Bên ngoài núi băng.
Bàn tay Chu Nguyên vỗ nhẹ lên túi Càn Khôn ở bên hông, trên mặt không che giấu được nét cười, đó là bởi vì ở trong túi đang cất giữ bốn cái Tiên Thiên Linh Cơ.
Nếu đem quy đổi thì bốn cái Tiên Thiên Linh Cơ đã có giá trị vượt xa so với bốn nghìn cái Linh Cơ phổ thông, vượt xa tất cả thu hoạch mà trước đó đội ngũ bọn họ thu được.
Hắn ngẩng đầu, nhìn Viên Côn, Cửu Cung đang ở phía trước. Lúc này đội ngũ của hai Vực của hai người này đang chuẩn bị xuất phát.
- Lần này hợp tác thật vui vẻ. -Chu Nguyên cười nói.
Viên Côn nghe vậy cười híp mắt duỗi ra nắm đấm đụng tay với Chu Nguyên, về phần Cửu Cung thì lại thờ ơ, vẻ mặt khôi phục bộ dạng lạnh lùng cao ngạo như mọi khi, nhưng chợt nàng hơi do dự một chút, cuối cùng vẫn nói:
- Thông báo cho ngươi một chuyện, lúc trước ta từng gặp Từ Minh trong một cái tiểu không gian. Ở đó còn có cả đội ngũ của Thiên Uyên Vực các ngươi. Đội ngũ này đã bị Từ Minh đá ra ngoài, hơn nữa còn bị tử thương mười người.
- Đội trưởng của đội ngũ đó hình như là các chủ của Sơn các các ngươi - Hàn Uyên.
Thân là người Huyền Cơ Vực, hiển nhiên là Cửu Cung có rất nhiều thông tin tình báo về các Vực, thế nên cũng không lạ khi nàng nhận ra Hàn Uyên.
Nghe vậy, dáng tươi cười trên mặt Chu Nguyên dừng lại. Trong tình huống bình thường, dù rằng đã vào Đại hội Cửu Vực thì tất cả mọi người đều là đối thủ cạnh tranh, thế nhưng đội ngũ chủ lực cũng có sự kiêu ngạo của mình, nên nếu như gặp phải đội ngũ chi nhánh của các Vực thì cũng sẽ không đuổi tận giết tuyệt.
Ví như lúc trước gặp phải đội ngũ của Tiết Kinh Đào, dù rằng rất ghét người này, nhưng cuối cùng Chu Nguyên cũng không hề hoàn toàn đào thải đội ngũ của hắn, càng không ra tay độc ác muốn lấy tính mạng của hắn, làm như vậy cũng không phải chỉ bởi vì nể mặt Tô Ấu Vi...
Đây đã được xem như một loại quy củ bất thành văn.
Chủ lực cứ việc đi tìm chủ lực mà đấu, không cần ra tay quá ác với các đội ngũ chi nhánh. Trừ phi đội ngũ đó thật không biết điều...
Mà Chu Nguyên càng hiểu, tên Hàn Uyên kia là kẻ có thể chịu nhịn chịu nhục, chắc chắn sẽ nhận sợ trước đội ngũ của Từ Minh.
Vậy mà dù cho như thế, Từ Minh vẫn độc ác đào thải toàn bộ đội ngũ của Hàn Uyên, hơn nữa còn gây ra thương vong.
“Thế này thì đã quá đáng lắm rồi!”
“Chỉ vì một chút khúc mắc lúc ban đầu mà làm đến mức ấy ư? Tên Từ Minh này quả là hung tàn cuồng ngạo tới cực hạn rồi...”
Chu Nguyên thở dài một hơi. Thật ra trừ một số người quen trong Phong các, thì Chu Nguyên cũng không quen biết mấy với các thành viên của bốn các, chứ chưa nói gì là có tình cảm lớn lao.
Nhưng hắn thân là tổng các chủ của Thiên Uyên Vực, là lãnh tụ của đội ngũ tham gia Đại hội Cửu Vực lần này của Thiên Uyên Vực.
Thế nên hắn có trách nhiệm phải bảo vệ cho từng thành viên một.
Có thể thấy hành động này của Từ Minh...là đang cố ý khiêu khích Chu Nguyên.
Chu Nguyên híp mắt lại, sau đó nhìn về phía Cửu Cung, nói:
- Cảm ơn!
Mặc dù tiếng nói Chu Nguyên vẫn rất bình thản, nhưng ánh mắt Cửu Cung, Viên Côn lại hơi ngưng lại, bởi vì bọn họ có thể cảm nhận ra một chút sát ý lạnh lẽo trong âm thanh của Chu Nguyên.
Hiển nhiên, hành động của Từ Minh đã triệt để chọc giận hắn.
- Cái tính của tên Từ Minh này trước giờ vẫn thế, làm chuyện gì cũng không từ thủ đoạn. -Viên Côn nhếch miệng, nói.
Cửu Cung cũng mở miệng nói:
- Ngươi không trách lúc ấy ta khoanh tay đứng nhìn là được.
Hiển nhiên lúc trước Cửu Cung có năng lực ra tay ngăn cản, nhưng nàng không hề làm như vậy, bởi vì nàng cũng không có nghĩa vụ này. Thậm chí cho dù đến bây giờ, giữa nàng cùng Chu Nguyên cũng mới chỉ có chút hữu hảo sau một lần hợp tác mà thôi.
Chỉ chút ít tình cảm ấy còn chưa đủ để nàng phải ra tay với Từ Minh.
Mặc dù lời này không dễ nghe, nhưng sự thật là vậy.
Chu Nguyên lắc đầu, nói:
- Ta cũng không tự tư đến mức như vậy!
Cửu Cung gật gật đầu, nói:
- Tòa tiểu không gian này đã bị thu thập sạch rồi, bây giờ cũng đã tới lúc chia tay, lần sau gặp lại cũng không biết là địch hay là bạn.
Có thể nói chính vì sự tồn tại của con Vẫn Lạc Yêu Ảnh kia mới khiến cho ba người bọn họ lựa chọn hợp tác. Nếu như không có nó, hiển nhiên là Cửu Cung sẽ độc chiếm toàn bộ Tiên Thiên Linh Cơ, đến lúc Chu Nguyên cùng Viên Côn đến thì giữa hai bên ắt sẽ nổ ra một trận đại chiến.
Thế nên nếu có lần sau gặp lại thì cũng khó có thể nói lúc đó lập trường hai bên là địch hay bạn.
- Hẹn gặp lại. -Chu Nguyên gật đầu.
Cửu Cung cũng là người nhanh nhẹn, nói xong thì cũng trực tiếp quay người dẫn đội rời đi.
Viên Côn thì còn cười híp mắt nó:
- Chu Nguyên huynh, nếu lần sau chúng ta cùng gặp phải tên Từ Minh kia, thì ta có thể liên thủ với huynh chơi tên Từ Minh kia một trận. Dù sao ta đã ngứa măt tên kia rất lâu rồi.
Chu Nguyên gật đầu, tiếp nhận thiện ý của Viên Côn.
Nói thêm mấy câu, Viên Côn cũng vung tay rời đi.
Chu Nguyên nhìn hai đội ngũ nhanh chóng đi xa, hơi trầm ngâm một lúc. Hắn cũng không định lập tức đi ngay, mà muốn thử luyện hóa hấp thu viên Vẫn Lạc Nguyên Châu kia, xem có thể khơi thông tầng Thần Phủ thứ chín hay không.
Có kế hoạch, Chu Nguyên trực tiếp xoay người, tìm kiếm một tảng đá bằng phẳng trên đỉnh núi, ngồi xếp bằng xuống, điều chỉnh trạng thái, chuẩn bị luyện hóa Vẫn Lạc Nguyên Châu.
Y Thu Thủy thấy vậy, điều động đội ngũ tản ra xung quanh, phòng thủ cho Chu Nguyên.
Chu Nguyên điều chỉnh trạng thái bản thân mất nửa nén hương thời gian. Tuy nhiên, tại lúc nội tâm của hắn dần yên tĩnh, hắn lại bỗng nhiên nghe thấy một chút ba động dị thường cùng tiếng hô kinh ngạc hoảng hốt truyền tới từ bên ngoài.
Chu Nguyên lập tức mở mắt ra.
- Sao vậy? -Hắn nhìn về phía Y Thu Thủy, nguyên khí toàn thân phun trào.
Sau đó hắn liền phát hiện, lúc này Y Thu Thủy đang ngẩng đầu nhìn lên trời, sắc mặt có vẻ kinh hoàng, mà rất nhiều đội viên khác cũng đang như thế.
Chu Nguyên lập tức ngẩng đầu, nhìn về phía hư không, con ngươi không khỏi co rút lại.
Chỉ thấy ở trên trời đang có một vết nứt không gian cực kỳ khổng lồ đang dần vỡ ra, tựa như một cái miệng lớn đầy dữ tợn. Từ bên trong vết nứt tràn ra cuồng phong sắc bén, tàn phá thiên địa.
Nếu cảm ứng cẩn thận, sẽ phát hiện đó cũng không phải là cuồng phong, mà là nguyên khí thiên địa bị ngưng tụ tới mức cực hạn mới biến thành!
- Đây là… Sắc mặt Chu Nguyên hiện lên vẻ ngưng trọng, hắn nhìn chằm chằm vết rách không gian to lớn kia, trầm mặc một chút, mới lẩm bẩm nói:
- Không gian siêu cấp mở ra rồi ư?!
- Không gian siêu cấp?! -Y Thu Thủy cùng mấy người ở gần nghe vậy không khỏi kinh hô.
Ở bên trong Vẫn Lạc Chi Uyên này, không gian sẽ bị cắt chém ra thành các tiểu không gian nhỏ hơn. Đẳng cấp của các tiểu không gian có cao có thấp, mà tòa tiểu không gian nơi Chu Nguyên đang đứng có thể sản sinh ra Tiên Thiên Linh Cơ nên được coi là tiểu không gian tương đối cao cấp.
Mà xếp trên tiểu không gian cao cấp chính là không gian siêu cấp.
Nghe nói điều kiện để mở ra được tòa không gian siêu cấp này chính là các đội ngũ phải thu hoạch được một số lượng Tiên Thiên Linh Cơ nhất định thì không gian siêu cấp mới có thể xuất hiện... Nói cách khác, rất có khả năng là ở trong các tiểu không gian mà các đội ngũ khác vừa thu hoạch được Tiên Thiên Linh Cơ cũng sẽ xuất hiện lại vết nứt không gian tương tự thế này.
Điều này cũng chứng tỏ là sẽ có rất nhiều đội ngũ mạnh tràn vào tòa không gian siêu cấp này.
Đương nhiên, trong tòa không gian siêu cấp này cũng sẽ ẩn chứa rất nhiều cơ duyên, bao gồm cả sự xuất hiện của lượng lớn Tiên Thiên Linh Cơ...
Sẽ không ngoa khi nói rằng không gian siêu cấp mở ra cũng tượng trưng cho giai đoạn hai của Đại hội Cửu Vực đã bắt đầu... Kết quả tranh đoạt trong không gian siêu cấp sẽ quyết định xếp hạng cuối cùng của các đội ngũ trong Đại hội Cửu Vực.
Chu Nguyên nhìn vết nứt không gian một cách chăm chú, trong ánh mắt tràn đầy lửa nóng.
Nếu so sánh cùng với tòa không gian siêu cấp kia thì tòa tiểu không gian nơi hắn đang đứng này chỉ coi như đất nghèo.
Đương nhiên, các đội ngũ mạnh mẽ cùng hội tụ về đây, mức độ cạnh tranh cũng sẽ càng thêm kịch liệt.
Vút!
Trong lúc Chu Nguyên đang quan sát vết nứt không gian, thì ở nơi xa đột nhiên truyền tới âm thanh xé gió dồn dập. Sau đó Chu Nguyên cũng nhìn thấy Viên Côn cùng Cửu Cung mang theo đội ngũ quay ngược trở lại nơi này.
Dù ở khoảng cách xa, hắn vẫn có thể nhìn thấy vẻ cuồng nhiệt trên mặt hai người Cửu Cung và Viên Côn.
Hiển nhiên, không gian siêu cấp mở ra vào đúng lúc này cũng khiến cho bọn họ cảm thấy rất bất ngờ.
Chu Nguyên nhìn hai người vội vàng chạy tới, không nhịn được cười nói:
- Xem ra tạm thời chúng ta còn chưa chia tay được đâu...
Cùng lúc đó, ở hư không bên ngoài Vẫn Lạc Chi Uyên.
Mười mấy vị cường giả Pháp Vực đang ngồi xếp bằng bỗng nhiên đồng thời mở mắt. Bọn hắn nhìn la bàn trước mặt, thần sắc hơi rung, chợt vung tay áo lên, chỉ thấy la bàn tỏa ra hào quang rực rỡ, dần dần hóa thành một màn ánh sáng lớn.
Trong màn sáng là hình ảnh của một mảnh không gian mênh mông cổ xưa.
Các vị cường giả Pháp Vực nhìn thấy vùng không gian này thì đôi mắt không khỏi híp lại, lộ ra vẻ hứng thú.
- Rốt cục không gian siêu cấp cũng mở ra rồi!
- Ha ha, trò hay cũng đã đến lúc mở màn...