bụi cũng không có ý muốn công kích Đại hoàng tử. Sau khi dung hoà kiếm Đồ Vũ, sương bụi có ngừng lại một lát rồi cũng nhanh chóng biến mất khỏi phòng.

Rõ ràng Đại hoàng tử đã nghe được âm thanh của tàn hồn thở phào nhẹ nhõm.

Hắn hơi cảm thấy buồn cười: “Tiền bối à, chắc là ngài không yếu hơn Đại vu sư chứ? Vì sao sợ hắn như vậy?”

“Bời vì Đại vu sư am hiểu nhất là đùa bỡn linh hồn.” Tàn hồn nói.

Đại hoàng tử : “…”

Vậy quả thực là bị khắc rồi.

Nếu là hắn, hắn cũng sợ.

“Truyền tin tức của con Kiếm yêu này về Yêu Đình đi. Lần này có chuyện để hóng rồi.” Giọng nói của tàn hồn có chút cười trên nỗi đau của người khác: “Lão già Kiếm yêu vương là người cực kỳ bao che khuyết điểm. Tộc Kiếm yêu yêu đinh lại ít ỏi. Cứ đợi đi, nếu như Kiếm yêu Vương và Đại vu sư đánh nhau, vậy thì quá là đặc sắc rồi.”

“Tiền bối, Kiếm yêu Vương và Đại vu sư ai lợi hại hơn?”

“Bổn toạ cũng muốn biết chuyện này.”

Đại hoàng tử không nói nên lời.

Thì ra ngài cũng là người hóng chuyện không chê chuyện lớn.

Không nhận được tin tức gì hữu dụng từ chỗ tàn hồn, Đại hoàng tử cũng không có thất vọng, gặt hái của hắn đã rất lớn rồi.

Đại hoàng tử lập tức đi tìm Nhâm Dao Dao, báo cho Hồ Vương biết chuyện của Đồ Vũ.

Hồ Vương nghe xong, toàn bộ yêu đều có hơi chết lặng.

“Đồ Vũ đã chết? Chết ở trong sương bụi sao?” Hồ Vương hỏi màkhông thể tin được.

Đại hoàng tử gật đầu khẳng định: “Di nương, làn sương bụi đó hình như là Đại vu sư của Tây đại lục.”

Hồ Vương hít vào một ngụm khí lạnh.

“Đại vu sư cũng xuất hiện rồi? Phiền phức rồi, phiền phức lớn rồi! Lúc này Kiếm yêu vương chắc cũng đã cảm ứng được cái chết của Đồ Vũ.”

Lời nói của Hồ Vương vừa dứt, một tiếng vút lạnh lẽo của kiếm liền vang lên bên tai Hồ Vương.

Ngay cả tứ hoàng tử và nhâm Dao Dao ở xa chỗ Đại Càn cũng cảm nhận được mũi nhọn bổ nhào vào mặt thông qua bức chân dung của Hồ Vương.

Kiếm yêu vương xuất hiện rồi.

Dưới tình huống Yêu Hoàng không xuất hiện, đại lão chân chính của Yêu Đình, thậm chí có thể là chiến lực đỉnh cao nhất của Yêu Đình.

Đại hoàng tử và Nhâm Dao Dao nghe được tiếng gào thét của Kiếm yêu Vương:

“Đồ Vũ làm sao mà chết? Bổn vương muốn một lời giải thích.”

Nói chuyện đến đây thì bị gián đoạn.

Hồ Vương phải tập trung toàn bộ tinh thần để ứng đối với Kiếm yêu vương, đã không còn dư sức để khống chế bức họa cùng nói chuyện với Đại hoàng tử Nhâm Dao Dao nữa.

Nhâm Dao Dao có chút lo lắng cho Hồ Vương: "Nương của ta sẽ không bị Kiếm yêu vương giận chó đánh mèo chứ?"

"Yên tâm, địa vị của di nương ở yêu cao hơn Kiếm yêu vương. Trừ phi Kiếm yêu vương hoàn toàn điên rồi, nếu không chắc chắn không dám đụng vào di nương. Vả lại di nương còn có ân cứu mạng với Kiếm yêu Vương nữa đấy." Đại hoàng tử nói.

"Biểu ca, chuyện lần này huynh có tham dự không?" Nhâm Dao Dao hoài nghi nhìn về phía Đại hoàng tử.

Đồ Vũ chết rất kỳ lạ.

Hơn nữa thời điểm chết quá trùng hợp.

Nhâm Dao Dao không muốn nghi ngờ Đại hoàng tử cũng khó.

Nhưng Đại hoàng tử tỏ vẻ mình thật sự rất vô tội.

"Dao Dao, muội nhớ đưa lưu ảnh châu cho di nương xem một lần, cái này có thể chứng minh sự trong sạch của ta."

Đại hoàng tử cũng sợ Kiếm yêu vương bất chấp tất cả, liền đội cái tội này lên đầu hắn.

Tội này hắn không thể cõng.

Có ảnh là rõ chân tướng.

Hơn nữa tu vi đến loại trình độ như Kiếm yêu vương chắc cũng có thể khoá chặt kẻ thù.

Phỏng đoán của Đại hoàng tử đúng rồi.

“Sương bụi là biểu tượng của Đại vu sư. Hơn nữa Đồ Vũ đích xác đã nhiễm phải hơi thở của Đại vu sư.”

Kiếm yêu Vương nói đến đây, sát khí trên thân tràn ra tứ phía: “Tây đại lục được lắm! Này là muốn hoàn toàn hốt trọn một mẻ mảnh lục địa này của chúng ta.”

Hồ Vương chau mày nói: “Kiếm, chớ nên manh động. Bây giờ chúng ta đã khai chiến với Liên minh Tu chân giả, chiến tranh giữa Tây đại lục và Đại Càn cũng đã bắt đầu. Nếu như ngươi đi sống mái với Đại vu sư trong giai đoạn hiện giờ thì cục diện sẽ hoàn toàn hỗn loạn. Hơn nữa sẽ chỉ có lợi cho Đại Càn và Liên minh Tu chân giả.”

Kiếm yêu vương, không tên không họ, hắn cũng không thích tự đặt tên cho mình.

Hắn chỉ xưng là Kiếm.

Thanh kiếm đó đơn thuần nhất.

Cho nên hắn là vua của Kiếm yêu.

“Hồ Vương không cần ngăn ta. Kiếm không cần thoả hiệp, bằng không kiếm liền mất đi sự sắc bén.”

Năm đó đơn độc đấu với Kiếm Thần, Kiếm yêu vương cũng không thối lui.

Khi Ưng Vương độc chưởng đại quyền ở Yêu Đình, Kiếm yêu vương cũng chưa từng phụng lệnh của Ưng Vương, thậm chí còn đánh một trận với Ưng Vương.

Cho dù là đối diện với Yêu Hoàng, Kiếm yêu vương cũng chưa từng cong mình khuất phục.

Đây là đạo làm kiếm của hắn.

“Ta đi giết Đại vu sư rồi về sau.”

Kiếm yêu Vương chỉ để lại một câu. Một khắc sau, bóng dáng của hắn đã biến mất từ trong cung điện.

Hồ Vương chỉ bắt được một nắm không khí.

“Chết tiệt.”

Trong lòng Hồ Vương trầm xuống.

Chuyện nàng không muốn nhìn thấy nhất đã xảy ra.

Cho dù là Kiếm yêu Vương xảy ra chuyển hay Đại vu sư xảy ra chuyện thì cũng không phù hợp với lợi ích hiện tại của Yêu Đình.

Chỉ là tuy nàng có ơn cứu mạng với Kiếm yêu Vương, nhưng muốn dựa vào điều này để khiến cho Kiếm yêu Vương đối với nàng bảo gì nghe nấy thì vốn không có khả năng.

Bình Luận (0)
Comment