Tấm da dê lạnh buốt rơi vào trong tay, ngón tay Chu Nguyên vuốt nhẹ, ánh mắt lướt qua.
Trương Tử Hác, Thiên Dương cảnh trung kỳ, Tử Kim Thiên Dương, dự đoán nội tình nguyên khí 630 triệu.
Tào Kiêu, Thiên Dương cảnh trung kỳ, Tử Kim Thiên Dương, dự đoán nội tình nguyên khí 660 triệu.
Bắc Cung Kiều, Thiên Dương cảnh trung kỳ, Tử Kim Thiên Dương, dự đoán nội tình nguyên khí 750 triệu.
Trong Chiến Công Điện, rất nhiều ánh mắt nhìn về phía tấm da dê kia, với tu vi như của họ thì hiển nhiên cũng nhìn ra nội dung được ghi chép trên đó, thế là giờ phút này không ít người nhìn về phía Chu Nguyên với ánh mắt như khi đang nhìn tên điên.
Ai cũng không ngờ tới Chu Nguyên không chỉ không nghe khuyên từ bỏ, ngược lại còn lựa chọn ba mục tiêu khó nhằn như thế này.
Ba người mà Chu Nguyên lựa chọn cũng là ba kẻ rất có danh tiếng trong khu vực chiến trường Xích Vân châu này. Đặc biệt là tên Bắc Cung Kiều kia, nội tình của hắn đã đạt tới 750 triệu nguyên khí, hiển nhiên là đã ở vào kỳ đỉnh phong của Thiên Dương cảnh trung kỳ, lúc nào cũng có thể ngưng luyện vòng Thiên Dương thứ ba, bước vào Thiên Dương cảnh hậu kỳ.
Bởi vậy, chỉ trong thời gian mấy tháng, bên Thiên Uyên Vực đã có không ít hơn mười cường giả Thiên Dương chết trong tay người này. Từ đó cũng có thể thấy được thực lực mạnh mẽ, thủ đoạn hung ác của kẻ này.
Đối mặt với đối thủ nhưu hắn, chỉ sợ đại đa số cường giả Thiên Dương cảnh đang có mặt trong Chiến Công Điện ở đây vừa gặp phải thì phải vội vàng chạy mất mạng, bằng không nếu chậm thì chỉ sợ là kết cục chỉ có cái chết.
Ngay cả đa số người ở đây mà cũng không dám đối mặt, vậy mà Chu Nguyên vừa xuất quan liền trực tiếp lấy nhiệm vụ săn giết kẻ này, điều này khiến cho đông đảo cường giả Thiên Dương cảnh ở đây cảm thấy hắn thật cuồng vọng.
Thế là ánh mắt của rất nhiều người ở đây, khi nhìn về phía Chu Nguyên, đã chuyển biến từ ánh mắt xem Chu Nguyên diễn trò, thành ánh mắt như nhìn một tiên điên đang tìm đường chết.
Cùng lúc đó, Tần Liên cũng hít sâu một hơi, sâu trong con ngươi lóe lên vẻ tức giận. Nàng tức giận vì Chu Nguyên làm càn làm bậy, không nghe khuyên bảo. Nếu như bây giờ Chu Nguyên chỉ là một tên Thiên Dương cảnh bình thường, vậy nàng cũng chẳng thèm để ý tên này định làm gì. Dù sao bây giờ ngày nào cũng có tin tức có cường giả Thiên Dương cảnh bỏ mạng trên chiến trường.
Nhưng đối với Chu Nguyên lại khác, hắn là đệ tử thân truyền của Đại Tôn. Nếu như hắn lỡ xảy ra chuyện gì, bị người của năm đại thế lực đỉnh tiêm chém giết, một khi việc này truyền đi ắt sẽ hình thành ảnh hưởng nghiêm trọng cho danh vọng của Thiên Uyên Vực.
- Tổng các chủ Chu Nguyên, ta biết tâm tình khó xử của ngươi. Nhưng ta cũng hi vọng ngươi thông cảm cho chúng ta, đừng tạo thêm phiền phức cho chúng ta nữa. Ngươi biết rõ, với thân phận bây giờ của ngươi thì chúng ta sẽ phải dốc sức bảo vệ. Đến lúc đó vì bảo về tổng các chủ mà chúng ta sẽ phải trả giá rất nhiều, thậm chí là… tính mạng. -Tần Liên nhấn từng chữ, nói.
Một khi Chu Nguyên đi vào chiến trường, vậy mọi người cũng phải hành động theo. Tối thiểu nhất, trưởng lão Y Thiên Cơ sẽ phải tiếp cận kiềm chế cường giả Nguyên Anh cảnh của kẻ địch. Mà lực lượng Thiên Dương cảnh hậu kỳ như đám người Tần Liên cũng phải tiếp cận với cường giả ngang cấp của năm đại thế lực đỉnh tiêm, không cho bọn hắn phát hiện Chu Nguyên.
Thế nên mới nói nếu Chu Nguyên gia nhập vào thì cuộc chiến ở khu vực này sẽ trở nên càng thêm sóng gió.
Nếu như Chu Nguyên thật có bản lĩnh có thể chém giết được các mục tiêu mà hắn đã chọn, vậy mọi người hành động vì hắn như vậy cũng coi là có ý nghĩa. Thế nhưng là…
Đôi môi đỏ của Tần Liên hơi mím lại, ánh mắt cũng trở nên nghiêm khắc sắc bén. Nàng tin tưởng Chu Nguyên sẽ có thể tiêu diệt những mục tiêu này, nhưng cũng không phải bây giờ. Hắn cần thêm thời gian để tôi luyện, bây giờ biểu hiện của Chu Nguyên lại quá nóng lòng.
Đối mặt với ánh mắt sắc bén của Tần Liên, Chu Nguyên không khỏi cười bất đắc dĩ, nói:
- Nếu có chuyện gì xảy ra, thì ta sẽ gánh chịu hết thảy hậu quả.
Chu Nguyên biết không phải Tần Liên đang cố ý làm khó mình, chỉ là bây giờ hắn biết phải làm sao đây? Trực tiếp nói cho Tần Liên rằng nội tình nguyên khí của mình, dù vừa mới vào Thiên Dương, đã đạt tới 720 triệu? Nàng không tin, lại hiển lộ ra nội tình nguyên khí trước mặt mọi người, bại lộ thực lực cùng át chủ bài ra?
Ai biết được liệu nơi đây có mật thám của năm đại thế lực đỉnh tiêm hay không?
Nhiều khi, có chút chuẩn bị, thì thậm chí có thể cứu được tính mạng.
Tần Liên cắn chặt hai hàm rằng, nhìn chằm chằm Chu Nguyên một lúc lâu, sau đó đột nhiên vung tay, quay người rời đi, bím tóc đuôi ngưa sau lưng đong đưa chập trùng, thể hiện ra nội tâm cực độ phẫn nộ của nàng.
Chu Nguyên nhìn bóng lưng Tần Liên dần đi xa, lại quay đầu nhìn về phía Y Thiên Cơ, nói:
- Y trưởng lão cũng sẽ không định ngăn cản ta đấy chứ?
Y Thiên Cơ cười khổ một tiếng, nhìn thật sâu Chu Nguyên, nói:
- Mặc dù ta rất không hiểu vì sao cậu cứ khăng khăng làm thế này, nhưng ngẫm lại từ ngày cậu tới Thiên Uyên Vực, liền chưa một lần hành động thiếu chín chắn, cũng chưa một lần khiến mọi người phải thất vọng. Có lẽ, đây cũng chính là nguyên nhân mà Đại Tôn lại nhìn trúng cậu, mà không phải là chúng ta…
- Nếu cậu đã quyết tâm, thì lão phu cũng nên chuẩn bị một chút.
Chính như Tần Liên nói, một khi Chu Nguyên tham gia chiến đấu, thì bên này cũng cần chuẩn bị các biện pháp bảo hộ. Tối thiểu nhất là cần đề phòng cường giả Nguyên Anh của đối phương ra trận.
- Phiền phức Y trưởng lão rồi. -Chu Nguyên ôm quyền cảm tạ. Dẫu hắn có cuồng vọng, nhưng không cuồng vọng tới mức tự cho là mình có thể đấu được vào cường giả Nguyên Anh cảnh.
Y Thiên Cơ khoát tay áo, nói:
- Các tài liệu chi tiết liên quan tới ba người này sẽ được đưa tới cho cậu ngay, nhớ cẩn thận một chút.
Nói xong, Y Thiên Cơ quay người rời đi.
Chu Nguyên dỗi mắt tiễn ông ta rời đi, sau đó lại quay đầu nhìn lại.
Nhìn về phía đám người Diệp Băng Lăng, Y Thu Thủy, Mộc Liễu sau lưng.
Lúc này, cả đám đều đang nhìn hắn đăm đăm.
Y Thu Thủy vội vàng nói:
- Chu Nguyên, huynh thật dự định đi săn giết những tên Tử Kim Thiên Dương trung kỳ này ư?
Trên gương mặt Diệp Băng Lăng cũng hiện rõ vẻ hoài nghi, nói:
- Cậu cùng đừng đẩy chúng ta vào hố lửa như thế. Chúng ta cũng chỉ muốn kiếm chút điểm chiến công mà thôi, có cần thiết phải tăng độ khó lên cao như vậy không?
Hai bên đều rất thân thiết với nhau, nên lúc nói chuyện cũng không cần khách khí cái gì.
Chu Nguyên bĩu môi nói:
- Yên tâm đi, nếu thật có hố thì ta cũng sẽ là người ngã vào trước. Muốn kiếm chiến công à? Cứ việc đi theo ta là được!
Cười tủm tỉm nói xong, Chu Nguyên cuốn lại tấm da dê, chậm rãi đi ra bên ngoài Chiến Công Điện>
Sau khi đi vào vùng săn giết, hắn cần có một đội ngũ chuyên môn dò đường tìm mục tiêu cho mình, nếu không chỉ một mình Chu Nguyên là khó có thể tìm được. Đương nhiên, những người khác cũng chỉ là phụ trợ, chiến đấu cuối cùng vẫn cần hắn ra tay.
Đám người Y Thu Thủy, Diệp Băng Lăng, Mộc Liễu đều ba mặt nhìn nhau, đều cảm thấy dường như Chu Nguyên cũng không phải nói đùa.
- Cái tên này mạnh đến mức này rồi cơ à? -Mộc Liễu gãi đầu một cái, nói.
Trong lòng Mộc Liễu cũng rất khó hiểu, dù cho Chu Nguyên ngưng tụ ra được Lưu Ly Thiên Dương, thì cũng chỉ là Thiên Dương sơ kỳ mà thôi, tức là mức độ nội tình nguyên khí chỉ ở khoảng 400 triệu tới 500 triệu mà thôi, làm sao lại dám đi đối mặt với cường địch nội tình nguyên khí tới sáu, bảy trăm triệu đây?
Cả đám nhìn nhau, nhưng cũng không nghĩ ra vì sao lại như vậy, sau đó chỉ có thể quy công là Nguyên lão Si Tinh cho Chu Nguyên thủ đoạn bảo mệnh gì đó thôi.
- Cái tên này, lần này chơi lớn như thế… Hi vọng vẫn có thể thành công.
Cả đám đều khẽ thở dài, sau đó tranh thủ thời gian đi theo.
Trong Chiến Công Điện, rất nhiều ánh mắt nhìn thân ảnh đám người Chu Nguyên rời đi, mãi một lát sau, mới đột nhiên bộc phát ra âm thanh ồn ào xôn xao.
Rất nhiều người đều cau mà lắc đầu liên tục. Xem ra vị Tiểu Nguyên lão này đúng là thật quyết tâm. Nhưng hi vọng hắn còn có thể còn sống trở về. Bằng không với thân phận của hắn bây giờ mà xảy ra chuyện gì thì cũng chẳng phải là chuyện tốt với Thiên Uyên Vực.
Lý Thanh Nhạc cũng nhìn bóng lưng đám người Chu Nguyên rời đi, khóe miệng nổi lên một nụ cười lạnh.
- Không biết trời cao đất rộng…
- Bản thân muốn chết thì ai ngăn cũng không được.
- Đến lúc thất bại, để xem ngươi xử lý thế nào!