Khi Chu Nguyên quay người bước chân về trước quầy ở giữa Chiến Công Điện, thì rất nhiều ánh mắt trong điện cũng dồn dập nhìn tới.
Những ánh mắt ấy mang theo sự kinh ngạc cùng vẻ đăm chiêu.
Chẳng lẽ vị Tiểu Nguyên lão mà gần đây danh tiếng nổi như cồn trong khắp Thiên Uyên Vực này đang chuẩn bị tiếp nhận nhiệm vụ từ trên Liệp Sát Bảng Đơn à?
Nếu thế thì cũng thật thú vị… Trong số những người đang ngồi đây, đặc biệt là các cường giả Thiên Dương cảnh, không ai là không biết độ khó chơi của nhưng mục tiêu được treo thưởng trên Liệp Sát Bảng Đơn kia. Có thể nói rất nhiều Thiên Dương cảnh cảu Thiên Uyên Vực đã mất mạng dưới tay bọn hắn.
Hẳn là vị Tiểu Nguyên lão này đã đột phá lên Thiên Dương cảnh rồi, bằng không, dù là hắn là người mạnh nhất trên Thần Phủ cảnh thì dù vào được chiến trường cũng sẽ trở thành pháo hôi, chẳng khác nào đi chịu chết thôi.
Chỉ là… Dù cho hắn đã đột phá lên Thiên Dương cảnh, thì cũng mới chỉ là Thiên Dương cảnh sơ kỳ mà thôi, coi như có chút thực lực để tự vệ. Nhưng ngược lại nếu muốn chủ động đi săn giết các cường giả Thiên Dương khác, hơn nữa còn là các cường giả Thiên Dương trên bảng Liệp Sát, thì quả là nằm mơ giữa ban ngày.
Trong đại điện, một vài người tự nhận là đã biết rõ nguyên nhân, quay đầu nhìn nhau. Chắc hẳn là những lời đồn đại gần đây đã khiến cho vị Tiểu Nguyên lão này phải chịu áp lực cùng phiền phức không nhỏ, thế nên hắn mới vội vàng xuất hiện, hơn nữa còn lựa chọn đi săn giết cường địch, để chứng minh chính mình đây mà.
Không thể không nói đây là biện pháp nhanh gọn có hiệu quả nhất, thế nhưng là… độ nguy hiểm cũng quá cao.
Chỉ hơi sơ sẩy thì chỉ sợ vị Tiểu Nguyên lão này cũng táng thân nơi chiến trường, đến lúc đó lại gây ra bao nhiêu phiền phức nữa đây.
Trong Chiến Công Điện, rất nhiều tiếng bàn luận xôn xao vang lên. Đa số cường giả Thiên Dương cảnh đều hững hờ nhìn cảnh này, thậm chí còn có người hoài nghi Chu Nguyên đang giả bộ, có khi đợi lát nữa khi hắn đang chuẩn bị xác nhận mục tiêu thì sẽ có một “người tốt bụng” nhảy ra khuyên can hắn lại.
Lúc này, trên lầu hai của Chiến Công Điện.
Cũng đang có hai bóng hình xinh đẹp đang nhìn xuống chuyện đang xảy ra trong sảnh.
Một người trong đó có thân hình mềm mại thon dài, bím tóc đuôi ngựa buộc lại như đốt trúc, rủ xuống tới tận gót chân trần.
Chính là Tần Liên.
Ở bên cạnh nàng là một cô gái có dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, chính là một thiên kiêu kiệt xuất khác của Thiên Uyên Vực, Mộc U Lan.
- Hắn định làm gì? -Tần Liên cau lại lông mày, nói.
- Thật định xác nhận mục tiêu trên Liệp Sát Bảng Đơn ư? -Thanh âm của Mộc U Lan khá nhỏ nhẹ, mang theo sự kinh ngạc cùng hiếu kỳ vang lên.
- Làm bậy! -Tần Liên lắc đầu, trầm giọng nói:
- Với thân phận bây giờ của hắn, nếu như để cho năm đại thế lực đỉnh tiêm biết được, thì chỉ sợ hắn vừa mới xuất hiện, cường giả Thiên Dương của cả vùng đó đã lao tới bao vây hắn!
Tần Liên có thể cảm giác được Chu Nguyên đã đột phá lên Thiên Dương cảnh. Nhưng đây cũng không thể trở thành lý do để hắn có thể làm ẩu như vậy được. Thậm chí dù hắn ngưng tụ ra được Lưu Ly Thiên Dương đi nữa thì… vẫn còn chưa đủ!
Mộc U Lan vẫn đang nhìn chằm chằm vào phía dưới, bỗng nhiên nói:
- Chẳng lẽ đúng là đang giả bộ? Tỷ nhìn xem, trưởng lão Y Thiên Cơ đi ra rồi kìa.
Tần Liên cũng nhìn sang, quả nhiên nhìn thấy ở phía dưới, trưởng lão Y Thiên Cơ đột nhiên hiện thân, sau đó mang người ngăn lại Chu Nguyên.
Thế là ngay cả nàng cũng không khỏi lẩm bẩm một tiếng, chẳng lẽ đúng là đang diễn kịch, nhằm hạn chế lại lời đồn đại?
Thế là ánh mắt Tần Liên khi nhìn Chu Nguyên lại lướt qua vẻ thất vọng. Tuy rằng nàng cũng không đồng ý để Chu Nguyên đi vào khu vực săn giết. Nhưng khi nàng cho rằng mình phát hiện ra Chu Nguyên không có dũng khí này, thì khó tránh khỏi có chút thất vọng. Dù sao, hắn chính là đệ tử thân truyền của Đại Tôn cơ mà.
Chẳng lẽ Đại Tôn đã thật nhìn nhầm người rồi?
Trong lúc trong lòng Tần Liên dâng trào các loại cảm xúc khác nhau, thì ở Chiến Công Điện phía dưới, trưởng lão Y Thiên Cơ đã ngăn lại Chu Nguyên.
- Tổng các chủ Chu Nguyên. -Y Thiên Cơ cười ôm quyền với Chu Nguyên, trong lòng thì hơi xúc động. AI có thể ngờ tới cơ chứ, tiểu gia hỏa mà ngày nào muốn tiến vào trong Thiên Uyên Động Thiên cũng cần phải nhờ ông ta dẫn đường nay đã lắc mình biến hóa, trở thành đệ tử thân truyền của Đại Tôn rồi.
Thân phận ấy có khi còn cao hơn một chút so với chức vị trưởng lão của ông ta nữa kìa.
- Y trưởng lão. -Chu Nguyên cũng vội vàng đáp lễ.
- Cậu muốn xác nhận nhiệm vụ trên Liệp Sát Bảng Đơn à? -Y Thiên Cơ lại hỏi, chưa để Chu Nguyên trả lời, đã vội vàng khuyên:
- Nhưng mong rằng tổng các chủ Chu Nguyên chớ có chủ quan. Tuy rằng ta biết quyết tâm của cậu, nhưng vẫn muốn đề nghị cậu tạm thời tham chiến ở bên ngoại khu săn bắt đã.
Ý của Y Thiên Cơ là muốn Chu Nguyên đi từng bước một, không cần vừa mới bắt đầu đã thực hiện nhiệm vụ độ khó cao như vậy.
Chu Nguyên cũng rất cảm ơn sự quan tâm của Y Thiên Cơ, nhưng vẫn ôm quyền đáp lại:
- Xin Y trưởng lão yên tâm, ta cũng không phải là người lỗ mãng.
Hơi dừng một chút, ngữ khí của Chu Nguyên lại càng thêm kiên định.
- Hơn nữa… Nếu quả thật hôm nay Y trưởng lão không để cho ta đi, thì sợ là về sau không thiếu người sẽ chê cười ta đấy. -Chu Nguyên cười nhạt nói.
Y Thiên Cơ nhíu mày nhìn qua những ánh mắt mang theo vẻ xem trò vui trong khắp Chiến Công Điện kia, trong lòng cũng hiểu những lời đồn đang dâng lên gần đây thật ra là do đám cường giả Thiên Dương cảnh kia ghen tỵ với Chu Nguyên mà thôi.
Đương nhiên, Y Thiên Cơ cũng thông cảm cho cảm giác ghen ghét này… Bởi vì ngay cả người như hắn, khi biết được tin tức Chu Nguyên lại là đệ tử thân truyền của Đại Tôn, thì cũng khó tránh khỏi cảm thán sững sờ, huống chi là đám người Thiên Dương cảnh kia?
Sự việc như một bước lên trời này vốn chỉ xuất hiện ở trong mơ mà thôi,, mà nay lại xuất hiện trên người Chu Nguyên, thì khó tránh khỏi có người thấy không cam lòng.
Y Thiên Cơ lại nhìn thẳng vào ánh mắt Chu Nguyên, thấy đôi mắt hắn vô cùng trong suốt thanh tịnh, không hề có dấu hiệu xung động nào cả, trong lòng cũng hơi buông lỏng, do dự một lúc, cuối cùng nhẹ gật đầu.
- Nếu tổng các chủ Chu Nguyên đã khăng khăng muốn làm, vậy lão phu cũng không khuyên nhiều thêm nữa.
Y Thiên Cơ quay người, dẫn Chu Nguyên đi tới một chỗ vách điện của Chiến Công Điện. Vách điện này có màu đỏ tươi, ở phía trên có rất nhiều cây đinh thép cắm từng tấm da dê vào. Tấm da dê phe phẩy theo gió, dường như còn tỏa ra ánh sáng nguyên khí, hóa thành bóng dáng một người.
Trong không khí truyền tới mùi máu tanh.
- Đây chính là Liệp Sát Bảng Đơn…
- Trên mỗi một tấm da dê đều ghi lại thông tin về một tên cường giả Thiên Dương cảnh cực kì khó chơi… Càng treo ở chỗ cao thì thực lực càng mạnh, đồng thời cường giả Thiên Dương cảnh phe ta bị chết dưới tay chúng lại càng nhiều. -Y Thiên Cơ nói.
Ánh mắt Chu Nguyên híp lại, đảo dần qua những tấm da dê đang nhẹ nhàng đong đưa theo gió kia.
Tào Huỳnh, Thiên Dương cảnh trung kỳ, Tuyết Ngân Thiên Dương, dự đoán nội tình nguyên khí 440 triệu, từng chém giết ba vị Thiên Dương cảnh sơ kỳ bên ta trong khu vực chém giết…
Liễu Huyết Thủ, Thiên Dương cảnh trung kỳ, Tuyết Ngân Thiên Dương, dự đoán nội tình nguyên khí 470 triệu…
Chu Nguyên đảo mắt qua, phát hiện tất cả những người có tên tuổi ghi chép trên vách điện này thì ít nhất có tu vi Thiên Dương cảnh trung kỳ, gần như không có một ai là Thiên Dương cảnh sơ kỳ.
Nhìn qua mấy lần, ánh mắt Chu Nguyên lại nhìn về phía đỉnh chóp nhất, tò mò muốn biết tên khó chơi nhất kia lại là thần thánh phương nào.
Tại chỗ đỉnh chóp nhất, một tấm da dê nhẹ nhàng phất phới, hai khuôn mặt tái nhợt giống nhau nhưu đúc ánh vào trong tầm mắt Chu Nguyên.
- Ồ, lại là hai người?
- Vương Thanh Sơn, Vương Hải Uyên, hai huynh đệ sinh đôi, đều là Thiên Dương cảnh hậu kỳ, Tử Kim Thiên Dương. Mặc kệ đối thủ là cường đại hay nhỏ yếu, thì trước đến giờ hai người này đều không tách rời, đều liên thủ chém giết. Có thể nói là sức chiến đấu khó kinh người, nghe nói còn có Lưu Ly Thiên Dương từng chết dưới tay bọn chúng.
Nghe vậy, trong lòng Chu Nguyên cũng không giấu nổi vẻ kinh ngạc, không ngờ lại có Lưu Ly Thiên Dương chết dưới tay hai người này.
Chỉ với Tử Kim Thiên Dương mà lại có thể chém giết được Lưu Ly Thiên Dương, có thể thấy được độ đáng sợ của hai người này.
- Đừng xem nữa, đó là mục tiêu của ta. Ta được điều đến Xích Vân châu cũng là để xử lý hai người bọn hắn. Bọn hắn đã giết hại không ít người của chúng ta rồi. – Chợt có âm thanh nhàn nhạt vang lên ở sau lưng.
Chu Nguyên quay đầu nhìn lại, chỉ thấy chẳng biết từ lúc nào Tần Liên đã đi tới sau lưng.
- Thành công không? -Chu Nguyên cười hỏi.
Tần Liên lắc đầu nói:
- Hai tên này vô cùng giảo hoạt, trước đó chỉ có cơ hội giao đấu một lần, tiếc là để bọn hắn chạy mất.
Thế mà lại có thể chạy thoát dưới tay vị cường giả đứng thứ sáu trên Thiên Dương bảng của Hỗn Nguyên Thiên này, quả nhiên không thể khinh thường thực lực của đôi huynh đệ Vương gia này! Xem ra trong lớp Thiên Dương cảnh của Hỗn Nguyên Thiên cũng rất nhiều tàng long ngọa hổ.
Tần Liên nhìn Chu Nguyên, thở dài một hơi, có chút đau đầu cùng bất đắc dĩ, nói:
- Nếu ngươi cứ khăng khăng muốn làm, thì tạm thời chọn mấy tên Tuyết Ngân Thiên Dương ở dưới cùng nhất thử sức đã.
- Đa tạ trưởng lão Thánh Liên đã khuyên bảo.
Chu Nguyên cười cười, hắn hiểu ý tốt của Tần Liên, nhưng tiếc là Tuyết Ngân Thiên Dương cũng không thỏa mãn được khẩu vị của hắn. Hắn không có nhiều thời gian để đi chơi đùa với mấy kẻ cấp bậc này.
Bàn tay Chu Nguyên nhấc lên, chỉ trong chớp mắt tiếp theo, tất cả mọi người nhìn thấy có ba cây đinh thép rung động trên vách tường Chiến Công Điện, mà ba tấm da dê treo trên đó cùng nhẹ nhàng bay xuống.
Trong nháy mắt khi thấy ba tấm da dề kia bay xuống, vô số cường giả Thiên Dương trogn Chiến Công Điện đều không nhịn được biến sắc mặt.
Bởi vì bọn hắn thấy rõ ràng, mục tiêu ghi chép trên ba tấm da dê kia đều là những kẻ có tu vi Thiên Dương cảnh trung kỳ, hơn nữa còn là Tử Kim Thiên Dương!
Không chỉ một lần liền tiếp nhận ba mục tiêu, Chu Nguyên còn lựa chọn toàn đối thủ là Tử Kim Thiên Dương trung kỳ!
Có thể nói có tới tám phần cường giả Thiên Dương trong Chiến Công Điện ở đây không dám tiếp nhận nhiệm vụ đối mặt với mục tiêu ở cấp độ này.
Thế mà bây giờ Chu Nguyên lại không hề do dự nhận lấy.
Thế là cả đám đều nhìn nhau, hít sâu mộ thơi.
Xem ra Chu Nguyên… thật điên rồi!