- Cái gì? Các ngươi định cho Chu Nguyên tham dự cuộc tỷ thí tranh kỳ vật, chiếm lấy suất tham dự thứ năm kia?!
Trong chủ trướng đại doanh, năm vị Nguyên lão của Thiên Uyên Vực lại tề tụ. Chỉ là khi Mộc Nghê đưa ra chuyện định để Chu Nguyên tham dự cuộc tỷ thí tranh kỳ vật thì không hề bất ngờ khi tông chủ Huyền Côn lập tức đứng ra phản đối.
Tấm mặt mo của tông chủ Huyền Côn căng cứng lên, nhìn thoáng qua Chu Nguyên. Sau khi công bố thân phận đệ tử thân truyền của Thương Uyên Đại Tôn thì Chu Nguyên cũng có tư cách được tham dự hội nghị ở cấp bậc này. Chỉ là tông chủ Huyền Côn cũng không vì sự có mặt của hắn ở đây mà trở nên dễ nói chuyện. Ông ta trầm giọng nói:
- Cuộc tỷ thí tranh kỳ vật lần này quan trọng đến nhường nào, chắc hẳn mọi người đều hiểu rõ trong lòng. Dựa theo ước lượng của chúng ta trước đó, thì người mà nội tình nguyên khí thấp hơn 1,3 tỷ thì còn chưa đủ tư cách tham gia. Lão phu không phủ nhận thiên phú của Chu Nguyên, nhưng dẫu sao hắn cũng mới chỉ là Thiên Dương cảnh sơ kỳ mà thôi.
Mộc Nghê mỉm cười nói:
- Nhưng đừng quên tại chiến trường Xích Vân châu, chỉ là một Thiên Dương cảnh sơ kỳ, nhưng hắn lại tạo nên chiến công mà ngay cả cường giả Nguyên Anh cảnh cũng chưa chắc làm được.
Tông chủ Huyền Côn cứng họng, nhưng vẫn cãi nói:
- Chẳng qua đó là tình huống đặc thù. Nhưng cuộc tỷ thí tranh kỳ vật lần này lại khác, đó là dùng thực lực chân chính để đụng nhau, bất cứ thủ đoạn gì đều sẽ không có tác dụng!
Si Tinh thản nhiên nói:
- Chu Nguyên có Thiên Nguyên Bút, chỉ cần thức tỉnh được văn thứ bảy – “Tấn thăng” – là có thể tăng vọt thực lực trong thời gian ngắn, cũng đủ để tham gia cuộc tỷ thí tranh kỳ vật lần này.
Tông chủ Huyền Côn lắc đầu, vẫn ngoan cố nói:
- Dẫu rằng Thiên Nguyên Bút có thể tăng phúc cho thực lực, nhưng lại không hề có tính bảo hiểm. Hơn nữa ai dám cam đoan sau khi sử dụng “Tấn thăng” thì nội tình nguyên khí của Chu Nguyên có thể vượt qua 1,3 tỷ? Nếu lỡ như không đạt được, vậy chẳng phải là không hề có chút ý nghĩa nào rồi sao.
Nói đoạn, ánh mắt sắc bén của ông ta lại nhìn về phía Chu Nguyên, nói:
- Chu Nguyên, đấu tranh ở đẳng cấp thế này, thì tốt nhất là ngươi nên yên tâm giao cho những thiên kiêu Thiên Dương đỉnh tiêm hậu kỳ của Thiên Uyên Vực ta đi. Ngươi không cần phải mạo hiểm như thế, đối với ngươi, đối với Thiên Uyên Vực, đều không tốt.
Chu Nguyên cười bất đắc dĩ. Chính vì chuyện này quá quan trọng, thế nên hắn mới muốn tranh thủ lấy được một suất tham gia. Hắn không thể đem việc có liên quan tới Tổ Long Đăng giao cho người khác được. Cũng không phải là hắn muốn phải lên đầu sóng ngọn gió. Thậm chí hắn còn cảm thấy nếu mấy người Tần Liên có thể thắng liền ba trận, mình không cần xuất thủ, thì là tốt nhất.
- Tông chủ Huyền Côn, chờ đến khi ta thức tỉnh được Nguyên văn thứ bảy của Thiên Nguyên Bút, ta sẽ đích thân tìm tới “nói chuyện tâm tình” với những Thiên Dương cảnh hậu kì đỉnh tiêm mà do các ngài lựa chọn ra kia. Nếu như đến lúc đó mà bọn họ không có ý kiến gì, thì hãy để lại suất tham dự này cho ta đi.
Mấy người tông chủ Huyền Côn nghe vậy, không khỏi ngẩn người, cũng hiểu được ý “nói chuyện tâm tình” của Chu Nguyên là gì.
- Không hổ là đệ tử thân truyền của Đại Tôn, rất quyết đoán! – Tộc trưởng Biên Xương của Huyền Tinh tộc không nhịn được cười một tiếng, nói.
Da mặt già nua của tông chủ Huyền Côn run lên. Nếu Chu Nguyên đã nói tới nước này, thì hắn cũng không còn lý do gì kiên trì phản đối nữa, chỉ nói:
- Được. Cứ dựa theo lời ngươi nói mà làm. Nếu như đến lúc đó những người kia phản đối, thì chính ngươi phải tự đi giải quyết.
- Thời gian diễn ra cuộc tỷ thí tranh kỳ vật là vào một tháng sau. Bây giờ chúng ta sẽ công bố danh sách sơ bộ. Đến lúc sắp sửa tham dự, mà ngươi còn chưa thể khiến cho mọi người tâm phục khẩu phục, thì danh sách cuối cùng cũng sẽ thay đổi.
Chu Nguyên nghe vậy, gật nhẹ đầu, không ý kiến thêm nữa.
Tông chủ Huyền Côn thấy thế, cũng không nói thêm gì, chỉ nhìn sâu Chu Nguyên một chút, sau đó thân ảnh tan biến trong hư không.
Hai vị Nguyên lão Biên Xương cùng Bạch Dạ cũng rời đi. Bây giờ thế cục của Thiên Uyên Vực quá khẩn cấp, nguyên khí hóa thân của bọn họ cũng sắp không đủ dùng rồi.
Sau khi ba người rời đi, bầu không khí trong doanh trướng trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
- Cái tên nhà ngươi… đúng là không bao giờ chịu ngồi yên. -Si Tinh lườm Chu Nguyên một cái. Vốn tưởng rằng cuộc tỷ thí tranh kỳ vật này sẽ chẳng liên quan nhiều tới Chu Nguyên, ai ngờ đến lúc cuối tên này lại vẫn cứ nhảy ra.
Chu Nguyên thở dài một hơi, nói:
- Ta cũng thực sự hy vọng đến cuối cùng không cần đến ta phải ra sân.
Nếu hắn không phải ra sân, cũng đồng nghĩa với việc mọi việc thuân lợi. Mà nếu quả thật là hắn phải đứng ra cứu trận, cũng có nghĩa là tình thế đã ác liệt tới cực điểm rồi.
- Đưa Thiên Nguyên Bút cho ta đi. -Mộc Nghê cười nói.
Chu Nguyên vội vàng lấy ra cây bút đen cổ xưa, cung kính đưa cho Mộc Nghê, nịnh nọt nói:
- Vất vả cho Nghê di rồi.
Mộc Nghê tiếp nhận Thiên Nguyên Bút, nhẹ nhàng vuốt ve thân bút, trong mắt hiện lên hồi ức, vẻ mặt trở nên nhu hòa, nói:
- Đã nhiều năm rồi chưa từng được nhìn thấy nó…
Một lát sau, nàng cười với Chu Nguyên, nói:
- Để thức tỉnh được Nguyên văn thứ bảy thì cần phải tốn một chút thời gian, nhưng hẳn là có thể xong xuôi trong vòng một tháng.
Chu Nguyên ngoan ngoãn gật đầu.
Si Tinh thì ném ra một vật, Chu Nguyên vội vàng đưa tay tiếp lấy, cẩn thận nhìn thì hóa ra là một viên ngọc giản màu xích hồng. Trên ngọc giản có phác họa từng hoa văn phức tạp, truyền ra từng hơi thở nóng bỏng.
- Đây là một môn “Tiểu Thánh Thuật” tu luyện thân thể mà trước đây đệ nhờ ta tìm kiếm…
- Tên của thuật này là “Luyện Ngục Đại Viêm Ma”, cũng được coi là Tiểu Thánh Thuật cấp bậc đỉnh tiêm rồi, mạnh hơn môn “Huyền Thánh Thể” kia của đệ nhiều.
Chu Nguyên nghe vậy, vô cùng vui mừng. Huyền Thánh Thể chỉ là Thiên Nguyên thuật đỉnh tiêm, trong quá khứ uy năng quả là không tệ. Thế nhưng giờ đây thực lực của hắn đã nhanh chóng tăng lên, mà Huyền Thánh Thể lại đã đến cực hạn. Bởi vì khi tu luyện tới bây giờ, mặc kệ Chu Nguyên có cố gắng thế nào thì lượng kim huyết ngưng tụ ra được trong trái tim cũng chỉ đạt tới trên dưới 300 giọt mà thôi, hơn nữa tốc độ tăng trưởng ngày càng chậm chạp.
Đây là vì môn Nguyên thuật Huyền Thánh Thể này đã đạt tới cực hạn.
Muốn tăng lên sức mạnh của thân thể, vậy cần có môn Nguyên thuật càng cường đại hơn.
- Với lượng Pháp Vực bản nguyên mà đệ đạt được trong Vẫn Lạc Chi Uyên, thì hẳn là đầy đủ để đệ tu thành được thuật này.
Chu Nguyên liên tục gật đầu, mừng khấp khởi nói:
- Cảm ơn sư tỷ Si Tinh!
Với Nguyên thuật ở đẳng cấp cao thế này, nếu dùng chiến công đổi lấy thì không biết phải cần biết bao nhiêu. Cũng may Chu Nguyên không cần phải làm vậy.
Đây chính là điểm tốt khi thân phận được hiển lộ. Dù cho Si Tinh trực tiếp cho hắn mấy loại Tiểu Thánh Thuật đỉnh tiêm thế này, thì ba vị Nguyên lão khác cũng sẽ không thể có ý kiến. Dù sao Chu Nguyên cũng là đệ tử thân truyền của Đại Tôn, đúng là có tư cách như vậy.
Si Tinh khoát tay áo, nói:
- Trong khoảng thời gian này, đệ hãy chuyên tâm tu luyện nó đi. Về phần Thiên Nguyên Bút cứ giao cho Nghê di là được.
Hơi dừng một chút, dường như nghĩ tới điều gì, nàng không nhịn được cười nói:
- Lại nói... đợi đến lúc danh sách kia được công bố ra, thì chỉ sợ là đệ lại bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió rồi…
Chu Nguyên nhún nhún vai, cũng không để ý lắm. Dù sao mấy chuyện thế này đã quá quen với hắn rồi.
Thiên Uyên Vực cùng liên minh năm đại thế lực đỉnh tiêm cũng không hề che giấu thông tin về cuộc tỷ thí tranh kỳ vật, thế nên chỉ trong vòng mấy ngày ngắn ngủi, chuyện này đã trở thành tiêu điểm chú ý của người dân hai bên. Thậm chí các thế lực khác trong Hỗn Nguyên Thiên cũng đều chú ý tới.
Thế nên cũng đúng như Si Tinh nói, khi Thiên Uyên Vực công bố danh sách sơ bộ về năm người tham gia cuộc tỷ thí tranh kỳ vật ra ngoài, thì không hề nghi ngờ khi đã khiến cho dư luận xôn xao.
Vô số cường giả Thiên Dương cảnh cảu Thiên Uyên Vực đều cảm thấy kinh ngạc. Bọn hắn cũng không ngạc nhiên khhi Tần Liên, Bạch Vũ, Biên Bất Cập, Mộc U Lan được lựa chọn. Nhưng lại cảm thấy khó hiểu khi một kẻ mới ở Thiên Dương cảnh sơ kỳ như Chu Nguyên lại chen lên được dánh sách tham gia cuộc tỷ thí tranh kỳ vật này…
Sau khi kinh ngạc, chính là bộc phát ra làn sóng phản đối dữ dội.
Những người phản đối hăng nhất thì là những người chưa từng đi tới chiến trường Xích Vân châu. Mà về phần những người từng tham gia trận chiến này thì có lý trý hơn nhiều. Dù sao bọn hắn cũng tận mắt nhìn thấy Chu Nguyên tạo nên kỳ tích như thế nào… Nhưng dù vậy, cũng có không ít người trong số họ bày tỏ sự lo lắng cùng chất vấn về sự có mặt của Chu Nguyên trong dánh sách.
Dù sao tông chủ Huyền Côn cũng không nói sai, trong cuộc tỷ thí tranh kỳ vật này, phải sử dụng thực lực chân chính, không có bất cứ mưu kế hay thủ đoạn nào có thể thay đổi được…
Mặc dù năng lực của Chu Nguyên không thấp, nhưng không thể bù đắp được việc hắn mới là Thiên Dương cảnh sơ kỳ mà thôi!
Trong khi đó, những Thiên Dương cảnh tham gia cuộc tỷ thí tranh kỳ vật của lần này lại toàn là những cường giả Thiên Dương đỉnh cao nhất của hai bên!
So sánh với bọn họ, thì Chu Nguyên còn chênh lệch xa lắm.
Trong Thiên Uyên Vực, bởi vì danh sách này mà ồn ào tới túi bụi.
Không dừng lại ở đó, dánh sách này cũng nhanh chóng được truyền đi khắp tám vực khác, cũng đồng dạng gây ra xôn xao không nhỏ…