Mạc đạo nho quan ngộ thử sinh, tòng lai thi thư bất phụ nhân (7)
Càng khiến người ta kinh hoàng chính là người trong thành trì của Huyết tam giác gặp phải loại tình trạng bùng phát đột ngột này không chỉ không bỏ chạy, trái lại rất nhiều người bắt đầu tự giết lẫn nhau.
Luyện ngục trần gian cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.
Biến cố đến quá nhanh.
Thượng Quan Tinh Phong lạnh lẽo cả người, còn chưa đợi hắn có phản ứng gì, Huyết tam giác —— đã bị phá hủy một nửa.
Chờ khi hán tử mặt sẹo đi ra từ trong phòng liền nhìn thấy một đôi mắt đỏ bừng của Thượng Quan Tinh Phong.
Lúc này hắn đang muốn xông qua cứu người.
Nhưng lại bị hán tử mặt sẹo đá một cước ngã lăn ra đất, sau đó hán tử mặt sẹo một tay xách áo Thượng Quan Tinh Phong lên rồi bay về phía bầu trời.
Nhưng vừa mới bay lên giữa không trung chưa đến trăm mét cũng không thể tiến thêm tấc nữa.
Sắc mặt của hán tử mặt sẹo khó coi cực kỳ.
"Không ra được."
Thượng Quan Tinh Phong lúc này cũng khôi phục lại từ trong phẫn nộ và kinh hoàng.
Hắn cũng ý thức được tình cảnh hiện tại.
"Kết giới phong tỏa?"
Dù sao Thượng Quan Tinh Phong cũng là con trai Thượng Quan thừa tướng, nhãn lực vẫn khá được.
"Không sai, kết giới phong tỏa. Toàn bộ Huyết tam giác có vào mà không có ra."
Hán tử mặt sẹo nhìn Nhân tộc, Yêu tộc và người tu hành trên mặt đất bắt đầu tự giết lẫn nhau, hít sâu một hơi.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Thượng Quan Tinh Phong không hiểu.
Nhưng hán tử mặt sẹo đã mơ hồ nhìn đi ra.
"Thuật nhập mộng, mê huyễn pháp, ánh sáng thẩm phán, kết giới phong ấn."
Thượng Quan Tinh Phong vẫn nghe không hiểu.
Nhưng hắn lờ mờ cảm giác được mình đã gặp một phiền phức lớn đến tột cùng.
"Những thứ này là gì vậy?"
"Liên minh người tu chân, Yêu đình, Tây đại lục, thậm chí còn có ý chỉ của thần minh." Hán tử mặt sẹo trầm giọng nói: "Bọn họ liên thủ, chí ít một số cá thể liên thủ muốn tiêu diệt Huyết tam giác."
Thượng Quan Tinh Phong hít vào một ngụm khí lạnh.
"Bọn hắn điên rồi? Vì sao chứ?"
Hán tử mặt sẹo không trả lời vấn đề của Thượng Quan Tinh Phong, chỉ là nắm tay toàn lực đánh một kích về phía kết giới trong không trung.
Nhưng mà cũng không hề tạo thành chút thương tổn cho kết giới.
Thấy thế, trong lòng Thượng Quan Tinh Phong trầm xuống.
Vẻ mặt của hán tử mặt sẹo cũng càng trở nên nghiêm trọng.
Chính ngay lúc này, tiếng đọc sách lanh lảnh vang lên.
Hạo Nhiên Chính Khí đang tràn xuống phía dưới.
Sắc mặt Thượng Quan Tinh Phong vui vẻ, vội vàng nói với đại hán mặt sẹo: "Lão ca, vẫn còn người đọc sách minh mẫn. Bọn họ đang dùng Hạo Nhiên Chính Khí để chiến đấu. Thả ta xuống đi, ta cũng muốn chiến đấu."
"Bọn họ chết chắc rồi."
"Ngươi đang nói bậy bạ gì đó?" Thượng Quan Tinh Phong giận dữ: "Nếu như ngươi tham sống sợ chết, vậy thả một mình ta xuống, ta không làm lính đào ngũ."
Ngay lúc này, trong Huyết tam giác lại phát sinh dị biến.
Người đã chết lại lảo đảo lắc lư bò từ dưới đất lên, một lần nữa gia nhập chiến đấu.
Mà tiếng đọc sách vừa mới vang lên, lập tức đã bị dị biến đột ngột đến nhấn chìm toàn bộ.
Mí mắt của Thượng Quan Tinh Phong muốn nứt ra.
"Ngươi thả ta xuống! Nơi đó còn có đứa nhỏ, còn có đứa nhỏ tám chín tuổi."
Tay trái hán tử mặt sẹo nắm chặt thành quyền.
"Thi biến thuật, Thi hoàng tông cũng nhúng tay rồi, ngươi đi xuống cũng chỉ tìm đường chết."
"Ta không sợ chết." Thượng Quan Tinh Phong hét lên giận dữ.
"Không sợ chết rất giỏi sao?" Giọng nói của hán tử lạnh lùng nghiêm nghị: "Huyết tam giác bị diệt đã thành kết cục đã định. Hiện tại ngươi cần làm là truyền tin tức này ra bên ngoài. Ngoài ra, Huyết tam giác không phải điểm cuối, càng giống như là diễn tập đại chiến. Nếu như ta không đoán sai, mục tiêu chân chính của bọn chúng chính là thành Thiên Nguyên, là Cơ Trường Không."
Thượng Quan Tinh Phong giống như bị hắt một chậu nước lạnh.
Mà lúc này, một nữ nhân trên mặt đất bỗng nhiên ngẩng đầu lên, khóe miệng cong lên một chút nụ cười quỷ quyệt.
Ngay sau đó, nữ tử thình lình liền xuất hiện ở trước người hán tử mặt sẹo.
Bên cạnh còn đi theo một khối thiết thi.
"Cơ Mạc Tô, tìm được ngươi rồi."
Cơ Mạc Tô?
Đây là tên của hán tử mặt sẹo?
Thượng Quan Tinh Phong cảm thấy cái tên này có hơi quen tai.
Mà hán tử mặt sẹo nhìn trước mặt nữ nhân sắc mặt tái nhợt cả người tử khí trước mắt, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo.
"Trưởng lão Thi Hoàng tông Âm Quân?"
"Không sai, là ta. Cơ Mạc Tô, đầu hàng đi, ngươi là một nhân tài, ta không muốn giết ngươi."
"Trưởng lão Thi Hoàng tông Âm Quân? Cơ Mạc Tô?"
Đồng tử của Thượng Quan Tinh Phong đột nhiên phóng đại.
Cuối cùng hắn đã nhớ ra rồi.
"Cơ Mạc Tô? Thư đồng của Tiền Thái tử Cơ Mạc Tô? Phụ thân ngươi là Cơ đại học sĩ?"
"Không sai, đối thủ chính trị bị Thượng Quan Vân đánh bại —— Cơ đại học sĩ."
Giọng điệu Cơ Mạc Tô rất bình thản.
Trong lòng Thượng Quan Tinh Phong liền trầm xuống.
Trong quá trình Thượng Quan thừa tướng thượng vị đương nhiên không phải thuận buồm xuôi gió.
Hắn đã đánh ngã không ít kẻ địch.
Cơ đại học sĩ, chính là một đối thủ lớn trong kiếp sống quan trường của Thượng Quan thừa tướng.
Sau này con trai độc nhất của Cơ đại học sĩ Cơ Mạc Tô đi theo tiền Thái tử đọc sách, Cơ đại học sĩ cũng nghiễm nhiên dựa vào tiền Thái tử.
Trong thời kỳ chiến tranh vệ quốc, Cơ đại học sĩ và Cơ Mạc Tô song song thăng lên Đại nho, là giai thoại một thời.
Cơ Mạc Tô lại gia nhập Thiết huyết cứu quốc hội, Cơ gia nhất thời phong quang vô lượng.
Đương nhiên, Cơ gia này không phải là Cơ của Cơ soái kia.
Hai Cơ gia này quăng tám sào cũng không tới. Cơ đại học sĩ vẫn luôn là đệ tử của Nho gia, mà gia tộc của Cơ Soái lại là tướng môn thế gia.
Sau đó nữa, Cơ Mạc Tô chết trận.
Cơ đại học sĩ bị Thượng Quan thừa tướng nắm được nhược điểm, cũng ảm đảm xuống đài, sau đó không lâu liền buông tay về tây thiên.
Cơ gia Nho môn cũng biến mất khỏi tầm mắt thế nhân từ khi đó.
Thượng Quan Tinh Phong không ngờ rằng Cơ Mạc Tô vậy mà còn sống.
Hơn nữa, còn làm lính đào ngũ.
Cơ Mạc Tô thả Thượng Quan Tinh Phong ra.
Mà Thượng Quan Tinh Phong vô thức cách xa Cơ Mạc Tô hai bước.
Mặc dù lúc này là ở giữa không trung, nhưng dựa vào tu vi của Thượng Quan Tinh Phong, đứng trên không cũng không thành vấn đề.