Chân núi băng sơn.
Viên Côn nhìn thân ảnh Chu Nguyên đi vòng quanh kết giới kim quang thật lâu, không ngừng đưa tay lau mồ hôi trên mặt, trong đôi mắt nhỏ ti hí hiện lên vẻ lo âu.
Mặc dù trình độ Nguyên văn của hắn cực kỳ kém, nhưng cũng còn có chút kiến thức, hiểu được tòa kết giới này khá lợi hại. Đó là còn chưa kể đến việc với thực lực của hắn, vậy mà khi xông vào trong trận này lại bị kim quang chiếu cho thần hồn choáng váng. Nếu không phải nhờ vào nguyên khí tự thân hùng hồn thì sợ là hắn đã thua ở trong đó lâu rồi.
Có thể nói tòa kết giới Tử Ngọ Kim Quang này chính là tác phẩm đắc ý của Cửu Cung.
Thế nên hắn cũng không biết liệu Chu Nguyên có thể phá hủy tòa kết giới kim quang này được không.
Nếu cả Chu Nguyên cũng làm không được thì cuối cùng cũng chỉ còn cách dùng sức mạnh phá hủy thử mà thôi...
- Hừ, đồ quỷ nhỏ Cửu Cung, đúng là quá đáng, lại dự định ăn một mình đây mà! -Viên Côn nhếch miệng, khó chịu mắng một tiếng.
Mà ngay khi tiếng mắng của hắn vừa dứt, đột nhiên có một thân ảnh giáng xuống từ trên trời, chính là Chu Nguyên.
Viên Côn thấy thế, vội vàng hỏi:
- Chu Nguyên huynh, thế nào rồi?
Chu Nguyên cười khẽ một tiếng, nói:
- Ta đã có một chút phương pháp, cứ thử cái đã!
Viên Côn nghe vậy thì vui vô cùng, giơ ngón tay cái lên:
- Quả nhiên là Chu Nguyên huynh vẫn đáng tin cậy!
Mặc dù Viên Côn cũng không biết mấy phương pháp này của Chu Nguyên liệu có thể thành công hay không, nhưng dù sao cũng tốt hơn nhiều so với việc không có đầu mối giải quyết nào.
- Để ta chuẩn bị một chút đã. -Chu Nguyên nói một tiếng, liền tìm chỗ ngồi xếp bằng xuống, vung tay áo lên, lấy ra rất nhiều ngọc giản. Một tay Chu Nguyên cầm Thiên Nguyên Bút, ngòi bút hạ xuống, vẽ nên từng đường nét Nguyên văn, dung nhập vào trong ngọc giản.
Viên Côn cũng đứng bên cạnh nhìn xem, đối với kẻ trình độ Nguyên văn không có mấy như hắn, dù không hiểu Chu Nguyên đang vẽ gì, nhưng lại cảm giác rất là lợi hại. Thế là hắn không ngừng gật gật đầu, còn nói với mấy người Ngự Thú Vực ở bên cạnh:
- Chuyên nghiệp, chuyên nghiệp!
Trải qua nửa nén hương về sau, Chu Nguyên cũng hoàn thành các bước cần chuẩn bị.
Thế là hắn cùng Viên Côn triệu tập đội ngũ hai bên lại.
- Chọn ra những người mạnh nhất trong hai đội, xếp thành mười người một tổ, sau đó theo ta tiến vào trong kết giới kim quang.
Nghe theo âm thanh Chu Nguyên, từ trong đội ngũ của hai bên hơi xao động một chút, sau đó có từng bóng người lục tục bước ra, nhanh chóng kết hợp lại thành đội ngũ mới.
Chu Nguyên vung tay áo lên, những ngọc giản mà lúc trước vừa mới vẽ liền bay ra, lơ lửng trước mắt các tổ.
- Mọi người cầm trong tay các ngọc giản này rồi tiến vào kết giới. Nhớ trước khi tiến vào phải đóng lại cảm ứng thần hồn tự thân. Nếu không một khi bị kim quang trong kết giới quét trúng thì cũng chỉ còn nước bị người ta khống chế. -Chu Nguyên căn dặn.
Nghe thấy Chu Nguyên nói vậy, mấy thành viên tinh nhuệ kia liếc nhau, sau đó có người đứng ra, do dự nói:
- Thế nhưng nếu đóng lại cảm ứng thần hồn thì cảm giác của chúng ta đối với bên ngoài sẽ giảm xuống đến mức trì độn. Nếu như gặp mai phục thì cũng khó có thể phát hiện được.
Chu Nguyên khoát tay nói:
- Không sao, mọi người cứ nghe theo ta chỉ huy là được.
Nghe vậy, mấy người Thiên Uyên Vực cũng gật gật đầu, không còn nghi vấn gì nữa. Dù sao trong lòng bọn họ cũng rất kính phục Chu Nguyên, tin tưởng Chu Nguyên sẽ làm đúng. Nhưng mấy người Ngự Thú Vực lại có chút chần chờ. Dù sao bọn họ cũng không hiểu rõ Chu Nguyên, thế nên không thể giao tính mạng của mình cho hắn một cách dễ dàng như vậy được.
Viên Côn thấy đám người bên mình chần chờ, không nhịn được trợn mắt hung hăng nhìn bọn hắn một chút, nói:
- Một đám nhút nhát. Mặc dù cô ả Cửu Cung kia ỷ vào cái xác rùa đen này mà không sợ chúng ta. Nhưng cô ta cũng sẽ không dám đắc tội khiến chúng ta nổi giận. Bằng không nếu chúng ta thật không chịu đi đâu, cứ thủ ở chỗ này, thì đội ngũ của Huyền Cơ Vực đừng mơ đi được nơi nào nữa.
Ý của Viên Côn là đám người Ngự Thú Vực cũng không cần sợ hãi, dù sao đây chỉ là một cuộc đấu trong đó một bên thủ trận, một bên phá trận mà thôi. Bên kia cũng không dám ra tay quá hung ác làm gì.
Bị Viên Côn mắng cho một trận, những thành viên tinh nhuệ của Ngự Thú Vực kia cũng cười ngượng ngùng một tiếng, không dám nói thêm gì.
Chu Nguyên quay đầu cười cười với Viên Côn, cảm ơn sự tín nhiệm của hắn dành cho mình.
Viên Côn nói:
- Có cần ta vào cùng không?
Chu Nguyên trầm ngâm, nói:
- Vừa rồi Viên Côn huynh cũng đã nói, đây chỉ là một cuộc phá trận mà thôi, không phải thật sự muốn đấu tay đôi với Cửu Cung. Thế nên dù huynh có đi vào, không những không tăng lên mấy tác dụng, mà ngược lại sau khi trận bị phá cô nàng kia còn cho rằng chúng ta ỷ vào nhiều người mới phá được, không công nhận thì phiền.
Thực ra còn một nguyên nhân khác, đó là Chu Nguyên cảm thấy cô gái Cửu Cung kia đưa ra yêu cầu muốn bên mình phá trận là hành vi nhằm vào bản thân mình.
Mặc dù hắn cũng không hiểu vì sao vị thiên kiêu Huyền Cơ Vực chưa từng gặp mặt này lại có ý khiêu khích mình, nhưng hắn cũng không sợ. Nếu bàn về trình độ Nguyên văn thì Chu Nguyên tự tin đối phương không thể mạnh hơn mình được.
Mặc dù Viên Côn nhìn có vẻ thô kệch, nhưng thực tế lại là người tinh tế, hắn cũng có cảm nhận như Chu Nguyên, thế nên cũng không nhiều lời, chỉ vỗ vỗ bả vai Chu Nguyên, nói:
- Cho con quỷ nhỏ kia biết tay đi!
Chu Nguyên cười cười, không nói gì thêm, thân hình hơi động đã xuất hiện ở trước kết giới kim quang, ở sau lưng hắn là mấy chục đội ngũ đang theo sát.
Chu Nguyên mở tay ra, chỉ thấy từng tia nguyên khí phát sáng kéo dài ra xung quanh. Một đầu những tia nguyên khí này kết nối với tất cả đội ngũ, một đầu khác thì tràn về các phương hướng khác nhau của kết giới kim quang.
- Mọi người đi theo chỉ dẫn của tia sáng để xâm nhập vào kết giới. Sau khi tiến vào không được tùy ý làm liều. Nhớ kỹ tay cầm chắc ngọc giản, nghe theo mọi chỉ huy của ta, không được làm trái. -Chu Nguyên trịnh trọng nhắc nhở.
Mấy chục đội ngũ nghe vậy đồng thời đáp lại, sau đó lao người lên, trực tiếp chui vào trong kết giới kim quang.
Chu Nguyên ngẩng đầu, nhìn tòa kết giới kim quang khổng lồ trước mặt, ánh mắt hắn nhìn chăm chú, dường như có thể nhìn xuyên qua tầng tầng kim quang này, nhìn đến một bóng hình xinh đẹp cao ngạo cũng đang nhìn hắn chăm chú, trong ánh mắt của đối phương mang theo vẻ khiêu khích cùng tìm tòi.
- Muốn ước lượng trình độ của ta à...
- Vậy thì chơi với cô một chút cũng được.
Chu Nguyên cười cười, không do dự nữa, bước ra một bước, đặt chân vào trong kim quang, cuối cùng thân ảnh dần dần biến mất trong cái nhìn chăm chú của đám người Y Thu Thủy, Viên Côn ở đằng sau.
- Rốt cuộc cũng vào rồi...
Trong kết giới kim quang, Tiết Kinh Đào nhìn qua một nơi nào đó, lẩm bẩm nói. Cửu Cung cũng đã giao cho hắn một chút quyền khống chế tòa kết giới kim quang này, thế nên nếu Chu Nguyên muốn phá được trận thì trước tiên phải qua cửa ải cảu Tiết Kinh Đào.
Trong mắt Tiết Kinh Đào hiện lên vẻ lạnh lẽo, nói:
- Tất cả nghe lệnh, lập tức vận chuyển kết giới kim quang, khởi động "Tán Phách kim quang"! Ta muốn biến tất cả kẻ xâm nhập thành đồ ngốc, mặc cho chúng ta xử trí!
Thanh âm của hắn trực tiếp thông qua kết giới, truyền lại cho các đội ngũ Tử Tiêu Vực đang trấn thủ ở các tiết điểm kia.
- Tuân lệnh!
Từ các nơi của kết giới kim quang lập tức truyền tới rất nhiều âm thanh đáp lại.
Ong ong!
Thế là trong nháy mắt tiếp theo, tòan bộ tòa kết giới kim quang lập tức bộc phát ra hào quanh óng ánh, nguyên khí thiên địa bắt đầu trở nên cuồng bạo.
Trên đỉnh núi băng sơn.
Cửu Cung ngồi xếp bằng trên một tảng đá, trước mặt là một tấm màn sáng, trên đó có rất nhiều điểm sáng đang lấp lóe. Cô ta nhìn chằm chằm vào một chỗ nào đó, lẩm bẩm:
- Vậy mà không cho Viên Côn ra tay?
- Đảm lượng cũng không nhỏ đâu, chỉ không biết là như thế liệu có tự tin quá mức không?
Một tay Cửu Cung chống cằm, thần sắc lười biếng, lẩm bẩm:
- Xem ra tên Tiết Kinh Đào này cũng rất ngứa mắt tên Chu Nguyên kia đây, lại còn muốn mượn kết giới kim quang của ta để dạy cho hắn một bài học nữa cơ đấy!
- Ừ, thôi cũng được, trước hết nhìn xem một trận trò hay cũng được.
- Chu Nguyên ơi là Chu Nguyên, nếu bây giờ ngay cả một tên Tiết Kinh Đào mà ngươi cũng không thể chơi lại... thì không biết nếu để cô nàng Tô Ấu Vi kia biết được thì sẽ thất vọng mức nào đây?