Nguỵ đảng: Thần xin bệ hạ giả chết (6)
Những người khác. . . nhất là Lục Khiêm. Trước kia hắn vẫn coi Lục Khiêm như gia nô, dù sao Lục Khiêm là một tên thái giám, sự phản bội của gia nô khiến cho hắn cực kỳ tức giận.
Hắn phải lấy thủ đoạn lôi đình để xây dựng lại uy nghiêm của mình.
Nghe thấy Càn đế không chút do dự nói ra hai chữ "Mưu phản", Ngụy Quân đột nhiên nhớ tới một kẻ ngoan cố, thốt ra nói: "Bệ hạ vì sao mưu phản?"
Vương Hải đã đến.
Hoàng cung là địa bàn của Càn đế.
Lần này Càn đế rất có thể phản sát thành công.
Hơn nữa Ngụy Quân và Vương Hải cũng không hợp nhau. Lần trước ở học hải xém chút nữa là đánh một trận lớn.
Cho nên Ngụy Quân lại thấy hy vọng tìm chết của mình sắp thành công.
Hắn rất hưng phấn, muốn cướp diễn.
Chỉ cần trước tiên mình bị Càn đế và Vương Hải giết chết, Thượng Quan thừa tướng và Lục Khiêm sẽ không có nguy hiểm.
Ngụy Quân một câu "Bệ hạ vì sao mưu phản" đã làm cho Càn đế hoang mang.
Thượng Quan thừa tướng và Lục Khiêm mắt lại sáng ngời.
Hai người thông minh cực đỉnh đều tự cho là đã nghe hiểu ám thị mà Ngụy Quân cho bọn họ.
Cho nên Thượng Quan thừa tướng cười nói: "Không sai, bệ hạ vì sao mưu phản?"
Lục Khiêm trầm giọng nói: "Tất nhiên là bởi vì bệ hạ bị Vực Ngoại Thiên Ma khống chế, cho nên đã mất đi lý trí."
Thượng Quan thừa tướng nói: "Một khi đã như vậy, vì an toàn của Đại Càn, chúng ta nên trừ tà trừ ma."
Hai người Thượng Quan thừa tướng và Lục Khiêm kẻ xướng người hoạ, thể hiện thái độ của mình khá là rõ ràng.
Trong mắt Càn đế hiện lên một chút lo lắng, cười lạnh nói: "Ngu muội cố chấp, không biết sống chết. Trẫm là Chân long Thiên tử, ở trong hoàng cung, ai dám nói trẫm là Vực Ngoại Thiên Ma?"
"Ta dám."
"Ta dám."
"Ta cũng dám."
Người thứ nhất mở miệng là Ngụy Quân, người thứ hai là Thượng Quan thừa tướng, người thứ ba là Lục Khiêm.
Ba người này dám, ngược lại Càn đế cũng không bất ngờ.
Hắn vẫn cứ cười lạnh nói: "Chỉ dựa vào ba người các ngươi thì có thể cuộn trào được sóng gió gì? Ai sẽ tin tưởng các ngươi?"
Thượng Quan thừa tướng thở dài một tiếng, nhắc nhở: "Bệ hạ quả nhiên đã bị vực ngoại tà ma bám vào người, thế mà đã quên uy vọng của Ngụy đại nhân ở dân gian."
Kỳ thật Càn đế không quên.
Hắn không muốn giết Ngụy Quân, chỉ muốn giữ lại Ngụy Quân để tẩy trắng cho mình.
Vừa rồi chỉ là ra vẻ một tý mà thôi.
Cho dù đẫm lệ cũng phải tiếp tục làm màu.
Cho nên Càn đế tiếp tục cứng rắn: "Chỉ là một ngũ phẩm hàn lâm hèn mọn mà thôi, trẫm loáng cái là có thể tiêu diệt."
"Vậy ta thì sao?"
Phượng quan hà bí, Hoàng hậu nương nương quản lý hậu cung được Nhị hoàng tử dìu xuống, xuất hiện ở cửa điện Thanh Tâm.
Hoàng hậu xuất hiện khiến cho trong lòng Càn đế run lên.
"Hoàng hậu, nàng tới làm gì?" Càn đế nhíu mày hỏi.
Trong lòng hắn có một loại dự cảm chẳng lành.
Không may chính là dự cảm này là chính xác.
Ánh mắt Hoàng hậu nhìn Càn đế giống như đang nhìn một người xa lạ.
"Chả trách sau khi ngươi lên làm Hoàng đế thì không còn chạm vào ta."
Hoàng hậu nương nương vừa tới điện Thanh Tâm đã tung ra một quả bom nặng ký.
Ngụy Quân kinh ngạc trầm trồ.
Lần này hắn chắc chắn đứng về phía Hoàng hậu nương nương.
Độ tuổi như lang như hổ mà Càn đế lại để cho Hoàng hậu phòng không gối chiếc.
Đáng đời bị Hoàng hậu nương nương đâm sau lưng.
Nhưng vì sao hôm nay Hoàng hậu nương nương lại xuất hiện ở điện Thanh Tâm?
Sao Nhị hoàng tử cũng đột nhiên chạy đến?
Ngụy Quân rất không hiểu.
Nhưng lúc này không có ai giải đáp nghi hoặc của hắn.
Hoàng hậu nương nương vẫn dùng loại ánh mắt như nhìn người xa lạ để nhìn Càn đế. Không, hiện tại đã chuyển sang thù hận.
"Xưa kia ta và bệ hạ phu thê tình thâm, hắn nhất định là không muốn để cho tà ma như ngươi chạm vào ta, mới cố ý không chạm vào ta." Hoàng hậu nương nương nói.
Càn đế chau mày, lớn tiếng trách cứ: "Hoàng hậu, nàng đang nói hươu nói vượn gì vậy? Trẫm là vì tu đạo cho nên mới thanh tâm quả dục."
"Ngươi không phải nói tu đạo chỉ là vì qua tai mắt mọi người, lừa gạt Quốc sư sao?" Hoàng hậu nương nương lạnh lùng nói: "Nếu đã như vậy, ngươi cần gì phải diễn đến cùng như thế? Tà ma, ngươi đã lời sau vả lời trước rồi."
Ngụy Quân: ". . ."
Thật ra Càn đế cũng không có tự vả.
Diễn kịch phải diễn cho trọn, cho nên không chạm Hoàng hậu hoàn toàn có thể hiểu được.
Quốc sư sao có thể dễ lừa như vậy?
Chính vì muốn ngụy trang giống một chút mới phải diễn cho đủ phần của mình.
Hơn nữa, từ khi nào Hoàng hậu và Càn đế phu thê tình thâm vậy?
Đại Hoàng tử chính là do Càn đế và yêu phi sinh.
Càn đế chính là tên cặn bã, từ trước đến nay cũng không phải loại si tình gì.
Lời này của Hoàng hậu nương nương sơ hở quá lớn rồi.
Nhưng mà Hoàng hậu nương nương lại đứng ở phía đối địch với Càn đế.
Có nàng chứng minh Càn đế bị vực ngoại tà ma chiếm thân, thậm chí còn có sức thuyết phục hơn so với Ngụy Quân nói nhiều.
Dù sao, Hoàng hậu là thê tử của Hoàng đế.
Có ai hiểu biết trượng phu của mình hơn thê tử sao?
Vì sao Hoàng hậu nương nương lại lựa chọn kiểu này?
Khi Ngụy Quân đang không nghĩ ra nguyên nhân rõ ràng, một tên béo không vui lòng tiết lộ danh tính đang suy nghĩ rất căng thẳng:
Suy nghĩ làm sao mới có thể giết chết một Bán Thánh uy vọng của Nho gia?
Hoàng hậu nương nương cũng là do tên béo này đặc biệt mời đến.
Vốn Lục Nguyên Hạo muốn che dấu công và danh, chỉ có thời điểm Hoàng hậu nương nương lộ ra địch ý với bọn họ, hắn mới có thể dùng Nhị hoàng tử làm lợi thế.
Nhưng mà sau khi hắn cảm ứng được khí tức của Vương Hải liền đứng ngồi không yên, trực tiếp đi tìm Hoàng hậu, sau đó dùng mạng của Nhị hoàng tử để ngả bài.