Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1015 - Chương 1014: Âm Mưu.

Chưa xác định
Chương 1014: Âm mưu.

Trên đại địa hoang vu.

Mấy trăm bóng người bay nhanh qua, tựa như một bầy chim cắt.

Bóng người bay đằng trước nhất chính là Chu Nguyên, ánh mắt hắn tựa như chim ưng, quét mắt nhìn tứ phương, nguyên khí phun trào quanh thân, lúc nào cũng ở trong tình trạng sẵn sàng chiến đấu.

Trong nơi Vẫn Lạc Chi Uyên này, nguy hiểm luôn rình rập ở khắp mọi nơi, hoàn cảnh quỷ dị ác liệt, không thể có một chút nào khinh thường.

Tuy nhiên, điều làm cho Chu Nguyên có chút bất ngờ, là trong suốt quãng đường vừa đi qua này, đội ngũ bọn hắn lại chưa từng gặp phải hiện tượng dị thường nào, hết thảy đều rất yên bình.

“Chẳng lẽ là vì vừa mới vào tiểu không gian phạm vi rìa ngoài của Vẫn Lạc Chi Uyên, nên tính nguy hiểm còn tương đối thấp sao?” -Chu Nguyên trầm ngâm suy nghĩ, đây cũng không phải là không có khả năng. Bởi vì hắn từng nghe nói các không gian của Vẫn Lạc Chi Uyên là chuyển đổi lẫn nhau, mà càng vào sâu trong thì tính chất nguy hiểm lại càng cao.

Dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Chu Nguyên cũng không hề lơ là chủ quan. Bởi vì trong suốt những năm qua sờ bò lăn lộn, hắn đã học được tính cẩn thận, dù ở hoàn cảnh xa lạ nào thì cũng cần phải bình tĩnh chăm chú. Hắn đã gặp quá nhiều trường hợp bởi vì chủ quan mà thất bại vào phút cuối.

Cho nên Chu Nguyên không cho phép mình được phép mắc phải loại sai lầm này.

Trong quá trình tìm kiếm, Chu Nguyên cũng đồng thời cảm ứng dòng lưu động của nguyên khí trong thiên địa.

Bởi vì phàm là nơi nào có nguyên khí thiên địa nồng đậm, thì nơi đó có khả năng xuất hiện Linh Cơ càng cao.

Đương nhiên, khả năng này cũng không phải là luôn đúng 100%, chỉ là tỷ lệ chính xác khá cao mà thôi.

Trong suốt thời gian một nén nhang tìm kiếm vừa rồi, Chu Nguyên cũng từng tìm được hai chỗ có nguyên khí rất nồng đậm, nhưng đáng tiếc là cả hai nơi đều không có Linh Cơ sinh ra...

Nhưng Chu Nguyên cũng không hề thất vọng, bởi vì Đại hội Cửu Vực chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi.

Ngay tại lúc hắn đang dẫn theo đội ngũ tìm kiếm, thì đột nhiên từ nơi xa có một cột nguyên khí phóng lên tận trời, hóa thành hình dáng một ngọn tháp, tồn tại một lúc lâu rồi mới bắt đầu tiêu tán.

- Là tín hiệu của đám người Tiểu Linh tỷ, xem ra bọn họ đã tìm tới khe hở không gian rồi. -Y Thu Thủy nói.

Chu Nguyên gật gật đầu, trong lòng thở phào một hơi. Nếu đã xác định được đường lui, vậy độ an toàn của đội ngũ cũng tăng lên.

- Tiếp tục tìm kiếm!

Chu Nguyên vung tay lên, tốc độ tăng tốc.

Mấy trăm bóng người lướt qua không trung, cứ bay như vậy chừng mười mấy phút, cuối cùng đi tới khu vực có nguyên khí nồng đậm thứ ba.

Mà khi Chu Nguyên vừa tới chỗ này, thì con mắt lập tức sáng lên.

Bởi vì hiện lên trước mắt Chu Nguyên là một ngọn núi vô cùng cao lớn, ngọn núi nằm ngay bên một khe Vực sâu. Khác biệt hoàn toàn với sự hoang vu ở khu vực xung quanh, trên ngọn núi mọc đầy cây cối tốt tươi, sinh cơ bừng bừng. Bóng cây che phủ, thấp thoáng dưới bóng cây là từng chùm sáng nhiều màu ẩn hiện, trông rất kỳ diệu.

- Nơi đây tất có Linh Cơ sinh ra!

Chu Nguyên mừng rỡ trong lòng, nhưng cũng không vội vàng lên núi, mà ra hiệu mọi người đề phòng, thần hồn lan tràn, cẩn thận cảm ứng động tĩnh xung quanh.

Sau một lúc lâu, thần hồn thu hồi lại, hết thảy đều không có dị thường.

Lúc này Chu Nguyên mới triệt để yên tâm, dẫn đầu đoàn người bay lên, tiếp cận khu vực núi lớn kia.

Chu Nguyên bay lên, đứng trên một cây cổ thụ cao ngợp trời, ánh mắt chăm chú vào trong thân cây, chỉ thấy ở nơi đó đang có từng điểm sáng nhàn nhạt trôi nổi bay ra, tựa như đom đóm.

Trong cảm giác của Chu Nguyên, lại có thể cảm nhận được một luồng khí tức khó có thể miêu tả đang xoay quanh trong thân cây.

Chu Nguyên giẫm nhẹ chân một cái, chỉ thấy toàn cây đại thụ hơi rung nhẹ, từ ngọn cây trở xuống, bắt đầu vỡ vụn.

Vút!

Cây đại thụ dần vỡ nát, đột nhiên có một chùm sáng bắn nhanh từ trong thân đại thụ ra, tựa như một mũi tên.

Chu Nguyên đã sớm chuẩn bị, bàn tay vồ một cái, một đạo nguyên khí đã bay ra, bao trùm chùm sáng kia, kéo nó bay về trước mặt.

Chu Nguyên quan sát cẩn thận chùm sáng này, chỉ thấy đây là một chùm sáng trong suốt, bên trong có rất nhiều điểm sáng đang trôi nổi, tựa như từng hạt kim cương đang bay lượn. Toàn chùm sáng trông giống như một bọc khí lưu, nhưng từ trong kết cấu nội bộ lại giống như một loại chất lỏng, tạo cho người ta một cảm giác cực kỳ thần diệu.

Chu Nguyên nắm lấy sợi khí lưu huyền diệu này, trong nháy mắt bàn tay tiếp xúc khí lưu, chỉ thấy Thần Phủ lập tức phát ra một chấn động nhỏ xíu.

Một cảm giác khát khao truyền tới.

“Đây chính là Linh Cơ sao?” -Trong mắt Chu Nguyên hiện lên vẻ hiếu kỳ. Rõ ràng, thứ có thể khiến cho Thần Phủ có biến hóa như vậy thì chỉ có thể là Linh Cơ mà thôi.

Linh Cơ, vốn là sản phẩm do nguyên khí thiên địa nồng đậm tới mức cực hạn, cộng thêm một vài nhân tố ngẫu nhiên khác, mới có thể sinh ra. Có thể coi nó như một tặng vật của tạo hóa.

Sợi Linh Cơ quấn quanh đầu ngón tay Chu Nguyên, tựa như có một loại linh tính nào đó.

Chu Nguyên thưởng thức sợi Linh Cơ một lúc, sau đó ngẩng đầu. Chỉ thấy lúc này hơn 300 đội viên đều đang nhìn hắn, ánh mắt ai nấy tràn đầy nóng bỏng, không kịp chờ đợi.

Chu Nguyên cười cười, cũng hiểu sự khao khát của bọn họ đối với Linh Cơ là lớn tới nhường nào. Đây chính là cơ duyên mà bọn họ cần có để tương lai có thể trùng kích lên Thiên Dương cảnh, cực kỳ trân quý...

- Mọi người chuẩn bị thu hoạch đi. Trước hết cứ tập hợp hết thảy Linh Cơ thu hoạch lại được đã, sau đó sẽ dựa theo cống hiến của từng người mà phân chia. -Chu Nguyên phất tay, nói.

Nghe thấy Chu Nguyên nói vậy, hơn 300 đội viên đồng loạt hoan hô lên, sau đó bắt đầu phân tán ra khắp ngọn núi lớn, bắt đầu tìm kiếm các nơi có thể ẩn tàng Linh Cơ.

Những sợi Linh Cơ này, có thể ẩn giấu trong thân cây, có thể ẩn giấu trong nham thạch cùng đất đá.

Nếu muốn tìm được thì cần phải khai sơn, phách địa.

Ầm ầm!

Thế là, chỉ trong giây lát, cả ngọn núi lớn bắt đầu trở nên náo nhiệt, cổ thụ che trời vị chém ngang, nham thạch bị đánh nát, mặt đất bị đào phá...

Chu Nguyên đứng trên đỉnh núi, nhìn cảnh tượng hỗn loạn ở phía dưới, không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu. Cái đám người này, chỉ biết phá hư...

Bản thân Chu Nguyên không có tham vọng quá lớn với những Linh Cơ này, bởi vì hắn có dã tâm càng lớn hơn. Thứ mà hắn muốn, là loại Linh Cơ càng thêm trân quý cùng huyền diệu hơn các Linh Cơ phổ thông này - Tiên Thiên Linh Cơ.

Chỉ là những tiểu không gian này cũng không phải là nơi mà Tiên Thiên Linh Cơ có thể sinh ra.

Nhưng Chu Nguyên cũng không vội, vì Đại hội Cửu Vực chỉ vừa mới bắt đầu.

Chu Nguyên khép hờ mắt, chờ lấy đám người hoàn thành công việc tìm kiếm.

Rất nhanh, thời gian đã trôi qua một nén nhang.

Lúc này, đột nhiên Chu Nguyên mở to mắt, ánh mắt trở nên cực kỳ sắc bén. Hắn quay đầu nhìn về hướng Tây Bắc, ở nơi đó truyền tới một chút xíu chấn động nguyên khí.

Vút! Vút!

Thế là trong cái nhìn chăm chú của Chu Nguyên, chân trời nơi xa dần xuất hiện mười mấy bóng người.

Mười mấy bóng người này đang bay vội, trông khá chật vật, nhìn kỹ lại thì hóa ra đang có tám bóng người đang đuổi theo phía sau mười mấy người này. Nguyên khí hùng hồn bạo phát ra từ trong cơ thể của tám người này, chấn động hư không.

Mười mấy bóng người chạy trốn ở phía trước chính là đội ngũ do Chu Nguyên phái ra để trinh sát lúc trước.

Oanh!

Những trinh sát viên này vừa chạy trốn, còn vừa phóng nguyên khí lên tận trời, nổ tung lên không trung. Đây là tín hiệu cảnh báo có địch đột kích!

Trong núi lớn, hơn 300 người đang thu thập Linh Cơ cũng đã phát hiện tín hiệu cảnh báo, thế là nhanh chóng tập hợp dưới sự chỉ huy của các đội trưởng, phóng lên tận trời.

- Có người đột kích? -Y Thu Thủy nhanh chóng chạy tới bên cạnh Chu Nguyên, gương mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ ngưng trọng, hỏi.

Chu Nguyên gật đầu, đáp:

- Chỉ là vẫn chưa biết là chúng ta đụng phải đội ngũ của Vực nào?

- Thực lực của bọn hắn thật mạnh! -Y Thu Thủy nhìn qua nơi xa, gương mặt xinh đẹp tràn đầy ngưng trọng. Bởi vì trong tầm mắt của nàng, kẻ địch chỉ có tám người, nhưng lại có thể đuổi đánh mười mấy trinh sát viên bên mình.

Phải biết, các trinh sát viên do bên này phái ra cũng rất tinh nhuệ!

Oanh!

Ngay tại lúc hai người còn đang quan sát, tám tên địch nhân đang đuổi theo các trinh sát viên đột nhiên bộc phát, nguyên khí phun trào, tốc độ tăng vọt, trong chớp mắt tiếp theo, từng dòng lũ nguyên khí cuồng bạo bắn ra, đánh vào sau lưng mấy người trinh sát chạy ở cuối cùng.

Thế công của kẻ địch quá hunh mãnh, mấy trinh sát viên ở hậu phương không thể tránh kịp, đã bị đánh trúng.

Đội ngũ bên Thiên Uyên Vực không khỏi bộc phát ra những tiếng kinh hô.

Ầm ầm!

Tuy nhiên, trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc ấy, một bóng đen mơ hồ đột nhiên bay ra, tay áo vung lên, một dải nguyên khí màu vàng xanh quét ra, trực tiếp đón lấy thế công của tám người kia, đánh nát tất cả.

- Tổng các chủ uy vũ!

Trong núi lớn, thấy cảnh này, hơn 300 người bộc phát ra những tiếng hoan hô.

Người vừa ra tay chính là Chu Nguyên.

Hắn đứng ở giữa hư không, nhìn qua tám tên địch nhân kia, hỏi:

- Các người là thành viên Vực nào? Đội trưởng là ai?

Tám tên Thần Phủ cảnh hâu kỳ nhìn Chu Nguyên một chút, trên mặt tựa như cười không phải cười, một tên trong đó nói:

- Ngươi thật muốn biết à?

Chu Nguyên híp hai mắt lại.

Một tên có vẻ là người dẫn đầu của tám người này cười nhạt một tiếng, nói:

- Chúng ta thuộc về đội ngũ của Vạn Tổ Vực. Về phần đội trưởng của chúng ta ấy à... Ha ha, kể ra đây cũng là vinh hạnh của các ngươi...

- Bởi vì đội trưởng của chúng ta tên là... Triệu Mục Thần. -Ánh mắt kẻ này mang theo vẻ nghiền ngẫm nhìn chằm chằm Chu Nguyên.

Lời này vừa nói ra, trong chớp mắt ấy, hơn 300 đội viên Thiên Uyên Vực lập tức trắng bệch cả mặt.

Đồng tử Chu Nguyên cũng lập tức co rút lại.

- Vạn Tổ Vực? Triệu Mục Thần?!

Bọn họ vừa mới vào Vẫn Lạc Chi Uyên, đã trực tiếp đụng phải Triệu Mục Thần?!

Giờ khắc này, Chu Nguyên không cảm thấy nhóm người mình không may, mà là nhạy bén ngửi được hương vị của âm mưu!

Khả năng là hắn, đã bị người mưu hại!

Bình Luận (0)
Comment