- Ha ha, xem ra người ta cũng không muốn nể mặt chúng ta rồi.
Ở chân núi băng, Viên Côn nhìn Tiết Kinh Đào đang đứng phía trước, sắc mặt khó coi, sau đó quay sang nói với Chu Nguyên như vậy.
Tiết Kinh Đào nghe Viên Côn nói vậy thì mỉm cười nói:
- Sao Viên Côn sư huynh lại nói thế? Cũng không phải là Cửu Cung cô nương không nể mặt huynh, mà là vì cô ấy tới trước một bước, mới chiếm được ưu thế mà thôi.
Nói tới đây, hắn lại liếc nhìn Chu Nguyên, chậm rãi nói:
- Chỉ là cô ấy nói, rằng không phải là Viên Côn sư huynh cứ tùy tiện tìm một người vớ vẩn nào đến đây giúp đỡ liền có thể phá được kết giới Tử Ngọ Kim Quang này của cô ấy.
Chu Nguyên dời ánh mắt từ trên băng sơn được bao phủ trong luồng kim quang lấp lóe kia, chuyển sang nhìn Tiết Kinh Đào, cảm nhận được ác ý trong lời nói của đối phương, hắn thản nhiên nói:
- Ngươi là người của Tử Tiêu Vực?
Tiết Kinh Đào mỉm cười nói:
- Tại hạ là Tiết Kinh Đào của Tử Tiêu Vực, không biết tổng các chủ Chu Nguyên muốn chỉ giáo điều gì?
- Các ngươi dính vào chuyện này làm gì?
Tiết Kinh Đào nói:
- Để gây dựng cùng duy trì tòa kết giới Kim Quang này thì cần có số người không ít. Nếu như không có đội ngũ của chúng ta thì sợ rằng Cửu Cung cô nương cũng là không bột đố gột nên hồ. Thế nên nàng ấy mới mời chúng ta tham gia giúp đỡ.
Trong lời nói tỏ rõ vẻ đắc ý, tựa như tòa kết giới Kim Quang này chính là kiệt tác của hắn vậy.
Chu Nguyên bình thản nói:
- Nể mặt Tô Ấu Vi, ta khuyên ngươi mau rời đi nơi này, đừng có dính vào lung tung. Các ngươi còn chưa đủ tư cách tham gia tranh đấu ở cấp bậc này. Đừng để đến lúc phải gánh chịu tổn thất nặng nề, lại hối hận thì đã không kịp.
Tiết Kinh Đào nghe vậy, sắc mặt trở nên khó coi, hắn âm trầm nhìn chằm chằm Chu Nguyên, cười lạnh nói:
- Tổng các chủ Chu Nguyên, dù cho ngươi không thể phá hủy được tòa kết giới Tử Ngọ Kim Quang này, thì cũng không cần thiết phải nói lời khó nghe, kích cho ta rời đi như vậy chứ?
- Ngươi muốn để cho chúng ta rời đi, đến lúc không đủ người duy trì, kết giới Kim Quang sẽ tự sụp đổ chứ gì? -Tiết Kinh Đào mang theo vẻ khinh miệt, nói.
- Đừng mơ tưởng sử dụng mấy cái kế vặt này. Nếu Cửu Cung cô nương đã khẳng khái tin tưởng chúng ta, vậy đương nhiên là chúng ta sẽ kiên định đứng ở phía bên cô ấy.
- Nếu ngươi có bản lĩnh thật sự, thì hãy xông qua được tòa kết giới Kim Quang này rồi hẵng nói. Còn nếu không thể xông qua thì mau mau cút xéo, đừng lãng phí thời gian của chúng ta!
Sau khi tuyên bố một cách dõng dạc, Tiết Kinh Đào không lưu lại nữa, xoay người rời đi.
Chu Nguyên bình thản nhìn hắn rời đi, ánh mắt không có chút gợn sóng nào.
Lúc trước Chu Nguyên mở miệng nói như vậy, là bởi vì nể mặt Tô Ấu Vi. Bởi vì trong lúc quan trắc tòa kết giới Kim Quang này, hắn phát hiện những tiết điểm mà do thành viên Tử Tiêu Vực canh giữ đều là những tiết điểm cực kỳ nguy hiểm, một khi kết giới gặp phải công kích từ bên ngoài thì những tiết điểm đó sẽ trở thành bia ngắm sống.
Hiển nhiên, đây là do Cửu Cung cố ý bố trí.
Dù sao địa vị khi hợp tác của nàng với Tiết Kinh Đào cũng không hề bình đẳng. Đội ngũ của Cửu Cung là chủ lực của Huyền Cơ Vực, trong khi đội ngũ của Tiết Kinh Đào chỉ là đội ngũ phụ mà thôi, hắn còn chưa có tư cách khiến cho nàng phải đối đãi nghiêm túc.
Chỉ tiếc là tên Tiết Kinh Đào này lại không hiểu những điều này, lại còn tự cao tự đại, tự cho rằng mình trọng yếu bao nhiêu...
Nếu đã vậy thì cũng không thể trách Chu Nguyên không nhắc trước.
- Tên quỷ nhỏ thật không biết điều!
Viên Côn tức giận nói:
- Chu huynh, nếu nhẹ đã không được, vậy chúng ta cứ dùng nặng đi. Ta cũng không tin hai đội ngũ chúng ta hợp lại lại không thể phá được cái kết giới này!
Chu Nguyên tranh thủ ngăn lại Viên Côn, nói:
- Nếu hai đội ngũ chúng ta dùng thuần sức mạnh tấn công, mặc dù có khả năng phá được, nhưng đổi lại cũng phải trả một cái giá không nhỏ. Không cần thiết còn chưa bắt đầu đã liều lĩnh như thế!
Viên Côn cau mày nói:
- Vậy làm sao bây giờ?
Chu Nguyên bất đắc dĩ, chỉ chỉ tòa băng sơn bao phủ trong kim quang kia, nói:
- Tòa kết giới kim quang này cũng có khá nhiều dấu vết để lần theo. Chỉ cần tìm kiếm được một dấu vết, phân tích rõ ràng nó, từ đó cẩn thận thăm dò, ắt có thể phá hủy cả tòa kết giới.
- Viên Côn huynh, huynh có nhìn thấy vô số Nguyên văn đang lưu động trong tòa kết giới này không?
Viên Côn nghe vậy, vội vàng trừng lên mắt nhỏ, ngắm nhìn tòa kết giới hồi lâu, thế nhưng mãi đến khi nhìn đến cay cả mắt vẫn không thấy gì, đành lúng túng nói:
- Chu Nguyên huynh này, huynh cũng biết ta dốt đặc cán mai về khoản Nguyên văn này mà...
Viên Côn nhìn mãi, vẫn chỉ thấy đây là một vầng kim quang, mặc dù có ba động khá kỳ lạ, thế nhưng nếu muốn hắn nhìn ra đây là Nguyên văn, còn có quỹ tích Nguyên ngân, thì đúng là chuyện không thể nào.
Chu Nguyên không khỏi giật giật khóe miệng, hóa ra nói nãy giờ đều là đàn gảy tai trâu.
Thảo nào mà trước đó cái tên Viên Côn này không thể làm gì tòa kết giới kim quang này, chỉ trách trình độ Nguyên văn của hắn quá kém mà thôi.
Viên Côn thấy vẻ mặt Chu Nguyên, càng thêm xấu hổ, tức giận nói:
- Nếu Chu huynh đã có nghiên cứu về nghề này thì cứ việc dò xét, ta ắt sẽ phối hợp với huynh. Chỉ là ta cũng phải nhắc nhở huynh một câu, Huyền Cơ Vực vốn nổi tiếng với việc kết hợp giữa nguyên khí cùng Nguyên văn, thủ đoạn khá là đặc biệt. Mà Cửu Cung lại là người tiêu biểu trong thế hệ trẻ của Huyền Cơ Vực, vậy ắt là rất giỏi nghề này. Thế nên kết giới kim quang do nàng ta bố trí ra cũng không phải là kết giới Nguyên văn đơn giản được.
Chu Nguyên cười gật gật đầu, sau đó thân hình hơi động, đã xuất hiện ở sát biên của kết giới kim quang, sau đó bay dọc theo đường biên giới này, đạp không mà đi.
Trong mắt Chu Nguyên, tòa kết giới kim quang này tựa như vô số những con cá bơi là những Nguyên văn kết nối mà thành. Mà theo thời gian quan trắc kéo dài thêm, thì trong mắt hắn cũng càng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bởi vì hắn phát hiện nguyên liệu cấu thành kết giới cũng không chỉ bao gồm Nguyên văn, mà còn có sự có mặt của rất nhiều tiết điểm nguyên khí nữa.
Cả hai kết hợp, tạo thành tòa kết giới kim quang này. Mà một khi có người xâm nhập vào đây, bị kim quang chiếu xạ, thần hồn sẽ bị ảnh hưởng, đầu óc trở nên đê mê, dễ dàng bị khống chế.
- Quả là có mấy phần kỳ diệu!
Chu Nguyên quan trắc suốt thời gian một nén nhang, không nhịn được gật đầu. Thủ đoạn của Huyền Cơ Vực quả là kỳ diệu, lại có thể kết hợp nguyên khí cùng Nguyên văn, khiến cho kết giới Nguyên văn bình thường trở nên càng thêm khó lường.
Thế là tòa kết giới này khiến cho Chu Nguyên càng thêm hiếu kỳ cùng hứng thú.
Trong núi băng.
Tiết Kinh Đào đang đứng ở trên một vách núi, ánh mắt mang theo vẻ mỉa mai nhìn xuyên qua kết giới kim quang. Hắn đã nhìn thấy Chu Nguyên đi lại khắp xung quanh kết giới được một nén nhang rồi.
- Ha ha, chẳng lẽ vị tổng các chủ Chu Nguyên này thật cho rằng chỉ nhìn trộm hai ba lần liền có thể tìm ra được phương pháp giải quyết à? -Tiết Kinh Đào quay đầu nhìn qua mấy vị sư huynh đệ Tử Tiêu Vực ở bên cạnh, cười với vẻ trêu tức.
Những người khác vốn thân quen với hắn, nghe vậy cũng ồ lên cười mấy tiếng phụ họa.
- Đúng là nằm mơ giữa ban ngày. Trước đó tên Viên Côn kia cũng thử cách này rồi, nhưng tìm cả nửa ngày trời, cuối cùng vẫn bị chúng ta đuổi ra ngoài đấy thôi.
- Ngay cả Viên Côn cũng không làm được gì, tên Chu Nguyên kia còn xếp hạng sau cả Viên Côn, thì đừng mơ có thể phá hủy kết giới kim quang!
Tiết Kinh Đào khẽ cười một tiếng, trong mắt mang theo vẻ khinh miệt. Hắn phất phất tay, nói:
- Truyền lệnh cho mọi người, tất cả bảo vệ chặt tiết điểm, vận chuyển kết giới kim quang toàn lực, không cho bọn hắn bất cứ một cơ hội nào!
Một người sau lưng đáp tiếng, sau đó cấp tốc quay người đi truyền lệnh.
Tiết Kinh Đào chắp tay thả lỏng sau lưng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm thân ảnh vẫn còn đang di chuyển bên ngoài kết giới kim quang, lẩm bẩm nói:
- Chu Nguyên, lần này, ta muốn khiến ngươi phải mất hết mặt mũi, để xem về sau ngươi còn dám đứng trước mặt sư muội Tô Ấu Vi nữa không!
Bên ngoài kết giới kim quang.
Chu Nguyên đang đứng giữa hư không, trong mắt lóe lên vô số lưu quang. Đó là hắn đang tiến hành thôi diễn tới mức cực hạn, dựa theo quỹ tích di chuyển của những Nguyên văn này để thăm dò ra rất nhiều tiết điểm của tòa kết giới kim quang này.
Quang mang trong mắt Chu Nguyên càng ngày càng trở nên sáng chói.
Khóe môi Chu Nguyên cũng dần nở rộ nụ cười.
- Rốt cuộc cũng tìm ra chút manh mối.
Cô nương Cửu Cung này cũng thật là có chút thủ đoạn bất phàm. Nhưng cũng tiếc là... lần này lại gặp phải hắn!