Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1072 - Chương 1071: Hết Thảy Đều Kết Thúc (2)

Chưa xác định
Chương 1071: Hết thảy đều kết thúc (2)

Trong đôi mắt Võ Dao lướt qua một tia mịt mờ, trong đầu đột nhiên nhớ tới khuôn mặt hiền hòa của mẫu hậu, nhớ tới ánh mắt tràn đầy lo lắng cùng ấm áp của người.

Võ Dao cúi đầu xuống, che giấu đi khóe mắt đã hơi cay cay.

Nhưng tâm thái mềm yếu ấy cũng chỉ kéo dài một lát, nàng lại hít sâu một hơi, cất đặt tình cảm vào chỗ sâu nhất trong nội tâm.

“Võ Dao, ngươi đã từng thề trước lăng mộ của mẫu hậu, rằng mình sẽ trở thành người mạnh nhất giữa thiên địa này. Chỉ có như thế, mẫu hậu ở dưới suối vàng mới có thể an tâm… Thế nên, tiếp tục cố gắng lên, Võ Dao!”

Cảm nhận được nguyên khí dần dần tràn đầy trong cơ thể, Võ Dao vương người đứng dậy, cũng không hề nói gì với Chu Nguyên, thân thể mềm mại hơi động, đã hóa thành một bóng quang ảnh phóng lên tận trời, cuối cùng xông ra khỏi màn sáng nguyên khí.

Đi được một lúc, ở đằng sau cũng truyền tới âm thanh xe gió, Võ Dao quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Tô Ấu Vi cũng đang bay tới.

Nàng nhìn Tô Ấu Vi một chút, thản nhiên nói:

- Để lại tòa tượng đá thứ hai cho ngươi đấy. Lần này ta mệt mỏi rồi, về sau lại tìm cơ hội hai chúng ta quyết đấu một trận!

Tô Ấu Vi cười nhạt nói:

- Thứ hai hay thứ ba thì cũng chẳng có ý nghĩa gì… Võ Dao, ngươi rất xuất sắc. Bản thân ta cũng muốn được đấu một trận chân chính với ngươi. Chỉ tiếc lần này không được, hi vọng về sau sẽ có cơ hội.

Võ Dao có chút giật mình, bởi vì cảm giác nhạy cảm của nàng phát hiện, dường như địch ý của Tô Ấu Vi đối với mình đã suy giảm rất nhiều.

Thế là nàng hơi gật đầu, nói:

- Mỏi mắt mong chờ.

Tô Ấu Vi không nói gì nữa, thân thê mềm mại hóa thành một luồng lưu quang bay về phía tòa tượng đá thứ ba kia.

Võ Dao dõi theo bóng hình xinh đẹp của Tô Ấu Vi dần dần đi xa, hơi lặng người một lát, sau đó chuyển hướng bay về phía pho tượng đá thứ hai kia.

Sau khi hai nàng đều đặt chân lên hai pho tượng đá thứ hai và thứ ba, thế cục cũng dần dần sáng tỏ.

Vương Hi không còn muốn tranh pho tượng đá thứ nhất kia, bởi vì ở nơi đó đang có một tên càng khủng bố hơn cả Triệu Mục Thần đang chiếm giữ lấy. Mà Võ Dao cùng Tô Ấu Vi cũng không phải là kẻ dễ trêu vào, thế nên cuối cùng hắn chỉ có thể chiếm lấy pho tượng đá thứ tư, cùng thứ tự với xếp hạng của hắn…

Không đúng, sau Đại hội Cửu Vực này, với sự xuất hiện của Chu Nguyên, chỉ sợ là xếp hạng của hắn sẽ phải rơi xuống một bậc.

Mà pho tượng đá thứ năm, thứ sáu, thứ bảy thì lần lượt được Lý Thông Thần, Cửu Cung, Viên Côn chiếm giữ.

Mà bất ngờ nhất là hai pho tượng đá cuối cùng lại bị người Vạn Tổ Vực chiếm lấy. Bởi vì Triệu Mục Thần đã bị đào thải, đã kích thích đám người này, khiến cho mấy thiên kiêu còn lại của Vạn Tổ Vực điên cuồng ra tay, cuối cùng trải qua mấy phen huyết chiến, trả giá không hề nhỏ, mới có thể đứng vững bước chân trên hai pho tượng đá cuối cùng này.

Đương nhiên, một phần nguyên nhân cũng là vì đội ngũ các Vực khác cũng không muốn gây sự với đám người này. Dù sao lần này bọn họ mất hết mặt mũi, đang thẹn quá hóa giận, không cẩn thận có khí hành động điên cuồng gì cũng có thể làm được.

Hơn nữa, với tình huống Triệu Mục Thần bị đào thải rồi thì dù cho các thiên kiêu Vạn Tổ Vực có đoạt được hai pho tượng đá cuối cùng kia thì cũng chẳng thay đổi được gì.

Đến một bước này, cục diện của Đại hội Cửu Vực đã khá là sáng tỏ.

Nơi đỉnh đầu của pho tượng đá thứ nhất, Chu Nguyên nằm sõng xoài, ngước đầu nhìn tinh không, thở phào một hơi, dường như muốn phun ra hết những mỏi mệt trong lòng. Dẫu vậy, trong hai mắt hắn lại trần đầy vui mừng.

Trải qua thời gian suốt một năm cố gắng không ngừng, cuối cùng thì hắn cũng đã hoàn thành mục tiêu thứ nhất khi đến nơi Hỗn Nguyên Thiên này…

Đoạt được vị trí thứ nhất của Đại hội Cửu Vực!

Hắn nhìn những ngôi sao lấp lóe trên thiên không, tưởng như dung nhân thanh lãnh kia của Yêu Yêu lại hiện lên trước mắt. Nhớ tới đôi mắt đẹp như biết nói chuyện kia của nàng, tâm tình Chu Nguyên không khỏi chập chờn.

Chu Nguyên xòe bàn tay ra, nhẹ nhàng vuốt nhẹ vào hư không.

“Yêu Yêu, ta lấy được thứ hạng thứ nhất của Đại hội Cửu Vực rồi… Có lẽ rất nhanh thôi, chúng ta lại có thể gặp lại!”

Trên đỉnh đầu nơi tượng đá mà vạn người chú ý kia, Chu Nguyên nằm vật xuống, ngửa đầu lên nhìn trời, sau đó hai mắt dần dần nhắm lại. Lúc này là lúc hắn có thể tranh thủ hưởng thụ thành quả cuối cùng.

Sâu trong tượng đá, một luồng lực lượng dần phát ra.

Tâm thần Chu Nguyên cũng dần chìm xuống, đến lúc dừng lại, phát hiện bản thân đang đứng trước một chùm sáng khổng lồ. Trong chùm sáng có hàng ngàn hàng vạn lưu quang chậm rãi chảy xuôi như từng con cá bơi, biến ảo thành vạn vật, như cá, chim bay thú chạy, hoa cỏ côn trùng,…

Tựa như một vùng thế giới.

Chu Nguyên nhìn thấy những chùm lưu quang biến ảo ra hình dáng của vạn vật kia, trong lòng không khỏi nóng bỏng. Bởi vì chúng chính là Tiên Thiên Linh Cơ!

Số lượng Tiên Thiên Linh Cơ ở đây nhiều gấp không biết bao nhiêu lần so với pho tượng đá mà lúc trước hắn chiếm kia.

Chu Nguyên điều động tâm thần, một vòng xoát nguyên khí hình thành trước người. Chỉ thấy hàng ngàn hàng vạn Tiên Thiên Linh Cơ lập tức vọt tới từ bốn phương tám hướng, nối đuôi nhau tràn vào trong vòng xoáy…

Quá trình suôn sẻ không hề có trở ngại nào.

Phải mất tới gần một canh giờ, Chu Nguyên mới thu gom hết được Tiên Thiên Linh Cơ ở nơi đây. Lượng thu hoạch to lớn khiến cho tâm tình hắn không khỏi chập chờn, hơi mất khống chế.

Sau khi thu xong Tiên Thiên Linh Cơ, Chu Nguyên lại nhìn về phía chùm sang khổng lồ trước mặt kia.

Hắn có thể cảm nhận một cách mơ hồ, rằng tại chỗ sâu nhất của chùm sáng kia, đang có một bộ xương ngọc ngồi xếp bằng, tỏa ra một luồng uy áp khó có thể hình dung, khiến cho hư không cũng phải rung động.

Đó là di thể của cường giả Pháp Vực!

Trong lòng Chu Nguyên cũng có chút nóng bỏng. Bởi vì cường giả Pháp Vực đã là tồn tại gần như đỉnh phong giữa thiên địa, chì kém Thánh Giả mà thôi. Thế nên di thể của một vị cường giả Pháp Vực là cực kì trân quý. Thậm chí, đối với các vị cường giả Thiên Dương, Nguyên Anh thì nó còn có giá trị hơn nhiều so với Tiên Thiên Linh Cơ.

Chu Nguyên chậm rãi tới gần chùm sáng, dần dần xâm nhập vào bên trong, cuối cùng nhìn thấy bộ di thể kia. Chỉ thấy quanh thân bộ di thể đang có một cái lồng ánh sáng chừng mười trường bao bọc lại. Trong lồng sáng là ngàn vạn kim quang đang di chuyển, một một luồng kim quang đều tỏa ra ba động khiến ngay cả Chu Nguyên cũng khó tránh khỏi tim đập nhanh.

Dường như những kim quang kia lại ẩn chứa một loại linh tính kì diệu nào đó.

Chu Nguyên chỉ bị kim quang chiếu rọi một chút, lại cảm giác như có điều ngộ ra, tựa như thể hồ quán đỉnh, một vài nghi vấn trên phương diện tu luyện được hóa giải, tựa như đốn ngộ.

Chu Nguyên giật mình trong lòng, ánh mắt càng thêm nóng bỏng nhìn qua ngàn vạn luồng kim quang kia. Hắn biết, đây hẳn là bản nguyên Pháp Vực!

Bản nguyên Pháp Vực chính là thứ cốt lõi nhất cấu thành nên sức mạnh của một vị cường giả Pháp Vực. Ngay cả những cường giả như Si Tinh cũng cực kì trân quý bản nguyên Pháp Vực của tự thân. Mà bây giờ, ngàn vạn kim quang đang lưu chuyển trước mắt Chu Nguyên hẳn là phần bản nguyên còn sót lại khi vị cường giả Pháp Vực này ngã xuống, Pháp Vực vỡ nát mà thành.

Bình Luận (0)
Comment