Ở hướng đông nam của Xích Viêm thành, có một dãy núi dài nhìn không thấy cuối, đỏ rừng rực. Từ xa nhìn lại tựa như cả dãy núi như đang bị đốt cháy, ánh lửa lan tràn vô biên, cực kỳ tránh lệ.
Đây là Thiên Hỏa Cổ Lâm.
Cũng là một điểm tài nguyên khá nổi danh trong Thiên Uyên Vực. Tài nguyên của nơi này chính là từ cây hỏa diễm thụ cao chọc trời kia, được mệnh danh là Thiên Hỏa Thụ.
Thiên Hỏa Thụ sinh ra trong Thiên Hỏa Cổ Lâm, rễ cắm sâu vào trong lòng đất, ngày ngày hấp thu nguyên khí nóng bỏng, dần đân trưởng thành. Thiên Hỏa Thụ trưởng thành có thể sinh ra Thụ Linh Tương, đây là một loại tài nguyên tu luyện khá là quý giá, nếu cường giả Thiên Dương dùng luyện hóa lúc tu luyện, thì có thể tăng cường công hiệu thần diệu của Thuần Dương chi khí.
năm đại thế lực đỉnh tiêm cũng thèm thuồng điểm tài nguyên này từ lâu, mà đương nhiên là bên Thiên Uyên Vực sẽ khộng nhường nhịn, thế nên ngay khi chiến tranh vừa mới bắt đầu, khu vực quanh Thiên Hỏa Cổ Lâm đã trở thành một trong những chiến trường ác liệt nhất, biến thành một chiến khu thảm liệt, máu tươi chảy xuôi ngày qua ngày, khiến cho màu đỏ của rừng rậm cổ xưa này lại càng thêm đỏ chói.
- Đây chính là Thiên Hỏa Cổ Lâm à?
Chu Nguyên đứng trên một gò núi, phóng tầm mắt nhìn mảnh rừng rậm đỏ rực trải dài nhìn không thấy cuối kia. Trong rừng rậm, từng câu đại thụ đỏ cao vót chọc trời, cành lá đỏ tươi lan tràn, đung đưa theo gió tựa như từng đám lửa nhỏ đang bốc cháy.
Ở nơi này, ngay cả nguyên khí thiên địa cũng trở nên nóng bỏng.
Chu Nguyên thử vận chuyện nguyên khí trong cơ thể, sau đó không khỏi kinh ngạc khi phát hiện nguyên khí trong cơ thể lại càng thêm sinh động, đây là vì không khí ở nơi này có ẩn chứa một tia Thuần Dương chi khí.
Ở chỗ này, sức chiến đấu của Thiên Dương cảnh sẽ tăng lên.
Thế nhưng… đối với Thần Phủ cảnh mà nói thì nơi đây lại khá khó chịu.
Chu Nguyên quay đầu nhìn thoáng qua đám người Y Thu Thủy, Diệp Băng Lăng, chỉ thấy lúc này gương mắt ai nấy đều hồng hào, trên thân thể hiện lên một tầng nguyên khí, chống cự sức nóng đến từ bên ngoài.
Hiển nhiên, vì chưa dung hợp Thuần Dương chi khí, nên các nàng cũng không thể thích ứng với hoàn cảnh mà nguyên khí thiên địa mang tính chất nóng bỏng thế này.
Oanh! Oanh!
Đột nhiên có từng đợt ba động cuồng bạo truyền tới từ sâu trong rừng rậm, chắc lại có chỗ nào đó đang nổ ra chiến đấu…
Ở bên ngoài rừng rậm, Chu Nguyên còn thấy đang có các đội ngũ liên tục tràn vào trong rừng. Khí tức của chiến tranh ập vào mặt, mang theo từng cơn gió tanh.
Y Thu Thủy đi tới bên cạnh Chu Nguyên, trên tay nàng đang cầm một tấm gương đồng. Mặt gương đồng chiếu rọi ánh sáng ra không trung, hóa thành hình ảnh một tấm địa đồ, đó chính là địa đồ của Thiên Hỏa Cổ Lâm.
- Lần này huynh lựa chọn ba mục tiêu. Nhưng ta đề nghị huynh lựa chọn xử lý Trương Tử Hác đầu tiên. Bởi vì hắn là kẻ dễ đối phó nhất trong ba người. – Y Thu Thủy nói, trên gương mặt tràn đầy ngưng trọng cùng kiêng kị, dù nói thế nào đây cũng là một tên Thiên Dương cảnh trung kỳ!
Chu Nguyên cũng không có ý kiến, tùy ý gật đầu.
Đám người Y Thu Thủy thấy vậy, trong lòng thở phào một hơi. Các nàng còn lo lắng Chu Nguyên vừa đến đã muốn dây với tên Bắc Cung Kiều khó giải quyết nhất kia. Thậm chí các nàng đều nghĩ, sau khi đụng độ với kẻ cường địch như Trương Tử Hác thì Chu Nguyên sẽ hiểu rõ sự mạnh mẽ của Tử Kim Thiên Dương trung kỳ, có khi vì đó mà chủ động từ bỏ.
- Dựa trên thông tin tình báo của Chiến Công Điện, thì gần đây nhất Trương Tử Hác từng xuất hiện ở vùng này.
Ngón tay ngọc tinh tế của Y Thu Thủy trỏ một cái, chỉ thấy tấm địa đồ kia nhanh chóng thu nhỏ, cuối cùng hiện lên hình ảnh một khu vực nào đó của Thiên Hỏa Cổ Lâm.
Chu Nguyên gật nhẹ đầu, nói:
- Nếu giữa đừng gặp phải những địch nhân khác thì sao, chém giết có được điểm không?
Đám người Y Thu Thủy nghe vậy không khỏi đờ người ra. Xem ra vị này muốn đại sát một trận, giết ra một con đường máu đây.
Diệp Băng Lăng lắc đầu nói:
- Ta không đề nghị cậu cậu chuyển mục tiêu săc giết những mục tiêu khác. Bởi vì đó là việc của đội ngũ quét dọn chiến trường. Nếu cậu đã chọn mục tiêu trên Liệp Sát Bảng Đơn, tức là đã thuộc về đội đi săn. Mà nhiệm vụ của đội đi săn là chuyên môn giải quyết các cường địch khó đối phó.
- Hơn nữa, địch quân cũng có đội ngũ do thám. Một khi cậu sửa đổi mục tiêu chém giết những kẻ khác, ắt sẽ để lộ vị trí của chúng ta. Từ đó dẫn tới nguy cơ chúng ta sẽ bị vây quét. Một khi chuyện đó xảy ra, chúng ta cũng chỉ còn cách rút lui. Mà như vậy cũng đồng nghĩa với việc mục tiêu săn giết Trương Tử Hác của chúng ta đã thất bại.
Chu Nguyên nghe vậy giật mình hiểu ra, gật đầu.
- Đã vậy chúng ta cũng hành động thôi.
Thân hình Chu Nguyên lướt xuống, trực tiếp lao về phía mảnh rừng rậm đỏ rực nhìn không thấy cuối kia.
Vừa tiến vào Thiên Hỏa Cổ Lâm, nhiệt động xung quanh lại càng thêm nóng bỏng, thậm chí không khí cũng bị nóng mà trở nên vặn vẹo, nguyên khí cũng hơi sôi trào.
Vù vù!
Đoàn người Chu Nguyên duy trì bay trong tầng trời thấp. Một khi tiến vào Thiên Hỏa Cổ Lâm, cũng đồng nghĩa đã tiến nhập vào chiến trường. Tình hình nơi đây cực kỳ phức tạp, một khi bay quá cao rất dễ bị tập kích. Thế nên ngay cả tự tin như Chu Nguyên cũng bắt đầu trở nên cẩn thân.
Đội ngũ bắt đầu tản ra, Thương Tiểu Linh, Diệp Băng Lăng đi lên phía trước dò xét, dẫn đường.
Mà Chu Nguyên thì luôn bảo trì vị trí ở chính giữa của đội ngũ, đảm bảo một khi có bất kì biến cố gì thì cũng có thể ra tay kịp thời.
Đoàn người nhanh chóng tiến lên, ai nấy đều thu lại nguyên khí, chủ động tránh đi những khu vực có dấu hiệu nguyên khí lạ thường, bình thường thì những nơi này đều đang có xung đột.
Quá trình đi đường kéo dài suốt thời gian một ngày trời.
Trong suốt một ngày này, đám người Chu Nguyên đã gặp phải trên trăm trận chiến đấu, trong đó đại đa số là cuộc chiến giữa các Thiên Dương cảnh sơ kì. Nhưng vì tuân thủ nguyên tắc của đội đi săn, Chu Nguyên cũng không nhúng tay vào, mà yên lặng tránh qua.
Cũng có nhiều lúc bị địch nhân phát hiện, muốn truy kích, Chu Nguyên lại sử dụng sự bén nhạy của thần hồn để cắt đuôi.
Thế là, sau một ngày, đội ngũ Chu Nguyên đã an toàn đi tới khu vực có tung tích của mục tiêu.
Trên một cây đại thụ màu đỏ rực, Chu Nguyên ngồi xếp bằng.
Ánh mắt hắn nhìn xuyên qua lá cây, nhìn đám người Y Thu Thủy đang lấy từng viên ngọc giản ra từ trong ngực, đập nát nó vào trên một vài thân cây. Chỉ thấy sau khi ngọc giản nát, lập tức có một đạo Nguyên văn tựa như con mắt nổi lên, dung hợp vào trong thân cây, biến mất không thấy gì nữa.
Đây là một loại Nguyên văn trinh thám, có thể giám sát động tĩnh bốn phía theo thời gian thực.
Đi bố trí những Nguyên văn trinh thám này cũng có thể thu được một chút chiến công, mà Chiến Công Điện cũng nhờ vào những Nguyên văn này mà sưu tầm được thông tin tình báo, cung cấp cho các đội đi săn để định vị mục tiêu.
Sau khi bố trí xong những Nguyên văn nà, đám người Y Thu Thủy ra hiệu cho Chu Nguyên một tiếng, sau đó lặng yên tản ra khắp bốn phương tám hướng, đi dò xét tung tích của mục tiêu lần này.
Lúc đầu Chu Nguyên cũng muốn đi theo, nhưng đều bị tất cả mọi người từ chối, nhất trí cho rằng hắn chỉ cần chờ ở tại chỗ, điều chỉnh trạng thái là được.
Bởi vì một khi tìm ra tung tích của kẻ địch, vậy tiếp đó cũng chỉ còn cách trông chờ vào Chu Nguyên. Nếu như vì nguyên nhân Chu Nguyên đi theo bọn họ, lãng phí thời gian chuẩn bị, dẫn tới thua trận, vậy đội ngũ bọn họ cũng chỉ còn cách rút lui, nói không chừng còn có thể nguy hiểm tới tính mạng.
Chu Nguyên thấy đám người kiên quyết như vậy, cuối cùng cũng chỉ đành thôi, đưa mắt nhìn đám người đi xa.
Nhưng hắn cũng không hề nghỉ ngơi, mà lan tràn thần hồn ra xung quanh, kể từ đó nếu phía đám người Y Thu Thủy có động tĩnh gì thì hắn liền có thể lập tức phát hiện được.
Trong rừng rậm hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có cành lá đỏ rực lắc lư.
Sau ước chừng một nén nhang.
Con mắt vốn khép hờ bỗng nhiên mở ra.
Ở một phương hướng có tín hiệu do đám người Y Thu Thủy truyền tới.
- Cuối cùng cũng tìm thấy rồi…
Lầm bầm một tiếng, thân ảnh Chu Nguyên trực tiếp hóa thành bóng ma biến mất tại chỗ.
Cuối cùng cũng đến lúc được ra tay rồi.
Trong lòng hắn đang vô cùng chờ mong trận chiến đầu tiên kể từ khi lên Thiên Dương cảnh này đây.