Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1123 - Chương 1122: Ba Vị Trí Đầu Thiên Dương Cảnh (1)

Chưa xác định
Chương 1122: Ba vị trí đầu Thiên Dương cảnh (1)

Trong mấy tháng gần đây, cuộc chiến giữa Thiên Uyên Vực cùng liên minh năm đại thế lực đỉnh tiêm đã là chủ đề thu hút được đông đảo sự chú ý trong Hỗn Nguyên Thiên, thế nên bất cứ thông tin gì có liên quan tới hai bên đều sẽ khiến cho vô số người chú ý.

Bởi vậy, ngay khi thông tin về cuộc tỷ thí tranh kỳ vật được truyền ra thì nó nhanh chóng được lan truyền đi khắp toàn bộ Hỗn Nguyên Thiên.

Cuộc đấu pháp giữa hai vị Đại Tôn của hai bên cũng làm cho vô số người nhìn mà than thở.

Cũng chính tại thời điểm này, dánh sách sơ bộ năm người tham gia cuộc tỷ thí tranh kỳ vật của Thiên Uyên Vực cũng được công bố, đồng thời cũng dẫn phát xôn xao không nhỏ.

Đầu nguồn của mọi sự bàn tán đều là vì cái tên cũng không khiến người ta xa lạ kia… Chu Nguyên.

Huyền Cơ Vực.

- Chậc, cái tên Chu Nguyên này đúng là chẳng bao giờ chịu yên tĩnh. Vừa mới vào Thiên Dương cảnh không lâu, vậy mà đã dính vào cuộc tranh đấu của các Thiên Dương cảnh hậu kỳ rồi… -Tại trên một tòa lầu cao, Cửu Cung người khoác nguyệt bào lựa mỏng tin tình báo trước mặt. Trên gương mặt thanh lệ hiện lên vẻ cảm thán.

Trên tờ tin tình báo ghi chép lại thông tin về cuộc tỷ thí tranh kỳ vật giữa Thiên Uyên Vực và liên minh năm đại thế lực đỉnh tiêm.

Mà danh sách Thiên Dương cảnh tham dự cuộc tỷ thí của Thiên Uyên Vực cũng được ghi chép ở trên đó. Và cái tên Chu Nguyên cũng được ghi chép ở trên đó, hết sức chói mắt.

- Cái tên Chu Nguyên này đúng là không biết trời cao đất rộng. -Ở bên cạnh Cửu Cung, một thị nữ lên tiếng bình luận.

Cửu Cung nghe vậy, nhẹ nhàng lắc đầu. Nếu đây là người khác, thì nàng cũng sẽ đánh giá như vậy. Thế nhưng nếu là Chu Nguyên… sau khi đã trải qua đại hội Cửu Vực thì Cửu Cung nâng đánh giá với Chu Nguyên lên tới cấp độ cực kì nguy hiểm. Dù sao đây là kẻ mà ngay cả Triệu Mục Thần cũng phải thua trong tay hắn. Cái tên Chu Nguyên này đúng là tên quái vật.

- Không nên tùy tiện đánh giá… Biết đâu, trong cuộc tỷ thí tranh kỳ vật lân này lại có gì đó bất ngờ xảy ra

Cửu Cung khẽ nhếch đôi môi đỏ, ngón tay thon thon gõ nhẹ trên tờ tin tình báo.

- Thật chờ mong trận trò hay này!

Nàng rất muốn biết, vị Vương giả đã xưng bá thế hệ Thần Phủ cảnh của mình này, sau khi bước vào Thiên Dương cảnh, thì phải chăng vẫn còn có thể tỏa sáng chói mắt như xưa?

Vạn Tổ Vực.

Trước một ngôi điện.

Triệu Mục Thần cúi đầu nhìn tin tình báo trong tay, vẻ mặt đạm mạc, ánh mắt dừng lại hồi lâu trên cái tên Chu Nguyên.

- Ha ha, người ta còn có quyết đoán hơn ngươi nhiều đấy. Vừa mới tiến vào Thiên Dương cảnh chưa được bao lâu mà đã dám vin cổ tay với Thiên Dương cảnh hậy kỳ rồi! -Một âm thanh khàn khàn đột nhiên truyền tới từ phía sau. Trong âm thanh đó xen lẫn một chút dị âm làm cho thần hồn người ta cảm thấy nhói nhói.

Triệu Mục Thần quay đầu, chỉ thấy không biết từ khi nào sau lưng mình đã xuất hiện một tên nam tử mặc áo hoa. Khuôn mặt của kẻ này rất tuấn lãng, đôi mắt như hoa đào, quần áo xốc xếch, từ trên xuống dưới trông chẳng hề đứng đắn.

Nhưng tại thời điểm Triệu Mục Thần nhìn thấy người này thi đồng tử lại hơi hơi rụt lại.

Tên nam tử này là Vương Huyền Dương, cũng như bản thân hắn là nhân tài kiệt xuất của thế hệ Thần Phủ cảnh của Vạn Tổ Vực, tên Vương Huyền Dương này cũng là một trong những người cầm cờ trong Thiên Dương cảnh của Vạn Tổ Vực, xếp hàng thứ hai trên Thiên Dương bảng.

- Đám liên minh năm đại thế lực đỉnh tiêm này đúng là phế vật, đã được Vạn Tổ Vực ta duy trì nhiều như vậy rồi mà vẫn không xử lý được đám yếu đuối Thiên Uyên Vực kia. -Vương Huyền Dương cười híp mắt nói.

Vẻ mặt Triệu Mục Thần vẫn cứ đạm mạc, chưa từng trả lời.

Mà Vương Huyền Dương cũng không thèm để ý, tự nói một mình, chợt cười một tiếng, nói:

- Nghe nói trên Đại hội Cửu Vực, ngươi không thể bắt lại hai cô nàng Võ Dao cùng Tô Ấu Vi kia?

Triệu Mục Thần nhìn hắn một cái, thản nhiên nói:

- Huyền Dương sư huynh, ta cũng không hề hứng thú với hai nàng ta. Ta chỉ muốn lấy được khí vận của các nàng mà thôi.

Triệu Mục Thần cũng biết tính cách của vị sư huynh này, rất thích những cô gái đẹp. Mà nguyên khí của bản thân hắn cũng có khuynh hướng về Âm Dương thuật, trong mấy năm qua cũng không biết kẻ này đã tàn phá bao nhiêu cô gái.

Vương Huyền Dương ghét bỏ nhìn Triệu Mục Thần, dường như cảm thấy hắn không biết thưởng thức, chợt lại cười nói:

- Nếu ngươi thất thủ rồi, vậy về sau nếu sư huynh ta đắc thủ, thì cũng chớ có đòi sư huynh ta tặng lại cho ngươi.

Triệu Mục Thần nói:

- Huyền Dương sư huynh, nhắc nhở một câu, hai cô nàng Võ Dao cùng Tô Ấu Vi kia cũng không phải là hạng dễ trêu đâu.

Trong tay Vương Huyền Dương đột nhiên xuất hiện một thanh quạt xếp hoa đào, mặt trên có lưu chuyển Âm Dương chi quang. Măt quạt trải ra, phía trên vẽ từng nữ tử với phong thái tuyệt mỹ. Mà ở vị trí trung tâm nhất kia còn để trống hai vị trí.

- Âm Dương Đào Hoa Phiến của ta vẫn còn trống hai chỗ, nếu có thể thu lấy các nàng, ha ha… Tu vi Nguyên Anh cũng là có hi vọng!

- Các nàng có dễ chọc hay không thì cũng là chuyện của sư huynh ta. Mà Triệu sư đệ thì tốt nhất là nên suy nghĩ xem nên tìm lại mặt mũi ở chỗ tên Chu Nguyên kia như thế nào đi. Chứ việc ngươi thất bại trên Đại hội Cửu Vực đã gây ảnh hưởng không nhỏ cho Vạn Tổ Vực ta đâu…

Kẻ này chưa từng đem lời nói của Triệu Mục Thần để ở trong lòng, lung lay cây quạt, chậm rãi rời đi.

Vẻ mặt Triệu Mục Thần không thay đổi nhìn bóng lưng Vương Huyền Dương rời đi, sâu trong mắt hiện lên hàn quang, trong lòng nỉ non:

- Ta mất đi, tự ta sẽ tìm trở về. Hơn nữa… cái vị trí này của ngươi cũng sớm là của ta. Không, ta sẽ không như ngươi cam chịu đứng ở thứ hai. Đệ nhất Thiên Dương bảng mới là vị trí của ta!

Tử Tiêu Vực.

Trong sơn cốc to lớn, thảm cỏ xanh non tươi tốt, thác nước chảy xuống từ trên cao, tiếng ầm ầm quanh quẩn.

Trên một tòa nham thạch trên sơn cốc, một bóng hình xinh đẹp đang ngồi xếp bằng. Đây là một nữ tử mặc váy trắng, quanh thân nữ tử tỏa ra khí tức lạnh lẽo làm người ta sợ hãi, gương mặt nàng cũng vô cùng lạnh lùng, khiến cho người ta không dám tới gần.

Lúc này, con mắt của nàng mang theo vẻ tán thưởng nhìn qua sơn cốc. Chỉ thấy trên một tòa bệ đá trong thác nước kia, mơ hồ có một đạo thân ảnh mảnh khảnh đang tu luyện.

- Thiên phú của sư muội Ấu Vi quả là xuất chúng. Đợi một thời gian nữa, thành tựu của nàng chắc chắn sẽ vượt qua cả ta. -Nữ tử váy trắng nhỏ giọng nói.

- Hừm?

Tại lúc nàng đang quan sát Tô Ấu Vi tu luyện, thì bỗng thần sắc hơi động, chỉ thấy một nữ đệ tử trẻ tuổi đang thở hổn hển chạy tới từ ngoài sơn cốc.

Thân ảnh nữ tử váy trăng hơi động, đã xuất hiện trước mặt nữ đệ tử kia, nói:

- Có chuyện gì?

Nữ đệ tử nhìn thấy nữ tử váy trắng, giật mình, vôi vàng hành lễ:

- Bái kiến Đông Diệp sư thúc!

Thì ra nữ tử váy trắng tên là Đông Diệp, không chỉ ở tại Tử Tiêu Vực, mà trong toàn bộ Hỗn Nguyên Thiên thì cái tên Đông Diệp cũng là nổi tiếng gần xa. Bởi vì nàng là người xếp hạng thứ ba trên Thiên Dương bảng.

Bình Luận (0)
Comment