Ông!
Trong nháy mắt khi Vẫn Lạc Yêu Ảnh xông vào trong vòng vây, Cửu Cung trực tiếp khởi động kết giới, chỉ thấy vô số Nguyên văn lóe lên từ trong hư không, tạo thành từng dải Nguyên văn bay múa.
Dải Nguyên văn lao xuống, xoay tròn, che kín đường lui của Vẫn Lạc Yêu Ảnh.
Chúng dần dần co lại, quấn lên thân thể, bàn tay của Vẫn Lạc Yêu Ảnh, triệt để vùi lấp nó vào bên trong.
Oanh!
Nhưng chỉ ngay chớp mắt sau, nguyên khí cuồng bạo kinh khủng đột nhiên bạo phát ra từ trong cơ thể Vẫn Lạc Yêu Ảnh, phá tan tầng tầng dải Nguyên văn đang trói buộc kia.
Gương mặt xinh đẹp của Cửu Cung xiết chặt lại, vội vàng biến ảo ấn pháp.
Rầm rầm!
Chỉ thấy Nguyên văn bàng bạc như hóa thành vũng bùn, vờn quanh bốn phía Vẫn Lạc Yêu Ảnh, làm cho nó khó có thể di động.
Ầm ầm!
Đối mặt với sự ngăn cản ở bốn phía, Vẫn Lạc Yêu Ảnh gầm lên một tiếng, đấm ra từng quyền, nguyên khí như dòng lũ lao ra tàn phá bừa bãi, chấn động hư không, liên tục phá hủy tầng tầng kết giới Nguyên văn.
Chỉ qua thời gian mười mấy hơi thở, trong số tám tầng kết giới đã có tới năm tầng bị phá!
Trên cái trán trắng nõn của Cửu Cung hiện lên mồ hôi lạnh, nàng không nhịn được thúc giúc:
- Chu Nguyên, còn chưa ra tay sao?!
Lúc này, vẻ mặt Chu Nguyên đang cực kỳ nghiêm nghị, ánh mắt nhìn chòng chọc vào con Vẫn Lạc Yêu Ảnh kia, nói:
- Ta chỉ có cơ hội được ra tay một lần duy nhất. Bây giờ chưa phải là thời cơ tốt nhất.
Cửu Cung nghiến chặt hàm răng, nhưng cũng không nói thêm gì. Dù sao bản thân nàng cũng là thiên kiêu, thực lực cùng kiến thức đều bất phàm, hiểu được tầm quan trọng của việc nắm bắt thời cơ. Xuất thủ lung tung sẽ chỉ khiến cho cơ hội bị lãng phí, đến lúc đó ba người bọn họ chỉ còn nước quay đầu chạy trốn.
Thế là, nàng tiếp tục khởi động ba tầng kết giới còn lại, ý đồ bao vây Vẫn Lạc Yêu Ảnh.
Rống! Rống!
Trên không hồ băng, Vẫn Lạc Yêu Ảnh gào lên như sấm, nguyên khí tàn phá bừa bãi, khiến cho băng ở trên vách động liên tục rơi xuống, làm cho mặt hồ băng nổi sóng cuồn cuộn, thanh thế dọa người.
Chỉ còn lại ba tầng kết giới cũng đang nhanh chóng bị phá hoại.
Bên ngoài kết giới, Viên Côn cưỡi Đại Địa Thần Ngưu, nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi lo lắng hãi hùng. Hắn vỗ vỗ Thần Ngưu, nhỏ giọng nói:
- Ngưu ca, đợi lát nữa nếu tình huống không xong thì chúng ta lập tức quay đầu chạy mau!
Vừa rồi hắn suýt nữa đã bị Vẫn Lạc Yêu Ảnh đánh chết tươi, thật sự không muốn nếm thử cảm giác đó lần thứ hai.
Thần Ngưu lập tức trả về một tiếng “ừm...bò”.
Lúc này, trên gương mặt trắng nõn kia của Cửu Cung cũng hiện lên đầy mồ hôi, từng giọt mồ hôi thơm trượt qua gò má chảy xuống cái cằm thon gọn. Trong đôi mắt sáng tỏ kia lúc này đã hiện lên tơ máu, nhìn chòng chọc vào tầng kết giới cuối cùng đang sắp sửa phá vỡ kia.
Một tức sau, nàng không chịu được nữa, quát nên:
- Chu Nguyên, lão nương không chịu nổi nữa! Đến tột cùng là ngươi có làm được không?!
Đường đường là một cô nương thanh lãnh ưu nhã, mà nay lại buộc phải quát lên tự xưng "lão nương", từ đó cũng có thể thấy được Cửu Cung đang phải gánh chịu áp lực lớn đến nhường nào.
Chu Nguyên vẫn không nói gì, chỉ nhìn lom lom vào thân ảnh Vẫn Lạc Yêu Ảnh đang xé nát tầng kết giới cuối cùng kia. Trong khoảnh khắc đó, hắn có thể cảm nhận được, rằng ba động nguyên khí đang bốc lên quanh thân Vẫn Lạc Yêu Ảnh hơi dừng lại một chút.
Hiển nhiên, trải qua quá trình chiến đấu với Viên Côn cùng xé nát tám tầng kết giới, lúc này nguyên khí của Vẫn Lạc Yêu Ảnh đã xuất hiện dao động.
- Chính là lúc này!
Trong mắt Chu Nguyên bộc phát ra tinh quang. Hắn nhìn thoáng qua Cửu Cung đang đổ mồ hôi duy trì kết giới ở một bên, nói:
- Ta có thể nói cho cô, về sau đừng nên hỏi một người đàn ông xem hắn có "làm" được hay không!
Oanh!
Hai tay Chu Nguyên nhanh chóng kết ấn, chỉ thấy một cột sáng nguyên khí lập tức xuất phát từ đỉnh đầu Chu Nguyên phóng lên tận trời. Trong cột sáng xoay nhanh rất nhiều mảnh vỡ, những mảnh vỡ này nhanh chóng dung hợp lại, cuối cùng trực tiếp hóa thành một tòa tháp ngũ sắc trên đầu Vẫn Lạc Yêu Ảnh.
Quang tháp ầm ầm lao xuống, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, bao phủ toàn bộ thân thể con Vẫn Lạc Yêu Ảnh kia vào.
Viên Côn cùng Cửu Cung thấy cảnh này, trong mắt đều hiện lên vẻ mừng rỡ như điên.
Oanh!
Trong nháy mắt tiếp theo, một luồng nguyên khí cuồng bạo đột nhiên bộc phát ra, chỉ nghe răng rắc một tiếng, toàn bộ quang tháp đều vỡ ra.
- Chuyện gi xảy ra vậy? Thất bại rồi ư?! -Cửu Cung biến sắc, nói.
Chu Nguyên nhìn lại, chỉ thấy ba động nguyên khí quanh thân Vẫn Lạc Yêu Ảnh đang nhanh chóng trở nên yếu dần, mà lúc này trên trán của Vẫn Lạc Yêu Ảnh đã bắt đầu xuất hiện một chiếc ấn ký hình tháp ngũ sắc, như ẩn như hiện.
Chu Nguyên cười nhạt nói:
- Phong ấn thành công!
Hắn vung tay áo lên, chỉ thấy những mảnh vỡ kia bay ngược trở về, lơ lửng tại trong lòng bàn tay.
Chu Nguyên nhìn thoáng qua, lông mày hơi nhíu lại, bởi vì lúc này những mảnh vỡ trên tay đã trở nên cực kỳ ảm đạm. Hiển nhiên, nếu Chu Nguyên còn muốn sử dụng loại phong ấn này thì còn cần nuôi dưỡng các mảnh vỡ trong Thần Phủ trong một đoạn thời gian nữa.
Oanh!
Khi ba động nguyên khí của con Vẫn Lạc Yêu Ảnh kia trở nên yếu đi, Viên Côn cũng hiểu phong ấn đã thành công, thế là không nhịn được cười to nói:
- Tình thế nghịch chuyển rồi, lần này đến phiên ta đánh ngươi!
Hắn vỗ lên Thần Ngưu, một người một thú liền lôi cuốn theo nguyên khí bàng bạc trực tiếp lao về phía con Vẫn Lạc Yêu Ảnh kia.
Hai bên lại nổ ra va chạm, chỉ là lần này con Vẫn Lạc Yêu Ảnh kia đã không còn có thể phách lối như trước nữa. Thực ra Ngũ Linh Càn Khôn Phong Ấn Thuật của Chu Nguyên chưa hẳn đã phong ấn được một nửa nguyên khí của con Vẫn Lạc Yêu Ảnh này, nhưng nói chung ít nhất vẫn có thể phong ấn được ba phần mười.
Thế nên lúc này nếu bàn về cường độ nguyên khí thì con Vẫn Lạc Yêu Ảnh này đã không thể mạnh hơn bao nhiêu so với Viên Côn, lại thêm Viên Côn có Đại Địa Thần Ngưu hỗ trợ, thành ra lại thành bên chiếm ưu thế, đánh cho Vẫn Lạc Yêu Ảnh liên tục lùi lại.
Chỉ là Viên Côn còn chưa chiến đấu được bao lâu, hắn lại hoảng sợ phát hiện hình tháp phong ấn giữa mi tâm Vẫn Lạc Yêu Ảnh lại dần trở nên mờ nhạt dần.
Mà nguyên khí của nó cũng đang bắt đầu khôi phục.
Viên Côn giật nảy mình, không nhịn được gào khóc:
- Chu Nguyên, sao cái thuật phong ấn này của ngươi thấp kém như thế?! Ta còn chưa đánh đã lại đã bắt đầu mất hiệu lực rồi?!
Chu Nguyên nghe vậy không khỏi liếc mắt, nếu như cái thuật phong ấn này có thể tồn tại trong thời gian này thì đã quá vô địch rồi.
- Ai bảo ngươi muốn chơi với nó?
Chu Nguyên phàn nàn một câu, sau đó nguyên khí trong cơ thể bộc phát, thân ảnh lướt đi.
Hắn cũng gia nhập vào trận chiến.
Có sự xuất hiện của Chu Nguyên, con Vẫn Lạc Yêu Ảnh kia đã không thể chống đỡ nổi nữa, bị hai người một thú vây đánh đến mức không ngừng kêu lên những âm thanh thảm thiết.
Oanh!
Hai bên đấu một hồi, cuối cùng, ngay tại lúc hình tháp phong ấn chỗ mi tâm Vẫn Lạc Yêu Ảnh sắp sửa biến mất, Chu Nguyên đã nắm chặt nắm tay, lông tơ tuyết trắng của Thiên Nguyên Bút tuôn ra, hóa thành găng tay bao lấy bàn tay Chu Nguyên.
- Phá Nguyên!
Lông tơ trở nên đen nhánh, sắc mặt Chu Nguyên sắc bén, đấm ra một quyền, trực tiếp đánh xuyên lồng ngực Vẫn Lạc Yêu Ảnh.
Vẫn Lạc Yêu Ảnh dừng lại không còn giãy dụa, trên thân thể nổi lên từng vết rách, cuối cùng ầm vang một tiếng, nổ tung thành điểm sáng bay đầy trời.
Chu Nguyên nắm tay một cái, bắt được một viên quang châu, đó chính là Vẫn Lạc Nguyên Châu.
Cảm nhận lực lượng ẩn giấu trong viên Vẫn Lạc Nguyên Châu này, Chu Nguyên hơi khép hờ mắt. Hắn cảm giác được, nếu mình luyện hóa được viên Vẫn Lạc Nguyên Châu này thì tầng màng ngăn cách của tầng Thần Phủ thứ chín sẽ bị tan rã rất nhiều, thậm chí... sau đó còn có thể thử khơi thông hoàn toàn tầng Thần Phủ này?
- Ta muốn dùng một cái Tiên Thiên Linh Cơ để đổi lấy thứ này!
Chu Nguyên tung tung viên Vẫn Lạc Nguyên Châu trong tay, nói với Cửu Cung cùng Viên Côn.
Chém giết Vẫn Lạc Yêu Ảnh là thành quả mà cả ba người hợp sức mới làm được, thế nên hắn cũng không thể độc chiếm viên Vẫn Lạc Nguyên Châu này được.
Viên Côn cùng Cửu Cung nhìn nhau, sau đó đồng thời gật đầu. Bọn họ cũng biết trong Vẫn Lạc Nguyên Châu ẩn chứa lực lượng có thể giúp khơi thông Thần Phủ. Nhưng tiếc là bây giờ bọn họ đã đều ở Thần Phủ cảnh đỉnh phong, đã sớm khơi thông cả chín tầng Thần Phủ rồi, thế nên cũng không cần tới thứ này.
Mà Chu Nguyên lại chịu dùng một cái Tiên Thiên Linh Cơ để đổi lấy, tính ra thì vẫn là bọn họ kiếm lời.
Chu Nguyên thu lại Vẫn Lạc Nguyên Châu. Thế là ánh mắt của cả ba người chậm rãi nhìn về một phía, cuối cùng khóa chặt mười đóa Băng Liên sinh động như thật ở sâu trong hồ băng kia.
Bọn hắn chiến đấu gian khổ trong tòa động băng này bao lâu, cuối cùng cũng đến giờ phút phân chia chiến lợi phẩm rồi!