Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1140 - Chương 1139: Viêm Ma Chi Lực (1)

Chưa xác định
Chương 1139: Viêm Ma chi lực (1)

Oanh!

Bàn tay màu vàng khổng lồ quạt xuống, tựa như núi cao trấn áp, cây trường thương trắng như tuyết trong tay Chu Nguyên lập tức đứt đoạn, vô số lông tơ tuyết trắng bay ra, tựa như tuyết rơi.

Tiếng nổ vang vọng, thân ảnh Chu Nguyên bị luồng lực lượng kinh khủng kia đánh bay ngược lại, bàn chân kéo lê trên sàn nhà tạo thành từng cái rãnh mờ.

- Ăn mòn!

Chu Nguyên quát nhẹ trong lòng, chỉ thấy vô số lông tơ mà mắt thường khó có thể nhìn thấy ka trực tiếp xuôi theo hô hấp của Lục Khánh, tràn vào trong cơ thể của hắn.

- Mấy thủ đoạn nhỏ này không có tác dụng với ta đâu!

Nhưng mà âm thanh vù vù của Lục Khánh lại vang lên. Chỉ thấy thân thể hắn tỏa ra kim quang, toàn bộ lông tơ vừa tràn vào trong cơ thể hắn đã bị chấn nát thành bụi phấn, sau đó bị hắn một phun hết ra.

Sau khi thi triển Bàn Sơn Kim Thân, rõ ràng sức chiến đấu của Lục Khánh đã tăng lên rõ rệt.

Ầm ầm!

Đắc thế, Lục Khánh không hề dừng lại, thân ảnh khổng lồ đạp phá hư không bắn ra, bàn tay quơ Kim Lân Luân, khiến cho hư không nổ tung, tung ra vô số đòn tấn công bao phủ về phía Chu Nguyên.

Lông tơ tuyết trắng tuôn ra từ trong tay Chu Nguyên, hóa thành một tấm cự thuẫn, trên mặt thuẫn không ngừng lưu chuyển nguyên khí, liên tục chống lại thế công của Lục Khánh.

Chỉ là một bên tiến công, một bên phòng thủ, nên từ ngoài nhìn thì có vẻ khí thế của Lục Khánh càng mạnh hơn.

Cảnh tượng này rơi vào trong mắt vô số người đứng xem ở bên ngoài, khiến cho không ít người trong số đó thở dài tiếc hận. Rõ ràng Chu Nguyên đã hóa giải được vấn đề khó khăn nhất rồi, nhưng bây giờ lại lâm vào thế yếu trong cuộc đối đầu chính diện với Lục Khánh. Nhưng như vậy cũng là bình thường, dù sao Lục Khánh cũng là Thiên Dương cảnh hậu kỳ, hàng thật giá thật.

Phía bên Thiên Uyên Vực, mọi người đều lộ vẻ khẩn trương, nín thở theo dõi cuộc chiến. Bọn hắn hiểu, kết quả hôm nay như thế nào đã phụ thuộc cả vào trận này của Chu Nguyên.

- Đối phó với một tên Lục Khánh thôi đã vất và thế này rồi… Thà rằng để thủ đoạn hóa giải trên người ta thì đã bớt đi bao phiền phức rồi không?! -Bạch Vũ không nhịn được nói.

Chỉ là không ai hùa vào với hắn, tất cả đều dõi mắt nhìn chòng chọc vào cuộc đấu trong thiết tháp màu đen.

Đợi một lát, chợt ánh mắt Tần Liên hơi động, nói:

- Hình như nguyên khí quanh thân Chu Nguyên đang xao động…

Những người khác nghe vậy cũng chú ý tới, quả nhiên cảm giác được, khi hai bên đánh nhau càng lâu, thì nguyên khí trong cơ thể Chu Nguyên lại càng xao động, thậm chí bốn phía quang hắn đã bắt đầu trở nên nóng bỏng, khiến cho hư không vặn vẹo.

Keng!

Kim Lân Luân chấn vỡ hư không, cứa mạnh vào trên mặt bạch thuẫn, khiến cho bạch thuẫn bị chém thành hai nữa.

- Chết đi cho ta!

Thấy Chu Nguyên lộ ra sơ hở, trong mắt Lục Khánh phun trào lên sát khí. Trong chớp mắt tiếp theo, chỉ thấy Kim Lân Luân đã rời tay hắn, mặt trên phun trào kim quang, tưởng như hóa thành một con Kim Lân Cự Thú ngửa đầu gầm thét, bổ nhào về phía Chu Nguyên.

Kình phong khủng bố cuốn tới. Lúc này Chu Nguyên cũng đột nhiên ngẩng đầu.

Chỉ thấy đôi mắt hắn đột nhiên trở nên xích hồng lạ thường, dưới làn da cũng bắt đầu hiển hiện đường vân đỏ rực, nguyên khí trong cơ thể bắt đầu trở nên cuồng bạo.

Rống!

Tựa như có tiếng rống trầm thấp quanh quẩn truyền ra từ trong cổ họng hắn.

Một vòng sáng xích hồng đột nhiên bạo phát ra, tựa như ánh sáng quanh mặt trời, bao vây lấy thân thể Chu Nguyên.

Keng!

Kim Lân Luân hóa thàng một cỗ máy cưa, cứa vào trong xích quang, nhưng chỉ nghe một tiếng kim loại va chạm vang lên, Kim Lân Luân đã bay ngược ra ngoài, trên mặt lưỡi cưa đã dính đầy nham tương nóng rực.

Đồng tử Lục Khánh không khỏi co rụt lại, nhìn chằm chằm vào vầng xích quang kia, ánh mắt lộ vẻ đề phòng.

Ầm ầm!

Chợt có tiếng bước chân nặng nề truyền tới từ trong vầng xích quang. Ngay sau đó, sắc mặt Lục Khánh không khỏi biến đổi khi nhìn thấy một tôn cự nhân cao tới mười trượng chậm rãi đi ra. Toàn thân cự nhân chảy xuôi dung nham đỏ rực, nhiệt độ kinh khủng tỏa ra khiến cho hư không đều lộ ra dấu hiệu vặn vẹo.

Một luồng uy áp bá đạo mà ngang ngược quét sạch mà ra.

Thân ảnh kia tựa như một con Viêm Ma đi ra từ Luyện Ngục.

Chu Nguyên nhìn chằm chằm thân ảnh to lớn màu vàng kim của Lục Khánh, trong đồng tử tràn đầy vẻ ngang ngược nóng nảy, nhưng nếu để ý kỹ thì có thể thấy sâu trong đó là cảm xúc tỉnh táo tuyệt đối.

Bởi vì Luyện Ngục Đại Viêm Ma mới chỉ tu luyện được thành quả sơ bộ, nên để thi triển thì cần có một đoạn thời gian ấp ủ, hơn nữa còn phải duy trì tâm tình phẫn nộ.

Nộ khí kết hợp cùng nguyên khí, mới có thể hóa thành lực lượng của Viêm Ma.

Mà lúc trước hắn để kệ cho Lục Khánh áp chế mình, cũng là vì duy trì cảm xúc nóng nảy phẫn nộ mà thôi.

Thế nên đến giờ… thì tình thế đã khác rồi.

Trong mắt Chu Nguyên hiện lên xích quang, bàn chân đạp mạnh một cái, chỉ thấy dung nham dưới chân phóng ra tựa như hồng lưu, chỉ trong giây lát thân hình hắn đã xuất hiện trước người Lục Khánh.

Lúc này bóng ảnh của Chu Nguyên ở chỗ cũ mới tan đi, mà lúc này, Chu Nguyên thật sự đã vung quyền, mang theo dung nham nóng bỏng, dùng tư thái thô bạo nhất, đánh về phía Lục Khánh.

Một quyền tung ra, hư không trực tiếp vỡ nát, không khí tưởng như bị đốt cháy.

Lực lượng kinh khủng ập vào mặt, Lục Khánh không dám chủ quan, trên nắm đấm lưu chuyển kim quang, cũng dốc hết toàn lực vung tay đón lấy.

Oanh!

Trong nháy mắt khi va chạm, mặt đá thanh ngọc dưới chân hai người đồng thời vỡ nát, xích quang cùng kim quang va chạm, khiến cho hư không bị đánh rách tả tơi ra từng vết rãnh.

Chỉ là tình thế giằng co chỉ kéo dài trong khoảng khắc ngắn ngủi, xích quang đã trực tiếp bao phủ kim quang, cự quyền dung nham đã đánh thẳng về phía ngực Lục Khánh, lúc này đã đang vội vã giao hai tay trước ngực ngăn chặn.

Ầm ầm!

Trong mắt Lục Khánh tràn đầy kinh hãi, một quyền này của Chu Nguyên mạnh mẽ tựa như núi lửa yên lặng ngàn năm nay đột nhiên phun trào, muốn hòa tan thiêu đốt hết thảy. Nguồn lực lượng này ngang ngược cường đại tới mức ngay cả Bàn Sơn Kim Thân của hắn cũng không chống đỡ được!

Thân thể màu vàng to lớn của Lục Khánh bị đánh bật ra, bước chân liên tục lùi về phía sau, đạp ra từng cái hố sâu trên mặt đất.

-Viêm Ma Vẫn Thạch!

Chu Nguyên ngửa mặt lên trời thét dài như Viêm Ma, hai tay đột nhiên kéo xuống.

Chỉ thấy hư không trên cao đột nhiên sáng lên, sau đó có từng khỏa thiên thạch đỏ rừng rực đập xuống, trút xuống trên Kim Thân của Lục Khánh, nện cho hắn chật vật không chịu nổi, trên bề mặt Kim Thân tưởng như không thể phá vỡ nay đã bắt đầu xuất hiện từng vết lõm nhỏ.

Cục diện trên chiến đài biến chuyển trong nháy mắt.

Ở bên ngoài, vô số người không khỏi lộ vẻ kinh ngạc, không ngờ cụ diện biến chuyển nhanh như vậy.

Mà bên liên minh năm đại thế lực đỉnh tiêm cũng hơi có chút bạo động, ngay cả các cường giả Pháp Vực cũng âm trầm mặt lại.

Tên Sơn chủ Quy Nguyên kia chậm rãi nói:

- Không cần lo lắng. Dù sao tên Chu Nguyên kia cũng là mượn nhờ ngoại vật mới đẩy được nguyên khí lên, thế nên không thể chiến đấu lâu dài. Mà Lục Khánh lại còn chưa thi triển ra thuật phòng ngự mạnh nhất của Quy Nguyên sơn ta. Một khi hắn thi triển ra, thì đủ để kéo dài trận đấu thành thế hòa, thậm chí là lật ngược thế cục.

Nghe hắn nói vậy, sắc mặt của mấy tên cường giả Pháp Vực khác mới thả lỏng một chút.

Bình Luận (0)
Comment