Oanh!
Nguyên khí bàng bạc hùng hồn xé rách chân trời, ẩn hiện trong nguyên khí là một cây bút màu đen. Cây bút chấn động, phát ra âm thanh vù vù kinh thiên động địa, khiến cho hư không rung động.
Bút đen mang theo áp lực cường đại, giáng xuống từ trên trời, cuối cùng đánh mạnh vào trên một bóng người hơi có vẻ hư ảo.
Ầm ầm!!
Làn sóng xung kích to lớn lan tràn ra bốn phương tám hướng, mặt đất vỡ nát, vết rách kéo dài ra khắp nơi, chằng chịt như mạng nhện.
Lúc này, cái bóng đang tỏa ra ba động nguyên khí cường đại kia cũng phát ra những tiếng kêu thê lương, thân thể nổi lên gợn sóng, cuối cùng ầm vang nổ tung.
Một bóng ma ngay lập tức xuất hiện ở sau lưng nó, tựa như quỷ mị, bàn tay bóng ma xuyên thủng lồng ngực của hư ảnh, cầm ra một viên quang châu.
Bóng ma hiện ra thân hình, chính là Chu Nguyên.
Hắn tung tung viên Vẫn Lạc Nguyên Châu trong tay, trong mắt lộ ra vẻ hài lòng. Trải qua thời gian một ngày ròng rã, đội ngũ của Chu Nguyên đã càn quét hết thảy Vẫn Lạc Yêu Ảnh có trong tòa tiểu không gian này.
Mà viên Vẫn Lạc Nguyên Châu này cũng là viên thứ chín mà hắn thu hoạch được.
Chu Nguyên búng tay một cái, có thêm tám viên Vẫn Lạc Nguyên Châu bay ra, chín viên hội tụ cùng một chỗ, cùng tỏa ra ánh sáng chói lọi.
Nếu có thể luyện hóa hoàn toàn chín viên Vẫn Lạc Nguyên Châu này thì hắn có thể khiến cho tầng màng ngăn tầng thứ chín của Thần Phủ tan rã khá nhiều.
Vút! Vút!
Lúc này, có mấy trăm bóng người bay từ xa mà tới, rơi xuống xung quanh, chính là các thành viên của Thiên Uyên Vực. Lúc trước bọn họ phụ trách quây bắt, xua đuổi Vẫn Lạc Yêu Ảnh đến chỗ Chu Nguyên để hắn giải quyết.
Y Thu Thủy bay xuống bên cạnh Chu Nguyên, nhìn thoáng qua những viên Vẫn Lạc Nguyên Châu này, cười nói:
- Đây chính là khu vực thinh vượng Linh Cơ cuối cùng trong tòa tiểu không gian này.
Chu Nguyên gật đầu nói:
- Ra lệnh cho mọi người thu thập Linh Cơ đi!
Y Thu Thủy gật đầu, sau đó phát mệnh lệnh cho mọi người.
Chỉ là nếu để ý kỹ, có thể thấy trên khuôn mặt của nàng hiện lên vẻ lo âu.
- Sao vậy? -Chu Nguyên hỏi.
Y Thu Thủy cười khổ nói:
- Trước đó, vì chiến đấu với hai đội ngũ của Vạn Tổ Vực cùng Võ Thần Vực, các thành viên của chúng ta đã phải tiêu hao rất nhiều nguyên khí. Nếu như cứ giữ trạng thái này mà đi sang tòa tiểu không gian khác, thì chỉ sợ là chúng ta sẽ không đủ sức để chống lại các đội ngũ mạnh mẽ khác.
- Thế nhưng nếu để cho mọi người ở lại khôi phục nguyên khí, thì tối thiểu cần thời gian ba ngày liền.
Bây giờ mọi đội ngũ đều đang tận dụng thời gian từng giây từng phút để tranh đoạt Linh Cơ, nếu đội ngũ Chu Nguyên lại nghỉ ngơi ba ngày không đi tới tiểu không gian khác thì không thể nghi ngờ là sẽ tổn thất rất nhiều.
Chu Nguyên nghe vậy, chỉ cười cười, vẻ mặt ung dung không vội.
Y Thu Thủy thấy vậy, không khỏi hiếu kỳ, nói:
- Chẳng lẽ huynh đã có biện pháp ứng phó rồi sao?
Chu Nguyên nghe vậy, nắm tay một cái, chỉ thấy một chiếc ngọc bài xuấy hiện trong tay. Trên ngọc bài được khắc rất nhiều vết tích Nguyên văn. Hơn nữa nếu nhìn kỹ thì có thể thấy ở chỗ sâu trong ngọc bài có một dòng nguyên khí màu vàng xanh đang vận chuuyển.
Chu Nguyên đưa chiếc ngọc bài này cho Y Thu Thủy, nói:
- Muội thử hút nguyên khí thiên địa vào trong ngọc bài này, sau đó lại hấp thu nguyên khí từ trong ngọc bài ra xem thế nào!
Y Thu Thủy nghe vậy không khỏi hơi nghi hoặc, nhưng vẫn dựa theo chỉ dẫn của Chu Nguyên, dùng ngọc bài hút nguyên khí thiên địa. Chỉ thấy ngọc bài hấp thu nguyên khí, bắt đầu tỏa ra hào quang, những Nguyên văn được khắc họa bên trên cũng trở nên sáng hơn.
Đặc biệt là môt sợi nguyên khí màu vàng xanh bên trong còn phát ra tiếng ngâm dài như của Giao Long.
Y Thu Thủy nắm chặt ngọc bài, lại hấp thu nguyên khí trong ngọc bài vào cơ thể.
Một lát sau, chỉ thấy đôi mắt đẹp của nàng mở ra to tròn, nhìn sang Chu Nguyên.
Bởi vì nàng phát hiện luồng nguyên khí thiên địa vừa nãy, trải qua trung gian là ngọc bài, khi tiến vào trong cơ thể nàng lại có thể nhanh chóng được hấp thu vào Thần Phủ.
- Tại sao có thể như vậy?! -Y Thu Thủy khó có thể tin, nói.
Phải biết, nguyên khí thiên địa trong Vẫn Lạc Chi Uyên cực kỳ cuồng bạo. Bởi vậy nếu muốn luyện hóa hấp thu thì cần tốn công tốn sức hơn nhiều. Thế mà luồng nguyên khí lúc trước mà nàng hấp thu lại không hề có tính chất cuồng bạo kia.
Chu Nguyên cười cười, nói:
- Xem ra là có hiệu quả rồi!
Y Thu Thủy nhìn chiếc ngọc bài trong tay, nói:
- Là bởi vì cái này sao?
Chu Nguyên gật gật đầu, nói:
- Đây là thứ do ta sáng tạo ra, gọi là Tinh Hóa Ngọc Bài, có thể tịnh hóa, tẩy đi tính chất cuồng bạo của nguyên khí ở nơi này. Có thứ này trợ giúp thì tốc độ khôi phục nguyên khí của mọi người có thể đạt tới tám phần mười so với lúc ở bên ngoài.
Thật ra Tịnh Hóa Ngọc Bài cũng không phức tạp, chỉ là đồ vật hạch tâm của nó cực kỳ đặc thù, chính là một sợi Trấn Thế Thiên Giao Khí của Chu Nguyên mà thôi.
Bởi vì Chu Nguyên cũng là dựa vào Tổ Long Kinh mới có thể tiêu giảm tính chất cuồng bạo của nguyên khí ở nơi đây, thế nên mới nảy ra ý tưởng dùng nó để chế tạo ra Tịnh Hóa Ngọc Bài này.
- Chu Nguyên, huynh quá lợi hại! -Trên gương mặt xinh đẹp của Y Thu Thủy hiện lên vẻ vui mừng. Đối với đội ngũ Thiên Uyên Vực mà nói thì vật này quả là bảo bối. Một khi có chiếc Tịnh Hóa Ngọc Bài này, bọn họ liền không còn phải tiết kiệm nguyên khí nữa, thế nên một khi gặp phải các đội ngũ khác thì không thể nghi ngờ là sẽ chiếm giữ rất nhiều ưu thế.
Chu Nguyên cười cười, nói:
- Chỉ là chiếc Tịnh Hóa Ngọc Bài này cũng có khuyết điểm. Đó là nó không thể tồn tại lâu dài được, cùng lắm thì chỉ có thể sử dụng trong ba ngày mà thôi. Thế nên sau ba ngày nó sẽ mất đi hiệu lực, cần đưa lại cho ta sửa đổi một lần mới có thể tiếp tục sử dụng.
Thật ra nguyên nhân thật sự là vì sợi Thiên Giao Khí bên trong ngọc bài chỉ có thể tồn tại trong thời gian ba ngày mà thôi, nhưng Chu Nguyên cũng không cần giải thích quá rõ ràng làm gì.
- Đó chỉ là vấn đề nhỏ. -Y Thu Thủy lắc đầu. Thời gian ba ngày là đã đủ để mọi người sử dụng rồi. Còn chưa kể tới việc bọn họ còn có thể đưa cho Chu Nguyên, nếu mất hiệu lực thì để hắn luyện chế lại một chút là được.
Thế là Chu Nguyên vung tay áo lên, liền thấy mấy trăm miếng ngọc bài bay ra, vây quanh Y Thu Thủy, hắn cười nói:
- Bây giờ muội hãy phân phát những miếng ngọc bài này cho mọi người đi, để mọi người thu thập Linh Cơ xong thì tranh thủ khôi phục nguyên khí. Tiếp sau đây chúng ta còn cần chiến đấu nhiều đấy!
Y Thu Thủy vẫy tay một cái, thu hết tất cả ngọc bài vào túi Càn Khôn ở bên hông, nàng cười tủm tỉm, nói:
- Sợ là mấy tên kia mà nghe được tin tốt này thì sẽ vui như điên mất. Chỉ vì chuyện này mà bọn hắn đã lo lắng nửa ngày trời rồi đấy!
Nói xong, nàng xoay người mà đi, để lại cho Chu Nguyên một bóng lưng xinh đẹp thanh thoát.
Chu Nguyên thì tìm một chỗ có tảng đá bằng phẳng ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu luyện hóa hấp thu các viên Vẫn Lạc Nguyên Châu này.
Mà khi hắn luyện hóa tới viên thứ ba, thì đột nhiên có vô số những tiếng hoan hô hò hét vang lên.
- Tổng các chủ uy vũ!
- Tổng các chủ vô địch!
- ...
Chắc hẳn là mọi người đã được phát Tịnh Hóa Ngọc Bài và thử sử dụng, vui quá mà reo hò đây.
Chu Nguyên cười cười, tiếp tục nhắm mắt luyện hóa.
Đợi đến lúc Chu Nguyên luyện hóa xong Vẫn Lạc Nguyên Châu thì thời gian đã qua hơn nửa ngày trời. Sắc trời bây giờ trở nên u ám, tầng mây xoay vần, cuồng phong gào thét, tàn phá bừa bãi trong cả vùng tiểu không gian.
Chu Nguyên đứng dậy, quét mắt nhìn một vòng, chỉ thấy lúc này các thành viên Thiên Uyên Vực đã thu thập xong Linh Cơ, đang ngồi xếp bằng ở xung quanh, trong tay nắm chặt Tịnh Hóa Ngọc Bài, hấp thu nguyên khí thiên địa, khôi phục thực lực tự thân.
Chu Nguyên lại nhìn sắc trời, trong mắt lộ vẻ suy ngẫm. Nghe nói là càng là tiểu không gian ở sâu trong Vẫn Lạc Chi Uyên thì độ nguy hiểm lại càng cao. Nhưng Chu Nguyên lại không hề sợ hãi, ngược lại có chút chờ mong.
Bởi vì chỉ có những không gian nguy hiểm cao kia thì mới có khả năng sinh ra Tiên Thiên Linh Cơ.
Mà xếp hạng của các đội trong Đại hội Cửu Vực cũng là dựa vào số lượng Linh Cơ để tính điểm. Trong đó điểm số đạt được nếu thu được Tiên Thiên Linh Cơ cực kỳ cao, chỉ một sợi Tiên Thiên Linh Cơ liền có thể sánh ngang với hơn ngàn sợi Linh Cơ phổ thông.
Thế nên mới nói yếu tố quyết định trong trận đấu Đại hội Cửu Vực này chính là nằm ở Tiên Thiên Linh Cơ.
Mà trong lúc Chu Nguyên còn đang trầm ngâm, thì các đội viên Thiên Uyên Vực cũng lục tục mở mắt, trong ánh mắt của bọn hắn lấp lóe tinh quang, đó là dấu hiệu khi nguyên khí trong cơ thể tràn đầy.
Bọn hắn đứng dậy, đồng loạt cung kính hành lễ với Chu Nguyên một cái.
Chu Nguyên gật gật đầu, cũng không nói thêm gì, thấy mọi người đã tu luyện xong, liền vung tay lên:
- Khởi hành, tiến về tòa tiểu không gian tiếp theo.
Nói đoạn, hắn đã dẫn đầu bay về phía khe hở không gian mà trước đó đã tìm thấy, mấy trăm người cũng lướt không theo sau.
Khi tầm mắt Chu Nguyên lại thấy được ánh sáng, thì hiện ra trước mắt hắn là một mảnh đất trời xanh ngát tốt tươi. Sinh cơ bừng bừng tràn ngập khắp nơi, từng cây cổ thụ rậm rạp đứng sừng sững. Trong rừng còn thỉnh thoảng truyền tới tiếng thú gào.
Chu Nguyên nhìn qua chung quanh, sắc mặt lại dần trở nên ngưng trọng.
Bởi vì mức độ nguyên khí trong tòa tiểu không gian này còn nồng đậm hơn gấp mấy lần so với các tòa tiểu không gian trước mà hắn từng đến.
Hơn nữa, hắn còn có thể cảm ứng được, một cảm giác huyền diệu truyền tới từ trong nguyên khí thiên địa nơi đây, đó là một loại khí tức kỳ diệu khiến cho Thần Phủ hắn run lên nhè nhẹ...
“Đó là...”
“Tiên Thiên Linh Cơ!”
Trong mắt Chu Nguyên bộc phát ra tinh quang sáng chói...
Rốt cục cũng gặp ngươi rồi, Tiên Thiên Linh Cơ!